Khai Hoang Thâm Sơn Tránh Loạn Thế, Cả Nhà Có Thịt Ăn - Chương 439
Cập nhật lúc: 2025-09-25 05:10:17
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
lúc Giang Thanh Nguyệt và Ngô thị cùng những khác trong nhà đang bận tối mắt tối mũi, thì những nam nhân cung bên cũng lượt về đến nhà.
Tống Đại Xuyên và Tống Hạ Giang về, các nữ quyến liền nhẹ nhõm ít, vội vàng giao nhiệm vụ tiếp khách cho mấy .
Từ Uyển Ngưng thấy tay áo Giang Thanh Nguyệt ướt, đề nghị cùng nàng .
Giang Thanh Nguyệt vốn , nhưng thấy Tống Nghiên còn về, liền đồng ý cùng về phòng một bộ.
Dù hôm nay là ngày đại hỷ, một bộ trang phục phần vui tươi cũng .
Hai về phòng xong quần áo, Giang Thanh Nguyệt đột nhiên nhận điều gì đó đúng.
Vừa ở bên ngoài, vì chuyện Tống Nghiên đỗ Trạng nguyên mà vui mừng đến choáng váng đầu óc, bận rộn đến mức cũng kịp suy nghĩ nhiều.
Thêm đó, Phó tướng Bùi cũng hề phát hiện bất kỳ điều bất thường nào gần đó, nên nàng dần dần gác chuyện Cao Bá An mất tích đầu.
Giờ đây khi tĩnh lặng , nàng bỗng nhiên phát hiện điều gì đó .
"Nhị tẩu, tẩu ở bên ngoài thấy Tô Thất Thất ?"
Từ Uyển Ngưng ngạc nhiên lắc đầu, "Không thấy, ?"
Lòng Giang Thanh Nguyệt siết chặt, vội vàng bước nhanh cửa, đối mặt vặn với Tống Đông Mai đang .
"Đông Mai, hôm nay thấy Thất Thất đến ?"
Tống Đông Mai lắc đầu, "Tô công tử nhà họ cũng đỗ Tiến sĩ, Thất Thất lúc lẽ đang ở nhà chờ ăn mừng đó!"
Tuy sai, nhưng một thích hóng hớt như Tô Thất Thất, nay kinh thành náo nhiệt thế , ngoài?
Giang Thanh Nguyệt suy nghĩ một chốc, vẫn cảm thấy mơ hồ bất an.
Trước khi nàng tin Cao Bá An mất tích, phản ứng đầu tiên là lo lắng về sự an của gia đình, và sự an nguy của Tống Nghiên khi cung.
giờ nghĩ , trong cung tuyệt đối thể tay.
Trong ngoài nhà đều đông canh gác suốt đêm, cũng thể để một thư sinh tay tấc sắt tay .
Huống hồ, Cao Bá An bí mật của nàng và Tống Nghiên.
Đứng ở góc độ của , cũng lý do gì để trút hận thù vì trượt bảng lên hai bọn họ.
Thế nên, ngay từ đầu hướng lo lắng của nàng sai .
Nếu Cao Bá An đốt nhà thực sự mục đích gì đó, thì nhất định là vì thoát khỏi gia đình Ngọc nương, để leo lên cành cao đổi tên!
Nhìn khắp kinh thành, nhà họ Cố, nhà họ Triệu và nhà họ Tống đều khả năng tiếp cận.
Cơ hội duy nhất và dễ tay nhất chính là Tô Thất Thất!
Nghĩ thông suốt điểm , Giang Thanh Nguyệt liền vội vàng tìm Cố Hoài Tranh, "Ca, chút lo lắng cho Thất Thất, thể giúp đến nhà họ Tô xem ?"
Cố Hoài Tranh kể từ Tô Thượng thư bắt gặp ở nhà họ Tô, liền dám đến đó nữa.
giờ sự an nguy của Tô Thất Thất đang đe dọa, cũng bận tâm nhiều như .
Cùng lắm là Tô Thượng thư mắng một trận nữa thôi, hơn nữa hôm nay là ngày như , lẽ ông cũng sẽ gì.
Cố Hoài Tranh đồng ý liền phi ngựa thẳng đến nhà họ Tô.
Hôm nay đường phố đông đúc, Cố Hoài Tranh đành vòng từ bên ngoài, mất tròn một nén nhang mới đến nhà họ Tô.
Vừa xuống ngựa, Cố Hoài Tranh liền gặp hai nương con Tô phu nhân đang chuẩn ngoài.
Cố Hoài Tranh vội vàng bước nhanh tới, "Tô phu nhân, Tô Thất Thất ở nhà ?"
Tô phu nhân ngẩn một chốc, "Ngươi đến tìm Thất Thất? Nàng ở đây, Hoàng bảng yết , nàng liền mấy cô em gọi ngoài xem náo nhiệt ."
"Đi xem bảng ?"
Người vợ của Tô Hành bên cạnh gượng, ngập ngừng .
