Khai Hoang Thâm Sơn Tránh Loạn Thế, Cả Nhà Có Thịt Ăn - Chương 296
Cập nhật lúc: 2025-09-24 12:27:23
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau chuyện , Từ Trường Thanh và Từ Uyển Ngưng hai sớm lạnh lòng với nhà .
Thêm đó Giang Thanh Nguyệt và những khác cực lực khuyên bảo, hai liền quyết định sớm nhất thể cùng mấy bọn họ rời khỏi Cô Tô thành.
Và cũng định về nữa.
Thế là, mấy liền bàn bạc xử lý sạch sẽ quán ăn và tiệm xà phòng.
Để tránh để cửa hàng, còn nhà sẽ nảy ý đồ gì.
Thà rằng để tai họa ngầm, chi bằng bán sạch , cũng để triệt để đoạn tuyệt ý nghĩ của bọn họ.
Đối với tương lai, hai chỉ một lòng mở cửa hàng ăn, tranh thủ lúc còn trẻ mà tích lũy chút tiền bạc.
Chỉ là Giang Đô phủ hiện tại thương nghiệp vẫn phục hồi, nếu đến đó e rằng khó mà phát triển.
Mấy bàn bạc một hồi, liền đề nghị hai cứ theo về Kim Lăng .
Nếu thích nơi đó, thì cứ ở Kim Lăng tiếp tục mở tửu lầu và tiệm xà phòng.
Vừa bên Kim Lăng cũng ít đang chờ Giang Thanh Nguyệt đến cung cấp xà phòng, hai vặn thể xử lý chuyện ở Kim Lăng.
Đối với đề nghị , Tống Hạ Giang hề phản đối.
Thậm chí còn là đầu tiên lên ủng hộ.
So với Giang Đô phủ, cũng cảm thấy Kim Lăng thành đối với hai mà là lựa chọn hơn.
lúc đang thu xếp chuẩn rời , thì hai vị lão nhân Từ gia tổ phụ tổ mẫu đích dẫn đến tận cửa.
Hơn nữa còn đến nơi mấy đang ở.
Vừa cửa, hai liền đổi uy tín trưởng bối đại gia tộc ngày thường, bi thương lóc kể lể với Từ gia hai .
"Mấy ngày nay các ngươi về nhà, Từ gia bây giờ thành thế nào ? Cửa hàng vải của chúng là triệt để xong đời !"
Từ gia .
Mấy ngày nay chỉ lo bí mật xử lý cửa hàng của , căn bản cửa hàng vải Từ gia bên xảy chuyện gì, cũng hứng thú .
Thấy hai lộ vẻ gì mặt, phụ của Từ Uyển Ngưng nhịn mà bước .
“Phan gia khinh quá đáng, vì chuyện hủy hôn mà ôm hận trong lòng chúng , mà liên kết với mấy hiệu vải khác để chèn ép chúng , hiện giờ ở Cô Tô thành tìm một hiệu vải nào dám cung cấp vải mộc cho chúng nữa!”
“ , Phan gia là đuổi hết Từ gia chúng khỏi Cô Tô thành! Chẳng lẽ thật sự chỉ còn một con đường là trở về Giang Đô phủ ?”
Khi đến đoạn , hai vẫn dửng dưng động lòng.
Chỉ là khi đến câu cuối cùng về Giang Đô phủ, bọn họ mới giật cảnh giác.
Nếu mấy chục miệng ăn nhà Từ gia thật sự trở về Giang Đô phủ, chỉ sợ sẽ mặt dày gây phiền phức cho Tống gia khắp nơi.
Khó khăn lắm mới sắp thoát khỏi một đại gia đình như , bỗng nhiên tin dữ , quả là như sét đánh ngang tai.
Từ Uyển Ngưng cúi đầu suy nghĩ chốc lát, đó mở lời: “Chuyện hãy để chúng suy nghĩ thêm, các ngươi cứ về .”
Người Từ gia tuy nóng ruột như lửa đốt, nhưng cũng chuyện thể vội vàng, đành về đợi tin tức.
Đợi , Tống Hạ Giang liền đồng tình : “Uyển Ngưng tử, chắc chắn vẫn giúp bọn họ dọn dẹp mớ hỗn độn ? Theo thì, chúng ngày mai cứ xuất phát Kim Lăng, mặc kệ bọn họ thì .”
Từ Uyển Ngưng bất đắc dĩ lắc đầu: “Nếu Phan gia ý chèn ép hiệu vải Từ gia, chỉ sợ bọn họ thật sự sẽ đường cùng mà trở về Giang Đô phủ.”
Tống Đông Mai cũng liền phụ họa: “Đi thì cứ thôi, dù đến Giang Đô phủ, chúng cũng sợ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khai-hoang-tham-son-tranh-loan-the-ca-nha-co-thit-an/chuong-296.html.]
Từ Trường Thanh cũng hiếm khi bình tĩnh trong chuyện : “Tuyệt đối thể để bọn họ về Giang Đô phủ, dù cũng sắp , dù cuối cùng giúp bọn họ một tay, cũng coi như cắt đứt ân dưỡng dục giữa chúng và bọn họ.”
