Khai Phá Cổ Mộ - Chương 232: Lâm Hành Mật Phùng.

Cập nhật lúc: 2025-11-27 03:44:59
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ngân Linh với chúng :

 

“Đây là một loại kịch độc do chính Hắc Miêu Cổ Vương sáng tạo! Năm đó, khi bọn họ giao chiến rút lui Bạch Miêu, từng dùng đúng loại độc . Chỉ cần cổ trùng của chúng đuổi theo, lập tức sẽ trở nên điên loạn, phân địch . Nhờ mà chúng đủ thời gian chạy thoát.”

 

Loại độc thường dùng trong những lúc Hắc Miêu cắt đuôi. Từ đó thể thấy cầm đầu chắc chắn chính là U Tây.

 

Mà đáng sợ nhất ở thứ độc đó chính là khả năng lan truyền. Chỉ cần đổ một bình nhỏ xuống hồ là đủ. Người uống thì , nhưng những sinh linh thành tinh hoặc những thứ ăn cá tôm nhiễm độc sẽ lập tức đổi tính, trở nên hung hãn cực độ.

 

Lão Giang quăng con cá trê to xuống nước, hỏi Ngân Linh cách giải . Cô gật đầu:

 

“Giờ ai thuộc Bạch Miêu cũng đều giải, chứ thì nào cũng Hắc Miêu chèn ép ? May mà còn mang sẵn t.h.u.ố.c giải.”

 

Nói , Ngân Linh lấy từ gùi tre một hũ nhỏ, thổi phần bột bên trong xuống mặt hồ.

 

Không ngờ đám Long Nhi đang nấp trong bóng tối theo dõi chúng đột ngột lao . Vừa thấy Ngân Linh lôi đồ từ gùi liền cuống quýt quát lớn:

 

“Các đang gì đó? Ta cho phép các hại hồ Nhã Nữ!”

 

Thì U Tây hù cho ám ảnh, cứ thấy gùi tre là tưởng bỏ độc… Long Nhi quát một tiếng, mấy ngư dân lập tức giơ giáo cá lên, ánh mắt như hổ rình mồi lao thẳng về phía chúng .

 

Lão Giang chỉ khổ:

 

“Lại nữa… Nếu thật sự hại các , các sống đến tận đây chắc?”

 

cũng giải thích: là bọn ác nhân đó đầu độc hồ Nhã Nữ khiến Hà Thần nổi điên. Còn thứ Ngân Linh dùng là thủ pháp đặc hữu của Miêu Cương để xoa dịu linh vật kích động.

 

Long Nhi cau mày, Ngân Linh đầy ngờ vực: “Cô á?”

 

Ngân Linh chống nạnh, khuôn mặt xinh như búp bê vì tức giận mà ửng đỏ:

 

“Anh tưởng kém ? Mắt ch.ó coi thường ! là cô gái lợi hại nhất Miêu Cương đấy. thì thiên hạ chẳng ai cứu nổi các !”

 

“Chậm nhất đến ngày mai, Hà Thần sẽ ngoan ngoãn như .” Nói , cô giơ ngón tay trắng nõn chỉ xuống mặt hồ.

 

…” Long Nhi vẫn lưỡng lự, “nếu đến mai Hà Thần thì ?”

 

Mắt Ngân Linh trợn tròn:

 

“Vậy cược luôn! Nếu Hà Thần trở bình thường, gọi một tiếng: cô gái bụng và xinh nhất thiên hạ, đưa bọn sang bờ bên .”

 

Long Nhi lập tức đáp: “Được! nếu ngày mai Hà Thần vẫn tấn công vô tội thì ?”

 

“Không cái ‘nếu’ đó!”

 

Ngân Linh khoanh tay, chặn họng ngay. Long Nhi cho nghẹn, mặt đen : “Cái đó gọi gì là đ.á.n.h cược? Cô chẳng phần thua nào cả!”

 

“Rồi ! Nếu thua thì các gì thì , ?”

 

Ngân Linh bực bội phẩy tay.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khai-pha-co-mo/chuong-232-lam-hanh-mat-phung.html.]

Cô thì , nhưng thì giật , vội kéo tay áo cô can: “Bớt miệng ! Nói lỡ thành thì ? Cung lắp tên , đầu .”

 

Ngân Linh liếc , trong mắt đầy tự tin: “ thể thua. Ở Miêu Cương, từng thua nào.”

