Khai Hoang Thâm Sơn Tránh Loạn Thế, Cả Nhà Có Thịt Ăn - Chương 450
Cập nhật lúc: 2025-09-25 07:25:38
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đến ngày đại hôn của Cố Hoài Tranh và Tô Thất Thất.
Sáng sớm, Cố Hoài Tranh ăn mặc chỉnh tề, theo Cố Hạc Đình đến bái từ đường tổ tiên.
Sau đó, Cố Hạc Đình nghiêm nghị gật đầu với Cố Hoài Tranh, “Đi , đem con dâu về cho ! Bất kể dùng cách nào! Tuyệt đối mất thể diện của Cố gia chúng .”
Cố Hoài Tranh cũng trịnh trọng gật đầu, “Cha, xin cứ yên tâm, con sẽ đàng hoàng rước con dâu của về!”
Nói đoạn, vén hỷ phục màu đỏ, khí phách phi lên ngựa.
Cố Hoài Tranh vốn cao lớn tuấn, theo lời Tô Thất Thất, trong các công tử thế gia ở kinh thành, cũng thuộc hàng đầu.
Giờ đây khoác lên hỷ bào đỏ thắm, cưỡi bảo mã do nhà vua ban, càng thêm phần rạng rỡ, phong thái ngút trời.
Ngoài , các phù rể theo tân lang cũng đều là những bậc tinh xuất chúng, xếp thành hàng, uy phong lẫm liệt khôn cùng.
Không những thế, hôm nay Phó tướng Bùi còn đặc biệt dẫn theo một đội đến để tăng thêm khí thế.
Nếu hôm nay đều mặc giáp trụ, e rằng còn lầm tưởng là đang xuất trận đánh giặc.
Bách tính hiếm khi chứng kiến cảnh tượng hoành tráng như , tự nhiên nhà nhà trống rỗng, chen chúc kéo đến vây xem.
Đội ngũ đón dâu chiêng trống tưng bừng, tiến thẳng về phía Tô trạch.
Nào ngờ, đến cổng Tô trạch, thấy cửa đóng chặt, bên trong im ắng như tờ.
Cố Hoài Tranh bất đắc dĩ xua tay, hiệu dừng trống kèn.
Ngay đó, lo lắng hỏi mấy vị phù rể: “Đây thực sự là đang đề phòng trộm cướp đấy ?”
Tống Nghiên và những khác cũng bất lực, xuống ngựa, “Cứ xem .”
Cố Hoài Tranh xuống ngựa, trực tiếp tới gõ cửa lớn.
Người mở cửa chính là ca ca của Tô Thất Thất, Tô Hành, và tẩu tẩu của nàng.
Thấy hai , Cố Hoài Tranh vội vàng chắp tay hành lễ, “Hoài Tranh bái kiến trưởng và tẩu tẩu, giờ lành đến, đặc biệt đến để nghênh đón Thất Thất về nhà thành .”
Tô Hành và vợ , nắm tay đặt lên môi ho khan một tiếng.
“Cố Tướng quân dẫn theo nhiều như , xem hôm nay thế nào cũng đoạt nàng về !”
“ chúng chỉ duy nhất một bảo bối là Thất Thất, cũng thể tùy tiện gả cho ”
Cố Hoài Tranh xong liền sốt ruột, may mắn là tẩu tẩu lập tức giải thích: “Muốn nghênh đón Thất Thất về cũng là , chỉ là phụ , Cố Tướng quân vượt qua ba cửa ải của ông mới thể đưa .”
Cố Hoài Tranh thở phào nhẹ nhõm, vốn dĩ nghĩ rằng thể thuận lợi cưới tân nương.
Cản cửa ư, hiểu mà.
Trước đây, thấy nhiều chiêu trò như trong các đám cưới của Triệu Nguyên Minh, Tống Hạ Giang và Từ Trường Thanh .
Chàng lập tức tự tin : “Có thử thách gì cứ việc đưa , bất kể là tỉ thí văn chương võ công, đều thể!”
Thấy tự tin như , Tô Hành liền : “Trạng nguyên lang cũng đưa tới , bản lĩnh của Cố Tướng quân ở kinh thành thuộc hàng nhất nhì, chúng dám, chỉ là ”
Nói đoạn, Tô Hành liền vẫy tay hiệu cho tiểu tư khiêng một lồng bồ câu từ trong sân .
“Nghe Cố Tướng quân tài b.ắ.n cung xuất chúng, cửa ải đầu tiên , chính là xem thể b.ắ.n trúng con bồ câu .”
Cố Hoài Tranh xong liền hiểu .
Đây là thả bồ câu bay để bắn, lập tức đồng ý, “Chuyện vặt.”
