Khai Phá Cổ Mộ - Chương 304 – Sát Nhân Ma Âm.

Cập nhật lúc: 2025-12-13 12:26:06
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thấy , Ngân Linh cũng chẳng còn ngượng ngùng nữa. Cô bé hỏi thẳng Tộc trưởng A Thố vì mặt ông vẽ ba đường họa diện khác , trong khi những khác thì .

 

A Thố mỉm , với cô rằng ba đường họa diện chính là biểu tượng của tộc trưởng, và mỗi màu sắc đều mang một ý nghĩa vô cùng lớn lao! Là tộc trưởng, ông gánh vác trách nhiệm nặng nề hơn bất kỳ đàn ông phụ nữ bình thường nào.

 

Đường họa diện phía cùng là màu vàng, tượng trưng cho Mặt Trời. Là Thần Mặt Trời ban ánh sáng cho Cổ Di, cho vạn vật sinh sôi.

 

Đường thứ hai là màu xanh lục, tượng trưng cho thần Thanh Y vị thần dạy họ nuôi tằm, trồng dâu, giúp họ phẩm giá để .

 

Đường thứ ba là màu đen, tượng trưng cho núi Vũ Ốc. Đây cũng là sứ mệnh của Cổ Di: đời đời kiếp kiếp bảo vệ ngọn núi thiêng , bao giờ rời bỏ.

 

Khuôn mặt A Thố hoang dã sâu thẳm, ánh mắt đầy kiên nghị. Nhất là khi về tín ngưỡng của dân tộc , khí chất của ông càng thêm cuốn hút. Sau khi hỏi xong chuyện họa diện, Ngân Linh co phía lưng , thì thầm:

 

“Chỗ tối quá… Chú A Thố, chú từng đến đây ?”

 

Thật đây cũng là điều hỏi, liền lên tiếng:

 

đó, tộc trưởng A Thố, chú thể dẫn đường cho bọn cháu ?”

 

A Thố nở một nụ khổ:

 

“Xin các bạn, các bạn thất vọng ! Ta thừa nhận trong lòng bản đồ của từng ngóc ngách núi Vũ Ốc, nhưng duy chỉ nơi từng đặt chân .”

 

Nghe , ai nấy đều chút chán nản. A Thố tiếp tục : “Tổ tiên từng dặn dặn : Có một yêu ma kinh thiên động địa nhốt trong hang động phía thác nước. Tuyệt đối đừng tò mò, cũng đừng bao giờ cố tìm hiểu!”

 

“Bởi nơi chỉ là nơi giam cầm yêu ma, mà còn là lăng mộ của Thần Thanh Y. Bên trong cơ quan, thêm thánh trùng t.h.a.i nghén từ năng lượng Mặt Trời. Nếu để đuổi theo đám sống c.h.ế.t , tuyệt đối sẽ bước .”

 

Yêu ma… lăng mộ… cơ quan… thánh trùng…

 

lặp lặp những từ khóa trong đầu, lập tức hiểu rằng con đường phía chắc chắn dễ , và tất cả đều cực kỳ cẩn thận. Ban đầu chúng trông mong gì A Thố nữa. ngờ ông tiếp:

 

“Các bạn, nơi từng đến, nhưng đại khái đường thế nào, vẫn .”

 

“Bởi mỗi đời tộc trưởng, khi c.h.ế.t đều truyền cho đời một bí mật… bản đồ đường bên trong thác nước.”

 

Tộc trưởng quả thật thích hồi hộp. Lúc đầu như thể chẳng còn hy vọng gì, mà giờ bật một bí mật trọng yếu như thế. , Ngân Linh và đều giật . Lão Giang thậm chí nhịn , bảo ông đừng úp mở nữa, mau dẫn đường !

 

Khóe môi A Thố nhếch lên:

 

“Còn sớm mà, chúng mới chỉ thôi. Cứ tiếp tục tiến về phía .”

 

Quả nhiên đúng như lời ông , hang động giống như một đường hầm đục xuyên trong núi. Chúng cẩn thận hơn mười phút, vẫn tối đen như mực, chẳng gì.

 

Lão Giang định b.ắ.n thêm một quả pháo lạnh để chiếu sáng. đúng lúc , Tộc trưởng A Thố bỗng giơ tay ngăn : “Bạn của , thứ đó là gì, nhưng hãy tiết kiệm mà dùng.”

 

Sau đó, tộc trưởng A Thố bất ngờ sang , lên tiếng :

 

“Đến nơi ! Vị tiểu , về phía tây của ba mươi bước, thử sờ xem vách núi phía một chỗ lõm đục .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khai-pha-co-mo/chuong-304-sat-nhan-ma-am.html.]

 

Vừa âm thầm đếm trong lòng: một, hai, ba… hai mươi bảy, hai mươi tám, hai mươi chín. Khi đếm đến ba mươi, đưa tay sờ lên vách đá, quả nhiên chạm một trũng!

