Khai Hoang Thâm Sơn Tránh Loạn Thế, Cả Nhà Có Thịt Ăn - Chương 460
Cập nhật lúc: 2025-09-25 07:25:48
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Để vãn hồi việc kinh doanh của Đa Vị Lâu tại Kim Lăng, Giang Thanh Nguyệt trở về liền giao nhiệm vụ cho Tống Nghiên, bảo ngày mai dù thế nào cũng sắp xếp chút thời gian, đến Đa Vị Lâu tìm ba nương con nàng cùng dùng bữa.
Tống Nghiên đang cảm thấy hổ thẹn vì hai ngày nay hiếm khi cùng ba nương con nàng ngoài, liền lập tức sảng khoái đáp ứng.
“Trưa mai sẽ tới.”
“Được, gặp về.”
Đến ngày hôm , Giang Thanh Nguyệt và Từ Uyển Ngưng sửa soạn xong xuôi, đường hoàng đến Đa Vị Lâu.
Có hai đích trấn giữ, thêm đó là việc quảng bá món ăn mới, ít thực khách đều ùn ùn kéo đến ủng hộ.
Đa Vị Lâu bán đa phần là các món danh tiếng tinh xảo, thực khách thường là những gia cảnh khá giả hoặc chút phận địa vị.
Bởi trong những , vẫn còn ít kẻ kiêng dè thế lực của Vương gia tại Kim Lăng, vẫn lựa chọn đến Hương Thiên Hạ đối diện.
Thấy hôm nay hai tửu lâu đấu võ đài, còn bất phân thắng bại, ít đều vây quanh bên ngoài xem náo nhiệt.
Gần đến trưa, Giang Thanh Nguyệt vốn luôn bình thản cũng chút sốt ruột.
Rõ ràng tối qua hứa hẹn đấy, nam nhân còn đến?
Chẳng lẽ lâm thời việc gì vướng bận?
theo lẽ thường, nếu quả thực vướng bận thể , Tống Nghiên cũng sẽ sai đến báo một tiếng để các nàng dùng bữa .
Ngay khi Giang Thanh Nguyệt đang thắc mắc, bỗng nhiên thấy bên ngoài truyền đến một tiếng động nhỏ.
Nàng liền vội vàng dậy ngoài.
Giang Thanh Nguyệt bước cửa , một đoàn đang hùng dũng tiến về phía họ.
Người dẫn đầu cưỡi ngựa mở đường chính là Tống Hạ Giang.
Tống Nghiên theo sát phía , đằng còn ba cỗ kiệu.
Nhìn nghi thức đó, là từ trong cung đến.
Có thể kiệu như , còn Tống Hạ Giang mở đường, cần đoán cũng bên trong là ai.
Chỉ là điều khiến nàng ngờ tới, là họ đến nơi ?
Ngoại trừ Giang Thanh Nguyệt, những vây xem cũng nhanh chóng nhận lai lịch của cỗ kiệu, lập tức “hoa lạp lạp” quỳ rạp xuống đất.
Trong lòng họ đều vô cùng hiếu kỳ, thậm chí bắt đầu bàn tán, trong kiệu chẳng lẽ là đến Hương Thiên Hạ dùng bữa?
Dù thì họ cũng , Hương Thiên Hạ phía Vương gia chống lưng.
Hoàng thượng và Hoàng hậu nương nương hiếm hoi về Kim Lăng, ngoài nếm thử món mới cũng là lẽ thường.
Huống hồ, tửu lâu của nhà, đến cũng tiện lợi.
Chẳng mấy chốc, kiệu dừng cửa hai tửu lâu.
Hoàng thượng dẫn theo Hoàng hậu cùng Thái tử đồng thời xuất hiện mặt .
Mọi hồn, lũ lượt khấu đầu, dám ngẩng đầu .
Sau một tiếng “bình ”, Triệu Hoàng Hậu trực tiếp dẫn A Triệt đến mặt Giang Thanh Nguyệt.
“Nghe Đa Vị Lâu món ăn mới, thời gian thuyền và trong Vương phủ đều chán ngấy, bèn ghé qua nếm thử.”
Giang Thanh Nguyệt hồn, vội vàng dẫn tửu lâu.
Chưởng quỹ và các hoả kế trong tửu lâu thấy cũng đều hoảng sợ quỳ rạp xuống.
Triệu Hoàng Hậu bảo dậy, “Vô phương, các ngươi cứ việc ! Hôm nay chúng là đến dùng bữa, cứ tự nhiên là .”
Nói xong, liền theo Giang Thanh Nguyệt lên phòng bao ở lầu hai.
Đợi an bài thỏa ‘một nhà ba ’, Giang Thanh Nguyệt vội vàng lui ngoài xuống lầu để sắp xếp, bận đến mức rối tinh rối mù.
Tống Nghiên một bên vẫn tươi roi rói kéo hai đứa bé xem náo nhiệt.
Giang Thanh Nguyệt liền lườm một cái, “Sao một tiếng? Để chúng còn chuẩn chứ.”
Tống Nghiên vẻ vô tội, “Hoàng thượng và Hoàng hậu đến dùng bữa, liền lâm thời nảy ý theo, huống hồ, nàng chẳng đến chống lưng , cục diện hiện tại đủ ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khai-hoang-tham-son-tranh-loan-the-ca-nha-co-thit-an/chuong-460.html.]
Giang Thanh Nguyệt ha hả, “Đủ!”
