Khai Hoang Thâm Sơn Tránh Loạn Thế, Cả Nhà Có Thịt Ăn - Chương 399

Cập nhật lúc: 2025-09-25 04:09:39
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau đại hôn, Triệu Nguyên Minh nghỉ phép hai ngày liên tiếp ở nhà để bầu bạn với Tống Đông Mai, sợ rằng nàng đột ngột đổi môi trường sẽ quen.

Vợ chồng son ở nhà quấn quýt như keo sơn, khỏi cửa cũng hình bóng rời.

Phu xướng phụ tùy cùng ngoài dạo phố sắm sửa lễ vật về nhà ngoại.

Trong thời gian đó, Tống Đông Mai tuy nhiều về nhà hoặc đến cửa hàng xem xét, nhưng đều nhịn xuống.

Mãi đến ngày thứ ba, cuối cùng nàng cũng thể danh chính ngôn thuận về nhà nương đẻ.

Sáng sớm, vợ chồng son dùng bữa xong liền xách lễ vật cửa.

Cũng may, cần đường vòng như khi đón dâu.

Chỉ cần bước qua ngưỡng cửa, liền từ nhà chồng trở về nhà nương đẻ.

Vì ngày về nhà ngoại hôm nay, cả nhà sớm sắp xếp xong các việc khác, chuyên tâm ở nhà chờ đợi vợ chồng son đến.

Còn đặc biệt chuẩn ít món Tống Đông Mai thích ăn.

Nào là vịt , gà nướng, xiên thịt dê, bánh ngọt, sữa, pudding nhỏ, vân vân tất cả đều sắp xếp tươm tất.

Nghe thấy tiếng hai trở về, cha nương và hai chị dâu đều cùng dậy tiền viện.

Vừa thấy Đông Mai, mấy liền vui vẻ vây quanh hỏi han ân cần.

Giang Thanh Nguyệt thấy sắc mặt nàng hồng hào, vợ chồng son ánh mắt nóng bỏng đến mức như sắp kéo thành sợi, lúc mới thầm yên tâm.

Xem , một chút sai sót nhỏ của nàng chắc hẳn gây vấn đề gì.

Ăn uống no say, Triệu Nguyên Minh cùng Tống Đông Mai ở nhà nương đẻ suốt nửa ngày.

Mãi đến chiều, lúc mới dậy chuẩn ngoài.

“Nhạc phụ, nhạc mẫu, con thể để Đông Mai ở đây, tối bận xong con sẽ đến đón nàng ?”

Tống Đại Xuyên và Ngô thị , “Đương nhiên là , trong nhà chuyện gì ? Lẽ nào là chuyện của Vương gia ?”

Triệu Nguyên Minh gật đầu, “ , tối nay hẹn của Vương gia đến, Đông Mai gan nhỏ, sợ nàng dọa.”

Nói xong bổ sung một câu, “Ta cũng nàng dính dáng những chuyện phiền toái đó.”

Mọi , lập tức hiểu .

Hiện tại nghi thức hôn lễ diễn thuận lợi, ngày về nhà ngoại cũng xong.

Triệu Nguyên Minh đây là định tìm của Vương gia để tính sổ ?

Bất quá chuyện của Vương gia, bọn họ cũng lười nhúng tay, liền đều sảng khoái đồng ý.

“Ngươi tự cẩn thận một chút.”

Triệu Nguyên Minh gật đầu, “Yên tâm , trong lòng tính toán.”

Nói xong, liền dậy cáo từ cửa.

Màn đêm buông xuống, phố ít nhiều.

Khi xe ngựa của Vương gia dừng cổng lớn Cố gia, cả nhà vẫn còn đang thấp thỏm lo âu.

Sau khi nhận lời mời của Triệu Nguyên Minh, mấy lo lắng suốt cả buổi chiều.

Cũng cùng thương lượng suốt cả buổi chiều.

Suốt ba ngày liên tiếp, Vương Thượng Thư dùng hết tất cả những thể điều động, âm thầm dò la trong thành, ngoài thành tìm .

Kết quả tìm nửa ngày, đừng , ngay cả tin tức manh mối cũng một chút nào.

Chỉ thiếu nước đến Hoàng cung lục soát.

Hiện tại đột nhiên Triệu Nguyên Minh mời mấy đến Cố gia, ai nấy đều , cũng chuẩn tâm lý cho tình huống nhất.

Nếu Vương Uyển Tình thật sự trong tay bọn họ, hoặc bọn họ phát hiện, thì cứ một mực khẳng định đó hề .

Là Vương Uyển Tình một lén lút chạy về.

Tuy chuẩn cho tình huống nhất, nhưng trong lòng mấy khỏi vẫn ôm chút may mắn.

Đó là Triệu gia chỉ gọi bọn họ đến chơi hàn huyên chuyện cũ mà thôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khai-hoang-tham-son-tranh-loan-the-ca-nha-co-thit-an/chuong-399.html.]

thời gian Triệu gia bận rộn, Vương phu nhân cũng lâu về nhà nương đẻ thăm nom.