 

“Bên trong đuốc ?” giọng của tộc trưởng A Thố vang lên. Mọi thứ đúng hệt như ông . Trong hốc đá thật sự đặt mấy cây đuốc. theo lời ông, lấy hết đuốc , châm lửa đưa cho A Thố

 

Ông đưa cho chúng hai cây để tự phân chia dùng chung. Bản ông cũng giữ hai cây, cùng mấy vị giữ núi khác sử dụng.

 

Ngân Linh tròn mắt kinh ngạc, ngây ngốc hỏi: “ Chú A Thố là thần tiên ? Sao chú ở đó đuốc ? Vị trí còn chính xác như thế, chú bói toán ?”

 

A Thố lắc đầu, giải thích:

 

“Thật cứ mỗi năm mươi năm, tộc trưởng của Cổ Di đều sẽ trong hang kiểm tra phong ấn một . Đây là nơi họ thường dùng để cất đuốc.”

 

Thì . Dù thế nào nữa, ánh đuốc soi đường, tốc độ của chúng rõ ràng nhanh hơn hẳn. và lão Giang ở đầu đội ngũ. Đang thì đột nhiên, thấy một thứ vô cùng đáng sợ, tim lập tức thắt , cây đuốc trong tay suýt nữa thì rơi xuống đất vì hoảng hốt.

 

Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

Chỉ thấy phía sâu trong hang động xuất hiện một khuôn mặt quỷ màu xanh lục âm u, lúc đang bằng ánh mắt đầy ác ý! Khuôn mặt vô cùng to lớn, cao chừng bốn năm mét, chiếc mũi khổng lồ dựng , cái miệng rộng kéo dài sang hai bên. Hai con mắt phát ánh sáng xanh u u, lạnh lẽo và quỷ dị đến khó tả…

 

“Đi nhóc, im thế?” Nhận sự khác thường của , lão Giang đột nhiên đầu sang.

 

run rẩy chỉ về phía khuôn mặt khổng lồ :

 

“Cái đó… cái đó là con quái vật phong ấn… thấy … nó ăn thịt chúng …”

 

Lão Giang về phía . Ông giơ đuốc lên, tiến gần xem xét, cuối cùng bật đầy mỉa mai: “Gan tí thế thôi ? Quái vật gì chứ, đó rõ ràng là một chiếc mặt nạ đồng khổng lồ của cổ Thục quốc.”

 

Lúc , tộc trưởng A Thố cũng bước tới, vỗ nhẹ lên vai an ủi: “Đó là tượng của tổ tiên chúng , nó sẽ bảo hộ cho .”

 

kỹ , quả nhiên đúng là phiên bản phóng to của mặt nạ cổ Thục. đúng lúc , chân chúng bỗng vang lên một tràng tiếng gào thét điên cuồng, như thể phát từ tận đáy lòng mỗi , rung động thẳng linh hồn.

 

Gào! Gào! Gào!

 

Ngay đó, từ đỉnh đầu truyền xuống một tiếng thét thê lương như dã thú, giống như móng vuốt sắc nhọn x.é to.ạc đầu , xé nát cả thể chúng .

 

Cả hang động bắt đầu rung chuyển dữ dội, như xảy động đất, khiến chúng lảo đảo nghiêng ngả, mặt đất cũng còn vững nữa. Theo tiếng gào rú , cảm nhận nó càng lúc càng trở nên đáng sợ. Âm thanh như hình thể, từng móng vuốt ma quỷ sắc nhọn với móng tay trắng toát chui thẳng tai , xuyên thủng màng nhĩ, từng chút một kéo m.á.u và dây thần kinh của khỏi ống tai.

 

Sợ hãi, kinh hoàng, run rẩy — cảm xúc khiến con khiếp sợ đều dâng lên. Âm thanh đó ép quỳ xuống, buộc thần phục nó! Cam tâm tình nguyện hiến dâng sinh mệnh, thậm chí là linh hồn của .

 

Đầu gối gần như khuỵu xuống, nhưng thua cuộc. Chỉ luồng nóng rực nơi ấn đường mới giúp miễn cưỡng giữ chút tỉnh táo cuối cùng. Trong đầu hiện lên khẩu quyết thanh tâm mà lão Phong từng truyền dạy ở Đôn Hoàng:

 

“Tâm như băng thanh, trời sập cũng chẳng kinh!”

 

“Vạn biến vẫn định, thần an khí tĩnh!”

 

vô dụng. Âm thanh chấn động đến mức răng va lập cập, lắp bắp đến nỗi thể nổi. vội hét lên: “Ngân… Ngân Linh, côn trùng… mau thả côn trùng của em !”

 

Từ phía truyền đến giọng nức nở của Ngân Linh:

 

“Xong … chúng nó sợ quá , con nào con nấy đều run rẩy trong gùi, dám ngoài!”

Loading...