Quá đủ !
Vốn dĩ nàng chỉ đến chấn chỉnh những quan viên chống lưng cho Vương gia, nào ngờ trực tiếp mời đến vị lớn nhất.
Lần Đa Vị Lâu coi như đủ thể diện !
Có Giang Thanh Nguyệt đích giám sát, thêm sự chỉ dạy hôm qua, hậu bếp hôm nay cũng vô cùng nỗ lực, món ăn thể là sắc hương vị đều đủ.
Cũng nhận sự tán thưởng nhất trí từ Hoàng thượng, Hoàng hậu và Thái tử.
Trước khi rời , Hoàng thượng còn tự tay đề danh, ban tặng cho Đa Vị Lâu một tấm biển ngự bút.
Đợi ngự giá khởi hành, những thực khách vây xem từ xa mới điên cuồng ùa Đa Vị Lâu.
Ai nấy đều nếm thử xem Hoàng thượng hôm nay dùng món gì.
Giang Thanh Nguyệt bận rộn mãi đến tối mới thoát .
Đến tối dỗ hai đứa hài tử ngủ xong, nàng mới chớp mắt tiến gian tắm rửa sạch sẽ để giải tỏa mệt mỏi.
Vừa tắm xong sửa soạn thỏa, Tống Nghiên cũng bận rộn xong xuôi trở về.
Giang Thanh Nguyệt liền vội vàng kéo hỏi cặn kẽ tình hình ban ngày.
Ba đến ủng hộ, Giang Thanh Nguyệt tự nhiên vô cùng cảm kích.
cũng chút băn khoăn, đều mối quan hệ giữa Triệu Hoàng Hậu và Vương gia, như e rằng sẽ gây những lời bàn tán riêng tư.
Cũng liệu ảnh hưởng gì đến Triệu Hoàng Hậu .
Tống Nghiên xong chỉ khẽ nhếch môi, “Hoàng thượng và Hoàng hậu , tự nhiên là mục đích riêng của họ.”
Giang Thanh Nguyệt ngạc nhiên há hốc mồm, “Ý là ? Hôm nay đến chỉ để ủng hộ chúng ? Chẳng lẽ là cố ý cảnh cáo Vương gia?”
Tống Nghiên gật đầu, “Lần Vương gia quả nhiên ngoan ngoãn hơn, từ khi chúng đến Kim Lăng thì vẫn hề lộ diện gây sự. Hôm nay vả mặt bao như , quả nhiên bắt đầu nhịn nữa, phu thê Vương gia đích đến cửa bái kiến Hoàng hậu nương nương, rằng đóng góp chút sức cho đại điển tế tổ.”
Giang Thanh Nguyệt giật , “Có gặp ?”
“Hoàng hậu nương nương lấy cớ thể mệt mỏi mà từ chối gặp họ, chỉ còn phái cảnh cáo một phen.”
Giang Thanh Nguyệt tỉ mỉ suy nghĩ những khúc mắc bên trong, nhưng vẫn thể hiểu thấu đáo.
“Nếu Hoàng hậu nương nương chỉ đơn thuần cảnh cáo một phen, thì sẽ lớn chuyện ầm ĩ đến .”
Thấy nàng hiểu, Tống Nghiên mới bất đắc dĩ khẽ, thấp giọng
“Vốn định mới cho nàng , nào ngờ vẫn thể giấu nàng.”
“Không vội, đợi tắm xong sẽ kể cặn kẽ cho nàng .”
Giang Thanh Nguyệt liền giữa đây chắc chắn bí mật thể tiết lộ.
Tranh thủ lúc Tống Nghiên tắm rửa, nàng vội vàng sai những hầu đang canh giữ bên ngoài chỗ khác.
Đợi đến khi trong chăn, nàng mới hỏi dò cặn kẽ, “Rốt cuộc là chuyện gì? Mau cho .”
Ban đầu, Giang Thanh Nguyệt cứ nghĩ là nhờ phúc của Hoàng thượng và Hoàng hậu nương nương, triệt để giải quyết nguy cơ của Đa Vị Lâu.
Nào ngờ, hai đây là cố ý ‘đánh đông dẹp tây’, gây chút động tĩnh.
Theo lời Tống Nghiên, những ngày Vương phủ bề ngoài mỗi ngày đều bận rộn chuẩn việc tế tổ.
thực tế, Hoàng thượng vẫn luôn phái âm thầm điều tra chuyện Vương gia cấu kết quan viên địa phương, xâm chiếm ruộng đất của dân.
Vương Thượng Thư khi nhậm chức, từng quản lý các khoản thuế má ruộng đất ở khắp Kim Lăng, nay về Kim Lăng, tuy chức quan, nhưng vẫn lợi dụng danh nghĩa hoàng gia khắp nơi thu vét tài sản, chiếm đoạt ruộng đất.
Những kẻ từng là thuộc hạ của , càng ngừng trợ giúp tiến cống.
Bách tính tức giận nhưng dám lên tiếng, đều cho rằng Vương gia ỷ thế triều đình, càng ai dám lên báo cáo, triều đình đều giấu kín mít.
Nay Hoàng thượng và Hoàng hậu đường hoàng mất mặt Vương gia, đoạn tuyệt quan hệ với Vương gia.
Chính là cho bách tính Kim Lăng rằng, Vương gia chẳng chỗ dựa nào cả.
Cứ như , tất sẽ tố cáo tội ác của Vương gia và những quan viên .