Tống Nghiên và Giang Thanh Nguyệt , hai cũng đều tán thành đề nghị của Từ Trường Thanh.
Mặc dù bây giờ cũng , nhưng dù vẫn còn tình huyết mạch ràng buộc, chi bằng nhân cơ hội một sự cắt đứt.
Hai Từ gia cũng thể nhẹ nhõm mà lên đường .
Chỉ là giải quyết thế nào, vẫn cần suy nghĩ kỹ.
Giang Thanh Nguyệt mấy hiểu rõ tình hình hiệu vải ở Cô Tô và Phan gia, liền hỏi qua về đại khái tình hình.
Từ Uyển Ngưng cúi đầu trầm tư chốc lát, đó mở lời: “Mặc dù Phan gia ở trong các hiệu vải Cô Tô thành vẫn luôn vững vàng ở vị trí đầu, nhưng những khác cũng tâm phục khẩu phục, chỉ là dám giận mà dám thôi.”
Từ Trường Thanh liền phụ họa: “ , Phan gia gặp chuyện, thấy bọn họ cũng đều lượt trốn tránh ngoài, ngay cả Hương Vân Sa từng thổi phồng rầm rộ đây, giờ cũng ai hỏi đến.”
“Có thể thấy mối quan hệ giữa bọn họ cũng vững chắc như lời đồn, chỉ là ai dám là đầu tiên phản kháng thôi, dù đắc tội Từ gia vẫn lợi hơn nhiều so với đắc tội Phan gia.”
Giang Thanh Nguyệt gật đầu: “Cũng đúng, đời vốn bạn bè vĩnh viễn, chỉ lợi ích và sự lựa chọn vĩnh viễn.”
“Ta một ý , khi , chúng hãy kiếm một khoản lớn, dù đến Kim Lăng mua sắm cửa hàng nhà cửa đều cần bạc.”
Những khác thấy Giang Thanh Nguyệt ý, nhịn tò mò hỏi: “Ý gì ?”
Chỉ Tống Nghiên thấy thê tử nhà mê tiền như , mới nhịn : “Nàng đây là thịt mấy con cừu béo đó ?”
Giang Thanh Nguyệt nhếch môi : “Cũng thể , là phúc khí của bọn họ tới .”
Nói đoạn, nàng liền đem dự định và suy nghĩ của lượt .
Mấy càng càng phấn khích, kích động đến nỗi vỗ bàn dậy.
“ , nếu Phan gia cho chúng chơi, chúng dứt khoát thành lập một Liên minh Hương Vân Sa mới, tống cổ Phan gia ngoài!”
Sau khi định kế hoạch chi tiết, mấy liền chuẩn ngoài hẹn gặp các hiệu vải.
Chỉ để Tống Hạ Giang và Tống Đông Mai hai ở nhà tiếp tục thu dọn đồ đạc.
Ở Cô Tô thành, lớn nhỏ những hiệu vải tiếng hơn mười nhà.
Không thể mỗi nhà đều đến, cũng nhà nào cũng thực lực lập tức bỏ nhiều bạc như để mua công thức.
Vậy là sự đề nghị của trong nghề Từ Uyển Ngưng, mấy cuối cùng chọn ba nhà lớn nhất, cũng là những nhà thực lực nhất để đối chọi với Phan gia.
Sau khi bàn bạc xong, bốn liền thẳng tiến đến nhà đầu tiên.
Từ Uyển Ngưng giới thiệu cho mấy : “Nhà họ Lý, vốn dĩ vài năm mở mấy hiệu vải ở Cô Tô thành, thực lực vốn dĩ còn cả Phan gia, chỉ là đó Phan gia ngấm ngầm gây khó dễ mà đóng cửa hai cửa tiệm.”
“Ở Cô Tô thành mà ai là đánh đổ Phan gia nhất, thì ai khác ngoài Lý gia.”
Nói đoạn, xe ngựa đến cổng Lý phủ.
Từ Trường Thanh xuống xe bảo thông báo, nào ngờ gác cổng thấy là hai Từ gia, liền lập tức đóng cửa.
“Lão gia nhà hôm nay bệnh nặng liệt giường, thật sự tiện tiếp khách, các vị xin hãy về !”
Từ Trường Thanh dường như liệu , trực tiếp đưa tay chặn cửa: “Chúng đến tìm Lý lão gia đích xác việc quan trọng bàn bạc, phiền ngươi trong thông báo một tiếng, chúng xong sẽ ngay.”
Người bất đắc dĩ Từ Trường Thanh một cái, đó thấp giọng : “Từ thiếu gia, ngài đừng khó tiểu nhân, lão gia nhà thật sự thể gặp các vị, còn về lý do tại , các vị chắc cũng rõ .”
“Lão gia nhà , ông tuổi cao cũng chịu nổi chuyện gì nữa, chỉ xin các vị mau hỏi nhà khác .”
Nghe , ba Giang Thanh Nguyệt liền trực tiếp tới: “Vậy ngươi hỏi lão gia nhà ngươi xem, cách chế tạo Hương Vân Sa ông ? Chỉ cần hỏi một câu thôi, nếu chúng lập tức rời , tuyệt đối khó ngươi.”