Thấy Cố Hoài Tranh sắc mặt sốt ruột, nàng mới bất chấp nương chồng ở đó, ngượng nghịu giải thích, "Cái đó, Thất Thất lẽ xem bảng, mấy cô bàn thuyền sông, là Thám hoa lang lát nữa sẽ thuyền hái hoa, các cô liền theo xem náo nhiệt."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khai-hoang-tham-son-tranh-loan-the-ca-nha-co-thit-an/chuong-439.html.]
Cố Hoài Tranh ngẩn một chốc, liền cáo từ rời .
Đợi lên ngựa, mới khổ một tiếng, Thám hoa lang thật sự đến ?
Đi thuyền mặt bao nhiêu như , sợ nhận ?
Cố Hoài Tranh thở dài một tiếng, liền định quản nữa.
ngựa chạy một lát, đột nhiên vội vàng đầu ngựa, lao về phía bờ sông.
Hắn xem thử, Thám hoa lang gì đáng xem?
Cố Hoài Tranh một chạy đến bờ sông, lúc bờ sông là đông như mắc cửi.
Hỏi thăm mới , tuy Thám hoa lang năm nay về cả ngoại hình lẫn học thức đều bằng Trạng nguyên lang, nhưng trắng trẻo thanh tú, kết hôn.
Thế nên mới thu hút ít nữ tử chồng ở kinh thành đến vây xem.
Cũng ít gia đình quyền quý đến với tâm trạng "kén rể".
Cố Hoài Tranh lật xuống ngựa, vội vàng men theo bờ sông tìm kiếm.
chen lấn trong đám đông một lúc lâu, mới phát hiện tung tích của Tô Thất Thất.
Lúc , cô nương đang thoải mái một chiếc thuyền nhỏ giữa dòng nước, thỉnh thoảng còn cùng những cô nương mấy chiếc thuyền nhỏ bên cạnh đùa đôi câu.
Nếu nàng cử động quá mạnh, Cố Hoài Tranh còn nhận đó là nàng, bởi vì cô nương cũng ngượng, nên khi ngoài đặc biệt mang theo khăn che mặt.
Thấy nàng chơi đùa vui vẻ như , Cố Hoài Tranh bất đắc dĩ lắc đầu.
Uổng công còn lo lắng chạy đến tìm nàng, kết quả tự chơi đùa vui vẻ ở đây, thật là phí hoài sự lo lắng của .
Trước mặt bao nhiêu như , Cố Hoài Tranh cũng tiện lên tiếng gọi nàng.
Nghĩ đến Thanh Nguyệt ở nhà vẫn còn lo lắng, liền chuẩn về nhà.
Nào ngờ mới , đột nhiên thấy một tiếng "phù" vang lên từ mặt sông.
Cố Hoài Tranh bản năng đầu , phát hiện Tô Thất Thất biến mất, chiếc thuyền nhỏ nàng cũng lật!
Lòng Cố Hoài Tranh bỗng chốc hoảng loạn, đầu óc trống rỗng, kịp nghĩ nhiều, liền trực tiếp nhảy xuống sông.
Vừa xuống nước, Cố Hoài Tranh liền bơi nhanh về phía bóng đang vùng vẫy.
lúc , phía đột nhiên xuất hiện một nam tử khác, gần Tô Thất Thất hơn .
Thấy sắp sửa vươn tay ôm lấy Tô Thất Thất, Cố Hoài Tranh liền lặn xuống nước, một lao thẳng đến mặt hai .
Dưới nước hung hăng đá một cước nam nhân , vươn cánh tay dài vớt Tô Thất Thất lên khỏi mặt sông.
Tô Thất Thất sặc hai ngụm nước, úp mặt lên vai Cố Hoài Tranh ho mấy ngụm.
Lúc nàng mới vội vàng giãy giụa xuống, "Thả ."
Cố Hoài Tranh sợ nàng rơi xuống nước, liền tự chủ mà ôm chặt nàng hơn, "Đừng động, lát nữa nhận thì ."
Nói đoạn, liền vội vàng xé toạc áo ngoài của , trực tiếp phủ lên đầu Tô Thất Thất.
Tô Thất Thất thấy giọng của Cố Hoài Tranh, liền an tâm.
Ngoan ngoãn để ôm lên bờ.
Trước khi lên bờ, Cố Hoài Tranh cẩn thận dùng áo choàng của che kín nàng từ đầu đến chân.
Thế nhưng trong đám đông vẫn ít bắt đầu suy đoán, "Cô nương rốt cuộc là con nhà ai? Suýt nữa thì c.h.ế.t đuối."
"Không , nhưng cứu nàng thì nhận ."
May mà sự tò mò của kéo dài quá lâu.
Thuyền hái hoa chở Thám hoa lang đến, liền nhao nhao chuyển ánh mắt về phía mặt sông.
"Mau kìa, mau kìa, Thám hoa lang đến !"