Hơn nữa trong hôn lễ , Triệu Nguyên Minh cũng hề dẫn tân nương đến dâng đổi miệng cho bọn họ.

Lúc đó bọn họ còn vì chuyện mà trong lòng chút khó chịu.

Nói chừng hôm nay chính là đặc biệt gọi bọn họ đến, để tân nương tử dâng cho cữu cữu cữu mẫu.

Nghĩ như , trong lòng Vương Thượng Thư liền hiểu nhiều thêm một chút tự tin, tiên xuống xe ngựa.

“Mau , đừng để Nguyên Minh bọn họ đợi lâu, lát nữa nếu cô nương họ Tống đổi miệng gọi ngươi là cữu mẫu, ngươi bề ngoài cũng cho , đừng vì chuyện đó mà khiến Nguyên Minh khó xử, dù cũng là thích.”

Trong lòng Vương phu nhân tuy vui, nhưng ngoài miệng vẫn đáp ứng.

“Được , , đến lúc đó sẽ gì cả.”

Nói xong, bốn liền bước cổng lớn của Triệu gia.

Vừa bước cửa, thấy trong viện đèn đuốc mờ ảo, bốn phía cũng thấy ai đến đón.

Ngay cả hạ nhân dường như cũng biến mất.

Bốn , tiếp tục về phía chính sảnh.

Đến khi tới cửa, ngẩng đầu lên, lúc mới giật kinh hãi.

“Hoàng hậu nương nương cũng đến ?”

“Ta a, Nguyên Minh cũng với .”

Lại cúi đầu xuống, chỉ thấy một cô nương đang cúi đầu quỳ mặt đất, cả gần như ngã .

Không, là quỳ, bằng là như một miếng giẻ rách vứt xuống đất.

Lý thị kỹ , đó ai khác, chính là đứa con gái mà cả nhà bọn họ khổ sở tìm kiếm mấy ngày nay.

Vừa thấy con gái thảm trạng , Lý thị liền lảo đảo chạy trong nhà.

Đến khi đến gần kỹ, quả nhiên là con gái sai.

Chẳng kịp hỏi han, Lý thị liền trực tiếp xổm xuống đất đỡ con gái dậy.

“Uyển Tình, con ? Đừng dọa nương a ”

Vương Uyển Tình khi giam mấy ngày, thần trí bắt đầu chút hỗn loạn, cả bên bờ vực sụp đổ.

Đột nhiên thấy , như thể đang chìm trong nước vớ sợi dây cứu mạng, ôm lấy nương òa .

Lý thị thấy nàng thảm thiết, trong lòng càng thêm đau xót, “Rốt cuộc là ? Con mau , mấy ngày nay con chạy ?”

Vương Uyển Tình hồn, lúc mới nhận vẫn thực sự thoát khỏi nguy hiểm.

Liền vội vàng níu chặt lấy nương, “Đều tại con, là con chọc biểu ca vui, sợ con hỏng hôn sự của , cho nên sai đưa con ngoài thành giam giữ.”

Vương Thượng Thư trong nhà lo sốt vó, đang sầu não tìm lời giải thích.

Hiện tại con gái giam giữ, lập tức như tìm nhược điểm của đối phương.

“Nguyên Minh a, Uyển Tình dù cũng là biểu của ngươi, ngươi thể giam giữ nàng chứ? Ngươi nàng bệnh tật ốm yếu thế , vạn nhất xảy chuyện thì ?”

Lý thị đang sầu chỗ trút giận, hiện tại thấy trượng phu cũng giúp con gái chuyện, cũng kiên cường thêm mấy phần.

“Nguyên Minh, cữu mẫu ngươi, Uyển Tình trở về chỉ là khám bệnh , cũng gây trở ngại cho hôn sự của ngươi, ngươi dù lo lắng nàng gây chuyện, với chúng một tiếng là , cũng nên giam giữ nàng a.”

Triệu Nguyên Minh lặng lẽ hai một xướng một họa.

Cuối cùng mới lạnh một tiếng, “Cữu cữu, cữu mẫu, ai mở miệng thì đó lý, nàng từ Trang tử ở phía nam chạy đến kinh thành, trong lòng hai vị tự , đừng ở đây mà tránh nặng tìm nhẹ.”

Vương Thượng Thư và Lý thị , trong lòng hiểu cảm thấy chột .

“Không chúng cố ý giấu giếm, thật sự là nàng bệnh tình quá nặng, đến , chúng cũng đành lòng trơ mắt nàng chết, vốn định đợi nàng khỏi bệnh liền nhanh chóng đưa .”

, Uyển Tình trở về liền trốn trong nhà dám mặt, nếu ngươi giam giữ

Lần , đợi hai cãi xong, Triệu Nguyên Minh nhịn hừ một tiếng.

“Trốn trong nhà dám lộ mặt? Các ngươi tự hỏi nàng bắt ?”

Loading...