Giang Thúy Thúy chân loạng choạng, suýt nữa thì ngã quỵ, “Các ngươi càn, căn bản là con gái ruột của Giang gia, ban đầu khi chạy nạn cha nương ruột tự cho thế của , mới tìm cha nương ruột của , các ngươi đừng ăn lung tung, rõ ràng là thấy sống thì ngứa mắt!”
Lời dứt, thôn trưởng của gia tộc họ Tống liền chen .
“Giang Thúy Thúy? Sao nàng ở đây? Phu quân của nàng, Tống Đại Tráng ?”
Cố Hoài Tranh khẽ lạnh, cong môi hỏi: “Phu quân? Muội từng thành ? Tống Đại Tráng là ai?”
Không đợi Giang Thúy Thúy mở miệng, những dân nhiệt tình bên cạnh đều nhao nhao giúp giải đáp.
Giang Thúy Thúy thấy thể giấu nữa, đành nhận.
“Ca ca, lúc đầu thành là ép buộc, đáng kể.”
“Hơn nữa Tống Đại Tráng đó sớm lưu dân đánh c.h.ế.t khi chạy nạn , một từ đây đến Kinh thành, đường chịu bao nhiêu khổ sở, –”
Thấy Giang Thúy Thúy bắt đầu lộ dấu vết mà lái sang chuyện khác, Cố Hoài Tranh liền cắt ngang lời nàng.
“Con thật hồ đồ, chuyện đại sự thành như mà con cũng dám giấu chúng , ai con còn giấu chúng chuyện gì khác nữa ?”
Giang Thúy Thúy cắn cắn môi, “Ca ca, mệt , chúng về nhà , đợi về sẽ chuyện tử tế với hai .”
Nói đoạn, Giang Thúy Thúy liền cất bước trốn khỏi đám đông.
lúc , Tống Nghiên và Giang Thanh Nguyệt từ học đường cũng thấy cảnh tượng .
“Bên ? Sao đông vây quanh thế?”
“Chúng qua đó xem .”
Giang Thanh Nguyệt cho rằng trong thành xảy chuyện gì, liền nhanh chân qua.
Nào ngờ còn đến gần, vặn suýt chút nữa đ.â.m Giang Thúy Thúy đang xông .
Giang Thanh Nguyệt tránh né kịp, Tống Nghiên mắt nhanh tay lẹ kéo sang bên cạnh, lúc mới tránh .
Giang Thanh Nguyệt thấy đối phương ngã mạnh xuống đất, đang định kiểm tra xem nàng thương , nào ngờ cúi đầu xuống, lúc đối diện với ánh mắt của nàng .
“Giang Thúy Thúy?!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khai-hoang-tham-son-tranh-loan-the-ca-nha-co-thit-an/chuong-320-322.html.]
Giang Thúy Thúy cũng lập tức trợn tròn mắt, dám tin mắt thật sự là Giang Thanh Nguyệt.
“Các ngươi núi ? Sao ở đây?”
Giang Thanh Nguyệt cong môi, “Chúng núi , nhưng thể ở trong núi cả đời chứ, còn ngươi ở đây?”
Lời dứt, liền thấy phía hô một tiếng – “Giao Giao!”
Rõ ràng tên của , nhưng Giang Thanh Nguyệt vẫn như ma xui quỷ khiến mà đầu .
Vừa đầu, một phụ nữ giống nương tám chín phần liền nhanh chóng lao đến.
Chưa kịp để Giang Thanh Nguyệt nghĩ vì phụ nữ giống nương đến , đối phương ôm chầm lấy .
Giang Thanh Nguyệt cứng đờ, khi liếc thấy nốt ruồi đen phía gáy nàng , cả nàng liền như sét đánh.
Nếu và nguyên chủ giống tám chín phần, nên nương của cả hai cũng giống đến .
vị trí nốt ruồi đen cổ cũng y hệt?
Cảnh tượng mắt , lập tức khiến Giang Thanh Nguyệt nhớ những lúc còn nhỏ ôm cổ nương, trong lòng nương nũng.
Tuy nương con hai vì một chuyện mà mối quan hệ còn thiết, cũng nhiều năm gặp.
cảm giác vẫn khiến nàng xót xa lâu mới .
Đặc biệt là đối phương lúc đang ôm lớn, trong lòng nàng càng thêm trăm mối cảm xúc lẫn lộn.
Bản năng đưa tay vỗ vỗ lưng nàng .
Giang Uyển một lúc, lúc mới ngẩng đầu thẳng Giang Thanh Nguyệt, mở miệng liền kìm nghẹn ngào, “Giao Giao –”
Giang Thanh Nguyệt tuy đoán nàng là ai, nhưng cũng đành giả vờ .
Giang Thanh Nguyệt mím môi khẽ, "Đừng mà nương, loại hương vân sa may y phục cho nương là thích hợp nhất. Hiện tại vẫn mặc , vả hương vân sa cũng coi như do nhà tự sản xuất. Nếu nương thích, mặc cả đời cũng ."
Giang Uyển , khỏi ngẩng đầu con gái với vẻ kinh ngạc.
Ngày hôm qua con gái mang cho nàng đủ điều kinh ngạc , ngờ còn những bất ngờ mà nàng từng đến.