Hắn tàn nhẫn, nhưng   đủ tàn nhẫn.
 
Tuyệt tình, nhưng vẫn  đến mức tận tuyệt.
 
Hắn đỏ mắt :
 
"Mọi chuyện   thể cứu vãn, nhưng chúng  vẫn còn cả đời bên ."
 
"A Chỉ, cầu xin nàng, cho  thêm một cơ hội nữa."
 
Ta mệt mỏi khép mắt .
 
"Được,  cho  một cơ hội."
 
Ta nhét chiếc mũ cọp con  tay Tạ Miễn.
 
"Chàng gọi đại phu đến điều dưỡng  thể cho , nếu Cẩn Nam tái sinh trong bụng ,  sẽ tha thứ cho ."
 
Tạ Miễn   thật lâu, như   thấu lòng  qua gương mặt .
 
Hồi lâu,  gật đầu:
 
"Được."
 
...
 
Hôm , Tạ Miễn gọi Lưu đại phu đến.
 
Thân thể  vốn do ông  chăm sóc, ban đầu Tạ Miễn còn sợ   kích động, nhưng  biểu hiện vô cùng bình tĩnh.
 
Tạ Miễn yên tâm.
 
  rời   bao lâu để xử lý công vụ, tiếng hét của thị nữ  phá tan sự yên bình.
 
Khi Tạ Miễn đạp cửa xông ,   mới c.ắ.t c.ổ họng Lưu đại phu.
 
Đôi đồng tử ông  giật giật mãnh liệt, phản chiếu hình ảnh    là m.á.u, như ác quỷ tu la.
 
Còn đôi môi ông  như cá mắc cạn, mấp máy.
 
M.á.u từ cổ tuôn   ngừng.
 
Ta thản nhiên lau mặt,  sang Tạ Miễn mỉm :
 
"Phu quân,   báo thù cho Cẩn Nhi ."
 
Sắc mặt Tạ Miễn biến đổi liên tục, nghiến răng  với  phía :
 
"Chuyện hôm nay,   truyền  ngoài nửa lời!"
 
12
 
Đây là  đầu tiên  g.i.ế.t . 
 
Trước , ngay cả một con sâu,  cũng  nỡ giẫm c.h.ế.t.
 
Ngũ quan như mới trở  với  thể, mùi m.á.u khiến   nhịn  mà nôn khan.
 
Tạ Miễn bất chấp  thể  dính đầy m.á.u, dỗ dành  cướp lấy con d.a.o trong tay,  ôm   lòng.
 
Hắn nhẹ giọng dỗ dành:
 
“Không  , phu quân sẽ giúp nàng xử lý. Hắn vốn dĩ đáng c.h.ế.t, chính   tự tay nấu Cẩn nhi thành thuốc. Nếu   vì  thể nàng luôn do  chăm sóc,   sớm cho  xuống  để bầu bạn với Cẩn nhi !”
 
Ta thấy thật nực .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khap-noi-thanh-chi-no-ro/7.html.]
 
Người nên xuống đó bầu bạn với Cẩn nhi nhất, chẳng  là ngươi,  phụ   ?
 
Ta dùng mạng của Lưu đại phu để thử Tạ Miễn, để xem vì cảm giác tội  ,   thể vì   đến mức nào.
 
Ta  thực hiện lời hứa của .
 
Ta rửa sạch m.á.u tanh  , đốt hương  y phục, chuẩn  một bàn rượu và thức ăn.
 
Khi men rượu  ngà ngà, nụ hôn của Tạ Miễn rơi xuống bên cổ   mang theo bất an sâu đậm.
Truyện  đăng  page Ô Mai Đào Muối
“Thật sự  thể tha thứ cho  , A Chỉ?”
 
“Sương Ninh cũng sắp lấy gả  ,  và nàng  sẽ  còn khả năng gì nữa.”
 
“Trước  là  sai, nếu Cẩn nhi tái sinh trở , chúng  hãy sống thật    ?”
 
Ta ôm chặt lưng , nước mắt lăn dài:
 
“Nhất định sẽ như .”
 
Hôm đó,  phát điên, dọa cho Nhan Sương Ninh  dám bước chân tới nữa, ngược  còn về nhà mách lẻo. 
 
Phụ   nhiều  sai  gọi  về phủ, nhưng suốt một tháng trời   như  thấy, khiến ông tức đến nổ gan.
 
Vừa gặp , ông dựng  cả đôi mày:
 
“Nghịch nữ! Mạng của tỷ tỷ con là chúng  giành giật từ tay Diêm Vương, thế mà con suýt nữa bóp c.h.ế.t nàng!”
 
Ta châm chọc :
 
“Mạng của Nhan Sương Ninh, là các  giành về,  là dùng mạng con  đổi lấy, chẳng  trong lòng ai cũng rõ ?”
 
Đích mẫu lạnh lùng  :
 
“Vốn dĩ ngươi  cướp phu quân của Sương nhi, đó là món nợ ngươi  trả. Nay ngươi dựa  thế của Hầu gia, nhưng đừng quên, khế  của mẫu  ngươi vẫn còn trong tay !”
 
Phụ   vẫn  nguôi giận, thế mà  cầm lấy chặn giấy định ném về phía .
 
Đồng tử  chợt co , nhưng một  hình gầy gò đột nhiên lao  đẩy  tránh .
 
Mẫu  lao tới ôm c.h.ặ.t c.h.â.n ông :
 
“Chủ quân bớt giận! Chỉ nhi chẳng qua vì mất con mà hồ đồ trong phút chốc, nàng  cố ý  tay với đại tiểu thư . Nếu Chỉ nhi mang thương tích trở về, lỡ như Hầu gia hỏi tới…”
 
Tay phụ  khựng  giữa  trung, hai mắt bốc hỏa:
 
“Ngươi dám uy h.i.ế.p ?!”
 
Tỷ tỷ bắt đầu bàn chuyện hôn sự với công tử Thị lang.
 
Mà Tạ Miễn  những  ngăn cản, còn gửi cả lễ mừng.
 
Ngược , ngày ngày đều ở bên .
 
Bọn họ giờ cũng  đoán  trong lòng Tạ Miễn rốt cuộc    .
 
Mẫu   rụt cổ , nở một nụ  lấy lòng.
 
  vết m.á.u  trán, trông  bi thương   nực .
 
Ta bảo thị nữ bảo vệ a nương phía , chất vấn phụ :
 
“Ta là Hầu phu nhân, mẫu   dù gì cũng là nhạc mẫu của Tạ Miễn, phụ  còn định tùy tiện ức h.i.ế.p như  ?”