Nói đoạn, liền từ chỗ Phó tướng Bùi lấy cung tên của .
“Đại ca, xin mời!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khai-hoang-tham-son-tranh-loan-the-ca-nha-co-thit-an/chuong-450.html.]
Tô Hành gật đầu, lập tức lệnh cho tiểu tư mở cửa lồng bồ câu.
Trong nháy mắt, hàng chục con bồ câu đồng loạt vỗ cánh, tranh bay vút lên trời như thể đang chạy trốn khỏi tử thần.
Cố Hoài Tranh giương cung tên, đang chuẩn bắn, thì Tô Hành bổ sung: “Trong những con bồ câu , chỉ một con lông nhuộm màu đỏ, b.ắ.n trúng con đó mới .”
Mọi xong, khỏi kinh ngạc há hốc mồm.
“Sao thể như ? Nhiều bồ câu như thế đều ở cùng một chỗ, bay lên trời, mà lông màu đỏ?”
“ , các quá gian trá , há lẽ quân tử ?”
Tô Hành ho nhẹ một tiếng, “Là các quá vội vàng , còn xong, thúc giục mở lồng, khụ, Cố Tướng quân vẫn nên nhanh tay lên !”
Trong lúc đang tranh cãi ồn ào, Cố Hoài Tranh giương cung tên.
Chỉ một tiếng ‘vút’, mũi tên bay .
Chẳng mấy chốc, một tiểu tư nhặt con bồ câu về.
Vợ chồng Tô Hành há hốc mồm, ngờ thật sự b.ắ.n trúng ?
Cố Hoài Tranh rút mũi tên , đưa con bồ câu cho tiểu tư, “Chắc nó thương chỗ hiểm, các ngươi hãy chăm sóc cho con bồ câu , hôm nay là ngày đại hỷ của và tiểu thư, sát sinh.”
Tiểu tư vội vàng gật đầu, ôm con bồ câu sân, lập tức đưa đến mặt Tô đại nhân để xem.
Lúc , Tô Thất Thất đang đợi gả trong khuê phòng, tiểu tư đến bẩm báo tình hình bên ngoài, nhịn chạy lén .
Khi thấy lời Cố Hoài Tranh , trong lòng nàng khỏi ngọt ngào như rót mật.
“Cha, ít khó Hoài Tranh thôi, nếu còn bắt nạt , đợi ba ngày nữa con sẽ tay trở về!”
Tô đại nhân hừ lạnh một tiếng, “Mau về ! Ra thể thống gì, sắp thành mà vẫn vô lễ, còn bênh ngoài nữa chứ.”
“Con hiểu , cha đang giúp con thử thách đấy, thứ gì quá dễ dàng sẽ trân trọng, cho tiểu tử nếm mùi đau khổ một chút.”
Nói đoạn, ông liền vội vàng sai nha đưa Tô Thất Thất về phòng.
Cố Hoài Tranh vốn nghĩ rằng b.ắ.n trúng bồ câu đỏ, ít nhất cũng thể cửa ải đầu tiên.
Nào ngờ Tô Hành vẫn dẫn chặn cho , chẳng mấy chốc, mang tới một cái hộp.
“Trong đựng chính là cửu liên mà Tây Vực tiến cống lâu, tổng cộng chỉ hai cái, một cái ở trong cung, một cái ban thưởng cho Tô gia, nếu các thể giải cái vòng ”
“Thì ? Giải thì cho chúng ư?”
“Giải thì thành một thử thách nữa, đây , tổng cộng ba thử thách mới thể cửa nghênh đón Thất Thất.”
Cố Hoài Tranh “chậc” một tiếng, lấy cửu liên từ trong hộp xem xét từ trái sang , nhưng mãi vẫn hiểu cái vòng rốt cuộc tháo như thế nào.
Mấy phù rể khác thấy cũng nhao nhao vây .
Có đề nghị, “Hay là đập vỡ nó , dù họ chỉ là mở là , chứ mở thế nào .”
Tống Nghiên đồng tình, “Đây là vật ban tặng của hoàng thượng, thể hủy hoại?”
lúc Tống Nghiên lấy định xem kỹ, Từ Trường Thanh ở bên cạnh bỗng bật .
“Cái , suỵt trong những thứ đồ hồi môn của cô Nịnh cũng một cái, từng thấy nàng chơi , thử xem .”
Tống Nghiên liền vội vàng đưa cửu liên cho .
Từ Trường Thanh cầm trong tay xem xét qua , chăm chú hồi tưởng cách cô Nịnh thường giải.
Liền theo ký ức bắt đầu hành động.
“Giải giải , lắm, Trường Thanh quả nhiên bản lĩnh!”