Khai Hoang Thâm Sơn Tránh Loạn Thế, Cả Nhà Có Thịt Ăn - Chương 308

Cập nhật lúc: 2025-09-24 12:27:35
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngày hôm .

Ba cha con họ Tống quân doanh, Ngô Vương liền triệu tập ba cùng với Triệu Nguyên Minh để cùng bàn bạc việc Bắc phạt.

Tống Nghiên thấy Ngô Vương đối với thái độ của cha con họ Cố đỗi tiếc nuối và kiêng dè, liền chủ động đề xuất lấy hòa đàm chiêu dụ chính.

Triệu Nguyên Minh và Tống Hạ Giang xong liền cảm thấy chút si mộng.

“Chẳng cần đến chuyện hai chịu quy thuận , chỉ riêng việc hòa đàm thì thể hòa đàm ở đây?”

, đồng ý để ngươi Thanh Châu, nơi đó hiện giờ là hang ổ rồng rắn, bây giờ qua chẳng là tự tìm cái c.h.ế.t ? Hơn nữa tập kết binh lực chuẩn nghênh chiến , lúc chắc chắn thể đồng ý quy thuận, ngược còn tưởng chúng sợ hãi dám nghênh chiến.”

Ngô Vương tuy cũng mong hai thể quy thuận, nhưng cũng cảm thấy chuyện gần như khả năng.

Với sự hiểu của ngài về hai đó, tuyệt đối thể đầu hàng.

Tống Nghiên thấy phản ứng dữ dội, liền : “Nếu Thanh Châu , chúng hãy mời đến Giang Đô phủ.”

Mọi xong càng ngơ ngác.

Một lớn như mà sẽ ngoan ngoãn đồng ý đến Giang Đô phủ ? Trừ phi điên .

Chỉ Ngô Vương ha hả, “Ta thấy cách thể đấy, chỉ là Cố lão tướng quân lớn tuổi, trói ngài đến như quả thực là bất kính, chỉ sợ chọc giận ngài , càng chịu quy thuận chúng nữa.”

Tống Nghiên suy nghĩ một lát, buột miệng , “Chúng trói Cố lão tướng quân, hết hãy tay với con trai ngài .”

“Ngươi Cố Hoài Tranh ?”

, hiện giờ Cố lão tướng quân đang ở trong Thanh Châu thành, cho dù công phá cửa thành cũng khó cơ hội đối mặt, Cố Hoài Tranh thì khác, đang ở đại doanh bên ngoài thành, chỉ cần chúng dẫn một đội kỵ binh đêm tập kích đại doanh, đến lúc đó thể tìm cơ hội dẫn dụ ngoài tóm lấy.”

Ngô Vương xong mắt sáng rực, “ , Cố Hoài Tranh trẻ tuổi bốc đồng, huyết khí cương cường, nếu chúng dẫn quân đánh úp, ắt sẽ xông lên phía .”

Nghe hai , ba còn cũng đều hiểu .

Chỉ cần đến lúc đó thừa lúc hỗn loạn, trói Cố Hoài Tranh về, thành nhiệm vụ .

Cho dù Cố Hoài Tranh lợi hại đến mấy, cũng thể đoán mục đích đêm tập kích của bọn họ chỉ là mỗi một mà thôi.

Nghĩ đến đây, Triệu Nguyên Minh lập tức xin phép dẫn binh đêm tập kích, định đích bắt sống Cố Hoài Tranh.

Tống Hạ Giang cũng theo sát phía , cùng Triệu Nguyên Minh .

Tống Nghiên lo lắng hai giữa cảnh hỗn loạn đó, vạn nhất sơ sẩy đối phương thương.

, y bèn đề nghị, “Vẫn là và tướng quân Triệu cùng , nhị ca, khi đó ngươi hãy dẫn mai phục chân núi gần đó, đợi chúng dụ Cố Hoài Tranh đến chân núi, ngươi hãy dẫn từ bên cạnh hỗ trợ mai phục. Nhớ kỹ, chỉ bắt sống, tuyệt đối thương.”

Tống Hạ Giang tuy thấy lo lắng của Tống Nghiên chút dư thừa, nhưng vẫn sảng khoái đồng ý.

Mấy ngay đó bàn bạc kỹ lưỡng về kế hoạch cụ thể, quyết định khởi hành chiều tối ba ngày .

Như , thể đến đại doanh của đối phương lúc họ ngủ say nhất.

Sau khi bàn bạc xong chuyện, Tống Nghiên lập tức cho Giang Thanh Nguyệt ý định.

Nghe sắp mời Cố Hoài Tranh đến, Giang Thanh Nguyệt theo bản năng dấy lên một cảm xúc phấn khích lo lắng.

chủ yếu vẫn là lo cho an nguy của Tống Nghiên.

Trước đây, Ngô Vương Cố Hoài Tranh tài giỏi đến mức nào, nếu phản kháng theo, chỉ sợ sẽ Tống Nghiên thương.

Tống Nghiên xong chỉ mỉm an ủi, “Yên tâm , ca ca của nàng tuy lợi hại, nhưng tướng công của nàng cũng kẻ bao cỏ.”

“Hơn nữa còn Triệu Nguyên Minh ở đó, nếu hai chúng đánh một mà còn thắng nổi, cũng còn mặt mũi trở về nữa.”

