Khai Hoang Thâm Sơn Tránh Loạn Thế, Cả Nhà Có Thịt Ăn - Chương 249

Cập nhật lúc: 2025-09-24 07:38:56
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giang Thanh Nguyệt xong, Ngô Vương cũng chìm trầm tư thật lâu.

lúc , đột nhiên ngẩng đầu lên, vẻ mặt tán thưởng với Giang Thanh Nguyệt: “Tống nương tử quả nhiên là nữ trung hào kiệt thua kém nam nhi, hôm nay chỉ giáo, thực sự bội phục!”

“Chỉ là – hiện giờ gần đến Đoan Ngọ, nhớ những năm giờ cũng cấy lúa , bây giờ gieo trồng lúa liệu còn kịp ?”

Giang Thanh Nguyệt gật đầu: “Thật sự là muộn một chút, nhưng kịp, chỉ cần chăm sóc đúng cách, thu hoạch mùa thu hẳn sẽ thành vấn đề.”

Nói đoạn, Giang Thanh Nguyệt liền chủ động kể phương pháp trồng lúa hai vụ mà Tống Nghiên phổ biến trong làng đây.

Lúa hai vụ chậm hơn một tháng mà vẫn còn thu hoạch ít, bây giờ nếu lập tức bắt tay gieo mạ, đồng thời trong lúc mạ lớn thì khai hoang, đất.

Đợi khi ruộng lúa sửa soạn xong xuôi, mạ cũng gần như thể cấy .

Nghe Giang Thanh Nguyệt , Tống Đại Xuyên – trồng trọt nửa đời – cũng nhịn mở lời: “Điện hạ, con dâu sai, bây giờ vẫn còn kịp! Không chỉ thể trồng lúa nước, mà còn thể trồng đậu, đậu đòi hỏi nhiều về đất đai, hơn nữa còn thể dưỡng đất!”

Ngô Vương xong đáy mắt càng thêm sáng rỡ, ngờ nhà họ Tống đánh trận là tay giỏi, mà trồng trọt cũng đều là tay giỏi.

Thế là liền vỗ bàn quyết định: “Tốt! Lát nữa sẽ phái cưỡi ngựa nhanh sắp xếp hạt giống lúa và đậu đến đây!”

“Nguyên Minh, ngày mai ngươi hãy bắt tay dẫn dắt khai hoang đất, chuẩn vụ xuân! Có điều việc trồng trọt ngươi cũng hiểu nhiều, chuyện đều hỏi qua nhà họ Tống thì mới .”

Nói đoạn, ánh mắt về phía Tống Đại Xuyên và Tống Nghiên, cùng Giang Thanh Nguyệt.

“Đại Xuyên , lập tức nam hạ, lương thực của bá tánh Giang Đô phủ đành trông cậy cả nhà các ngươi , còn mong các ngươi hao tâm tổn trí!”

Người nhà họ Tống cùng gật đầu, bày tỏ sẽ dốc hết sức lực.

Giang Thanh Nguyệt và Tống Nghiên , định nhân cơ hội đưa khoai lang trong núi trồng thử .

Thật , ngay trong đêm viện quân đến, hai bàn bạc xong xuôi.

Bỗng nhiên đưa quá nhiều loại cây trồng, đối với xã hội hiện tại vẫn còn yên bình thì thỏa đáng.

Hơn nữa việc gieo trồng ngô, khoai tây cũng muộn .

Suy tính , chỉ khoai lang còn giâm cành là thích hợp nhất, hơn nữa yêu cầu cao về đất đai, phù hợp nhất với những mảnh đất hoang kịp cày cấy kỹ lưỡng.

Thế là, Tống Nghiên liền công khai đề xuất việc trồng thử khoai lang ở ngoài thành.

Còn về khoai lang từ , và họ trồng thử trong núi như thế nào, cũng đều theo cách thống nhất từ .

Ngô Vương từ nhỏ nhiều sách vở, từng loại lương thực nào gọi là khoai lang, mà sản lượng kinh đến ?

Liền kích động bảo mấy mang đến cho xem.

Tống Đông Mai chạy nhanh về bếp, đó mang hai củ khoai lang chạy tiền viện.

Ngô Vương củ khoai lang to hơn cả nắm tay , lập tức ngây , vội vàng hỏi kỹ cách trồng, cách ăn khoai lang .

Sau khi khoai lang thể dùng lương thực chính và rau, hơn nữa sợi miến trong bánh hẹ ăn chính là từ khoai lang.

Hắn liền nhịn phá lên ha hả: “Trời phù hộ dân ! Tống công tử và Tống nương tử quả là phúc tinh của !”

