Khai Hoang Thâm Sơn Tránh Loạn Thế, Cả Nhà Có Thịt Ăn - Chương 292

Cập nhật lúc: 2025-09-24 12:27:19
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Làm việc quần quật suốt ba ngày, chỉ cần trời nắng, mấy liền ngừng tay.

Cho đến phơi khô cuối cùng ba ngày , Hương Vân Sa màu đỏ cuối cùng cũng thành.

Tuy nhiên, đây vẫn chỉ thể coi là một bán thành phẩm.

Tiếp theo là công đoạn quan trọng nhất: bôi bùn. Bùn sông đào về trộn đều, đó thêm bột màu xanh lục mà Giang Thanh Nguyệt đưa, trộn lẫn.

Dùng chổi quét đều lớp bùn lên một mặt vải.

Đối với bước , Giang Thanh Nguyệt là lo lắng nhất, mặc dù nàng nghiên cứu nhiều tài liệu, cũng cố gắng trộn theo tỷ lệ.

đây cũng là thử nghiệm đầu tiên, ai rốt cuộc thể thành công .

Ngoài Giang Thanh Nguyệt, những còn cũng chẳng khá hơn là bao.

Mấy ngày nay họ bận rộn quên ăn quên ngủ, ngoài ăn cơm ngủ thì chỉ chăm chú nhuộm vải.

Ngay cả tiệm xà phòng bên , cũng là mấy phiên , ai rảnh thì qua trông coi.

Chỉ còn đầy hai ngày nữa là đến ngày cưới, giờ đến bước cuối cùng quyết định thành bại, thể căng thẳng cho ?

Mấy thẳng hàng trong sân, lặng lẽ chờ đợi nửa canh giờ, ai còn tâm trí để trò chuyện phiếm.

Đợi nửa canh giờ trôi qua, mấy liền , “Có nên rửa sạch ?”

“Không đổi màu ? Hay là đợi thêm chút nữa.”

“Không đợi nữa, thời gian đủ .”

Từ Uyển Ngưng là đầu tiên lấy hết dũng khí dậy, “Ta rửa!”

Tống Hạ Giang liền lên, “Ta giúp .”

Hai ném tấm vải bôi bùn trực tiếp chum nước bắt đầu giặt rửa.

Nhìn lớp bùn dần dần bong khỏi vải, màu sắc của tấm vải cuối cùng cũng hiện rõ là màu đen!

Mọi tiếng vội vàng chạy đến xem, quả nhiên mặt vải bôi bùn sông từ màu đỏ sẫm chuyển thành màu đen bóng loáng.

Mọi lập tức phấn khích reo hò.

“Thành công !”

“Chúng thật sự Hương Vân Sa!”

Cho đến khi tấm vải phơi khô cuối, sờ tấm Hương Vân Sa mềm mại, trơn mượt, Từ Uyển Ngưng và Tống Đông Mai đều rưng rưng nước mắt.

Giang Thanh Nguyệt , vội vàng đón lấy, “Khó khăn lắm mới , đừng ướt!”

Thấy trời cũng còn sớm, Từ Trường Thanh đề nghị, “Tối nay chúng đến tửu lầu của chứ? Mọi cùng ăn mừng thật vui vẻ.”

Tống Hạ Giang trong lòng chút bất an, “Mấy các /tỷ , nhà trông chừng, Hương Vân Sa khó khăn lắm mới , nhỡ kẻ gian trộm mất.”

Thấy y đột nhiên trở nên cẩn trọng như , những khác cũng đành gác ý định.

“Nhị ca đúng, ngày mai là ngày cuối cùng , thể để xảy sai sót nữa.”

“Hay là cứ ăn ở nhà , trong nhà dù cũng gạo thịt, xào vài món ăn đại khái là .”

Từ Trường Thanh thấy mệt mỏi cả ngày, đành lòng, “Vậy thế , vẫn cứ đến tửu lầu đặt vài món mang về, chúng cùng ăn ở nhà, cũng đỡ nấu nướng.”

Lần , nhất trí đồng ý.

Nhân lúc ăn cơm, liền cùng bàn bạc chuyện ngày mai hủy hôn.

Từ Trường Thanh nghĩ đến những trong nhà liền tức giận, “Theo thấy, ngày mai chúng cứ trực tiếp đến Phan gia tìm Phan Văn Tài , dù bên nhà cũng trông cậy gì họ chủ!”

Giang Thanh Nguyệt suy nghĩ một chút, “Hay là cứ đến thẳng tiệm vải Phan gia !”

Phan gia là gia tộc lớn, nếu cứ mạo hiểm đến tận nhà hủy hôn như , họ sẽ những chuyện hiểm độc gì trong đại trạch.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khai-hoang-tham-son-tranh-loan-the-ca-nha-co-thit-an/chuong-292.html.]

Tiệm vải Phan gia mở ở khu phố náo nhiệt, nếu họ dám thừa nhận, họ sẽ công khai đưa bản giao ước cá cược .