Giang Thanh Nguyệt chọc một thoáng, “Được thôi, hai cứ việc dụ ngoài, tuyệt đối đừng ham chiến, đánh thì chạy .”

Tống Nghiên, “......”

Giang Thanh Nguyệt tuy tỏ vẻ thoải mái, nhưng đợi Tống Nghiên mấy xuất phát , nàng vẫn kìm mà lo lắng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khai-hoang-tham-son-tranh-loan-the-ca-nha-co-thit-an/chuong-308.html.]

Một bên khác.

Tống Nghiên và Triệu Nguyên Minh dẫn theo một đội kỵ binh, khi xông khỏi cổng thành lúc chiều tối nhập nhoạng thì thẳng tiến về hướng Thanh Châu.

Giang Đô phủ cách đại doanh của Cố Hoài Tranh đầy ba trăm dặm.

Đội quân của Tống Nghiên và Triệu Nguyên Minh phi nhanh suốt chặng đường, đợi đến khi tới nơi cũng đến giờ Tý.

Mọi tiên xuống ngựa lén lút ẩn nấp, xác định rõ địa điểm mai phục của đội Tống Hạ Giang.

Đợi đến thời cơ, hai liền dẫn kỵ binh phi nhanh xông xuống sườn núi, xông tới đại doanh của Cố Hoài Tranh mà la hét c.h.é.m giết.

Đối phương dường như cũng cảnh giác, động tĩnh lạ bên ngoài, lính gác liền lập tức hô hoán đánh thức các tướng sĩ.

Cố Hoài Tranh càng trực tiếp vác trường thương xông .

Trong chốc lát, lửa sáng ngút trời, hai đội quân c.h.é.m g.i.ế.c khó phân thắng bại.

Nhân lúc hỗn loạn, Triệu Nguyên Minh và Tống Nghiên xông thẳng tới Cố Hoài Tranh.

Sau vài hiệp giao chiến, hai liền đánh chạy, một đường dẫn Cố Hoài Tranh xuống núi.

Cố Hoài Tranh dường như quá tự tin, chẳng nghĩ ngợi gì liền theo hai xông tới.

Phó tướng Bùi Việt thấy cũng theo sát xông lên.

Bốn đánh chạy xuống núi, đợi đến nơi, Tống Hạ Giang và những khác lập tức xông .

Thấy trúng mai phục, Cố Hoài Tranh liền hô to điều gì đó với Bùi Việt, đó hiểu chuyện mà ngoan ngoãn bó tay chịu trói.

Tống Hạ Giang còn đuổi theo, nhưng Tống Nghiên gọi giật , “Không cần đuổi theo, chúng mau chóng đưa về Giang Đô phủ .”

Đợi mấy rút lui, đội kỵ binh núi nhận tín hiệu cũng bắt đầu khẩn cấp rút lui.

Bùi Việt thấy đối phương quả nhiên chỉ nhắm một Cố tướng quân, liền thúc ngựa suốt đêm thành phủ Thanh Châu.

Suốt đêm bẩm báo Cố lão tướng quân chuyện đại doanh ngoài thành đánh lén và Cố tướng quân bắt sống.

Cố Hạc Đình vội vã gọi dậy từ giường, đột nhiên tin con trai bắt sống, sắc mặt lập tức trở nên tái nhợt khó coi.

Miệng còn lẩm bẩm, “Hoài Tranh trúng mai phục của đối phương? Ngươi quả nhiên tận mắt thấy bắt ư?!”

Bùi Việt dám dối, liền vội vàng kể tất cả chuyện xảy đêm nay sót một ly.

Cố Hạc Đình xong vẫn hiểu.

Kế sách của đối phương tuy tỉ mỉ, nhưng con trai của ông cũng dễ dàng trúng mai phục bắt như .

Huống chi, ông sớm dặn dò con trai đề phòng đối phương đánh úp ban đêm.

Sao thua thảm hại đến thế?

Thấy Cố lão tướng quân trăm mối hiểu, Bùi Việt đang quỳ bên cũng ấp úng nên tiếp .

Cố Hạc Đình thấy liền quát mắng, “Có gì mà dám ? Nói!”

Bùi Việt cứng đầu ngẩng đầu lên, “Bẩm Cố lão tướng quân, lúc đó và Cố tướng quân thấy trúng mai phục, Cố tướng quân rõ ràng cơ hội liều c.h.ế.t trốn thoát, kết quả đột nhiên bó tay chịu trói, chỉ giục về bẩm báo, và bảo chuyển lời ngài đừng lo lắng cho .”

Cố Hạc Đình xong, càng thêm hồ đồ.

nhanh liền nghĩ thông suốt.

Với sự hiểu về hai cha con ông ngần năm kề vai sát cánh chiến đấu, nếu Cố Hoài Tranh như , nhất định thâm ý của .

“Bảo đừng lo lắng? Chẳng lẽ Hoài Tranh cố ý bắt sống? Giả vờ đầu hàng nội ứng?”

Bùi Việt , liên tục gật đầu, “Thuộc hạ đoán cũng là như , chắc hẳn Cố tướng quân cũng thăm dò hư thật của đối phương.”

Loading...