 

Tối đó, chúng nghỉ tạm tại làng chài. Có lẽ vì từng nhóm U Tây đ.á.n.h cho ám ảnh, nên đám canh gác bên ngoài đổi ca liên tục, mắt rời khỏi cửa phòng chúng cả đêm.

 

Sáng hôm , trời tờ mờ sáng, Long Nhi hối hả gõ mạnh cửa, kiểm chứng kết quả ngay.

 

và lão Giang còn khá tỉnh táo, nhưng Ngân Linh thì ngáp, mắt lim dim lầu bầu: “Sớm thế ai mà ngủ đủ …”

 

Không chỉ Long Nhi và trưởng thôn, mà gần như cả làng, già trẻ lớn bé, đều lũ lượt theo chúng đến bờ hồ Nhã Nữ.

 

đó từng “hà thần” tấn công, nên chẳng ai dám gần bờ hồ mồi nhử. Việc đương nhiên rơi xuống đầu bọn . Trưởng thôn rít một tẩu t.h.u.ố.c :

 

“Đã vấn đề gì thì để các dụ hà thần !”

 

Lão Giang quăng ánh mắt chẳng lành về phía . May mà Cách Duy Hãn kịp đỡ, lấy một lọ m.á.u gà còn thừa từ hôm qua, cẩn thận rắc xuống mép nước.

 

Vừa hòa hồ, thứ m.á.u đỏ lập tức khiến mặt nước phía gợn lên những tia sóng lấp loáng. Tuyệt đối gió thổimà là thứ gì đó đang từ nước áp sát!

 

Xoạt xoạt, xoạt xoạt.

 

Đến khi sóng nước gần, chúng mới giật thấy bên là một mảng bóng đen lớn. Những ngư dân từng tấn công hoảng hốt chỉ đám bóng :

 

, chính nó! Hôm tấn công chính là thứ !”

 

Vừa lùi dám đến gần. Lão Giang thản nhiên đặt tay lên vai , giải thích:

 

“Các vị, cái mà các đời đời gọi là hà thần chính là chúng, một đàn cá trê sống trong hồ Nhã Nữ mấy trăm năm mà thôi.

 

Bầy cá trê vốn hiền lành. Nhận hương khói, lâu ngày linh tính dần khai mở. Các vị tin chúng, chúng cũng phù hộ cho thôn làng, mưa thuận gió hòa. Chỉ tiếc là mấy ngày đám trộm xuống nước thả một loại kịch độc, hà thần đổi tính, thấy vật sống là công kích. yên tâm, giờ lũ chúng nó giải độc .”

 

Nói thì , nhưng dân làng vẫn chẳng ai dám bước thêm nửa bước đến mép nước.

 

và lão Giang xắn quần, lấy hết can đảm xuống hồ. Bầy cá trê ngửi thấy mùi m.á.u nhưng hề tấn công, mà thiện bơi quanh chân. Thấy , lão Giang như kiểm chứng điều gì, bèn cúi thò tay vớt thẳng một con cá trê lớn lên!

 

Con cá trê đen sì đôi mắt còn đỏ rực, vẻ hung hãn hôm qua biến mất sạch, rõ ràng là giải độc.

 

Ngân Linh mừng rỡ vỗ tay liên hồi, nhảy cẫng lên: “Thấy , thắng ! Ta chữa cho chúng hết bệnh thật mà!”

 

Đám ngư dân , vẫn chẳng nên tin . Lúc một nhỏ giọng: “Làm đây đúng là hà thần, chứ mấy các ngươi tự bày trò?”

 

Không ngờ Long Nhi đỡ:

Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

 

“Họ thật đấy! Hôm qua lén theo họ, thấy tận mắt họ câu lên một con cá trê mắt đỏ! Lúc đó nó giống bầy cá hôm nay đâuhá miệng là lao c.ắ.n !”

 

“Nếu tin thì kỹ râu của chúng ! Râu dài như râu rồng, chẳng giống hệt lá cờ cá mà tổ tiên truyền ?”

 

Trưởng thôn vẫn im lặng, tay cầm tẩu t.h.u.ố.c như còn đang suy xét. lúc , mấy từng “hà thần” tấn công lượt chui khỏi đám đông, ai nấy đều chỉ mặt nước xác nhận:

 

“Hôm đó tấn công đúng là chúng nó! khi mắt chúng đỏ như máu, lặn sâu đáy, chờ cơ hội là lao lên một kích trí mạng.”

Loading...