Dưới ánh mắt của , dù Phan Văn Tài giở trò quỵt nợ thế nào cũng thoát khỏi dư luận.

Huống hồ, mấy trải qua muôn vàn khó khăn cuối cùng cũng Hương Vân Sa, nhất định công khai mặt , để tránh những khác trong Từ gia cướp công.

Sau khi quyết định xong, mấy liền lượt về phòng nghỉ ngơi, dự định ngủ một giấc thật ngon, để ngày mai ngoài.

Giang Thanh Nguyệt thậm chí còn cất Hương Vân Sa gian của , để tránh kẻ trộm nhòm ngó.

Thực tế chứng minh, cả Phan gia lẫn Từ gia đều ai ngờ rằng mấy thể Hương Vân Sa.

Đêm đó, chuyện đều yên vô sự, bình yên.

Ngay cả con ch.ó hàng xóm cũng sủa thêm một tiếng nào.

Ngày hôm , mấy cẩn thận đặt Hương Vân Sa trong hộp, ăn sáng xong liền thẳng tiến đến tiệm vải Phan gia.

Vừa bước cửa, Từ Trường Thanh liền trực tiếp gọi chưởng quầy đến bảo y gọi Phan Văn Tài.

Chưởng quầy ngẩng đầu , hóa là vị thiếu phu nhân ngày mai sẽ thành đến.

Cũng dám lơ là.

qua ngày mai, vị tiểu thư Từ gia lẽ sẽ tiếp quản tiệm vải .

Thế là liền đặc biệt ân cần mời mấy xuống, “Từ tiểu thư, cô nương chờ một lát, bây giờ sẽ gọi thiếu gia đến.”

Đợi Phan Văn Tài từ chưởng quầy Từ Uyển Ngưng đến tiệm, lập tức ngẩn một thoáng, “Nàng chuyện gì ?”

Chưởng quầy hồi tưởng , “Không , chỉ chuyện gặp thiếu gia, lẽ là gì đó cần dặn dò về hôn lễ ngày mai?”

Phan Văn Tài nhíu mày, “Tìm bàn chuyện ư? Vậy tại đến thẳng Phan gia?”

Chưởng quầy hỏi đến mồ hôi đầm đìa, vội lau mồ hôi đáp: “Thiếu gia ngày mai chẳng sẽ đại hôn với vị Từ gia tiểu thư đó ? Ngày đại hôn vốn nên gặp mặt, lẽ là sợ đến nhà khác bắt gặp, tránh khỏi lão phu nhân trách cứ.”

Phan Văn Tài ban đầu còn chút nghi ngờ, đến đây lập tức dẹp bỏ ý nghĩ đó.

Hắn thầm nghĩ nàng chắc chắn là , sợ ảnh hưởng đến đại hôn ngày mai, cho nên hôm nay mới cố tình chạy đến tiệm vải tìm để xin .

Nghĩ đến đây, Phan Văn Tài liền lạnh một tiếng, hai lời liền lên xe ngựa chạy thẳng đến tiệm vải.

Vừa bước cửa, quả nhiên thấy Từ Uyển Ngưng xuất hiện trong tiệm, chỉ là bên cạnh nàng còn mấy bạn .

Vừa thấy mấy đó, đặc biệt là Tống Hạ Giang, Phan Văn Tài lập tức vui mà nhíu mày.

Nụ mỉm mặt lúc cũng biến mất.

“Nói , tìm gì?”

Từ Uyển Ngưng thấy cuối cùng cũng đến, liền dậy, “Hôm nay đến đây, tất nhiên là vì chuyện giao ước cá cược với Phan công tử.”

Ánh mắt Phan Văn Tài xẹt qua một tia giễu cợt, “Giao ước? Xem nàng đến để nhận ? Chỉ là nương tử cũng quá vội vàng, chuyện nhận đợi đến ngày mai động phòng cũng kịp mà.”

Nói xong, sang Từ Trường Thanh mấy , “Bây giờ các ngươi mau chóng thả thủ hạ của xuống , ngày mai còn đến nhà uống rượu mừng nữa.”

Từ Trường Thanh thấy năng bất nhã, lập tức giận dữ quát, “Tên họ Phan , ngươi cho rõ đây, chúng đến là để hủy hôn!”

“Hủy hôn?!”

Phan Văn Tài tưởng tai vấn đề, khỏi ngẩn một thoáng, lập tức phá lên ha hả.

“Đùa gì ? Hủy hôn kiểu gì?”

Từ Uyển Ngưng nghiêm mặt , “Ca ca đúng, hôm nay chúng quả thật đến để hủy hôn.”

Nói xong, nàng liền mở chiếc hộp trong lòng Tống Hạ Giang , lấy một mảnh vải khỏi đó.

Trước mặt Phan Văn Tài và các khách hàng, nàng dứt khoát giũ thẳng tấm vải.

Loading...