Sau khi bàn bạc kỹ lưỡng về việc chia đất, Ngô Vương liền vội vàng vẫy cờ dẫn quân nam hạ.

Đợi khỏi, Triệu Nguyên Minh dẫn mang đến hai hòm bạc nén, là do Ngô Vương dặn dò khi , để tiền học phí và chi phí sinh hoạt hàng ngày cho đứa trẻ Tiêu Triệt.

Và dặn dò nhất định để Tống nương tử nhận lấy.

Đây là rõ, Giang Thanh Nguyệt tuy là con dâu út, nhưng là xương sống của gia đình, là đầu thực sự.

Giang Thanh Nguyệt vốn tưởng những thú rừng là tiền học phí , ngờ còn một bất ngờ lớn như đang chờ đợi.

, Triệu Nguyên Minh cố chấp là quân lệnh khó trái, đành nhận bộ.

Chỉ là khi trong nhà bỗng nhiên thêm một , hiển nhiên gò bó hơn ít.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khai-hoang-tham-son-tranh-loan-the-ca-nha-co-thit-an/chuong-249.html.]

Đặc biệt là Ngô thị, hoảng sợ đến mức ngay cả tay cũng nên đặt ở cho .

đứa trẻ tuy nhỏ tuổi, nhưng phận đặt ở đó, sợ rằng một chút lơ là sẽ mang rắc rối đến cho gia đình.

Tranh thủ lúc Triệu Nguyên Minh dẫn Tiêu Triệt ngoài lấy hành lý, cả nhà liền vây quanh họp bàn xem nên dạy dỗ đứa trẻ như thế nào.

Thấy đều căng thẳng, Tống Nghiên liền lên tiếng an ủi: “Mọi việc trong nhà vẫn như cũ, ngày thường thế nào, bây giờ cứ thế đó, cần cố ý.”

Ngô thị cho là đúng: “E rằng hợp quy tắc?”

Giang Thanh Nguyệt Tống Nghiên kiếp và Tiêu Triệt nhiều giao tình, cũng tin tưởng phán đoán của về đứa trẻ .

Đã , thì .

Thế là nàng cũng về phía Tống Nghiên: “Nương, con thấy A Nghiên lý, chúng cứ theo lẽ cũ, như thế nào thì cứ thế đó, thể vì giúp khác chăm sóc một đứa trẻ mà khiến ăn ngon ngủ yên, nếu , thà rằng lúc đầu đừng đồng ý.”

Ngô thị sợ hãi vội ngoài, khẽ nhắc nhở: “Lời thể bừa, nhất là mặt thiếu chủ.”

Nói đoạn, bà thở dài: “ các con cũng lý, thấy Ngô Vương cũng là hiểu lẽ , thì cứ theo lời các con, như thế nào thì cứ thế đó, chỉ là đối với ăn mặc ở của đứa trẻ đó thì chăm chút hơn một chút, đừng lơ là là .”

Lời thốt , những còn đều gật đầu đồng ý.

“Nương, đứa trẻ ? Để nó ở một tiền viện an ? Hay là để nó ở cùng nhị ca?”

Tống Hạ Giang xong lập tức khoát tay chịu: “Ngàn vạn đừng, còn ban đêm ngủ ngon chứ, nếu để dẫn nó cùng , ngươi còn ngủ ?”

Tống Đông Mai mím môi khẽ .

Giang Thanh Nguyệt Tống Nghiên: “Không bằng dọn dẹp thư phòng cạnh phòng chúng , để nó ở đó?”

Tống Nghiên gật đầu đồng ý: “Cũng , ở gần ban đêm cũng dễ bề chăm sóc, để nó ở thư phòng tiện cho việc ôn bài.”

Sau khi quyết định xong, cả nhà liền cùng bắt tay dọn dẹp phòng ốc, quét tước trải giường.

Đang bận rộn, Tiêu Triệt cũng cùng Triệu Nguyên Minh mang hành lý của đến.

Nghe đang giúp thu dọn phòng ốc, A Triệt vội vã cùng tham gia.

Giang Thanh Nguyệt đầu , liền thấy y xắn tay áo bê một chồng sách, trông vẻ chật vật đó dường như dốc hết sức lực b.ú sữa. Giang Thanh Nguyệt nén , nghĩ thầm rằng cái tuổi sáu, bảy tính theo tuổi mụ ở cổ đại nếu đặt thời hiện đại thì cũng chỉ nghiệp mẫu giáo, là học sinh tiểu học năm nhất mà thôi.

Tuy đứa trẻ từ nhỏ phụ dạy dỗ thành thục, nhưng dù tuổi tác cũng còn non.

Làm thể thực sự để y những việc nặng nhọc ?

Thế là nàng liền tìm một lý do để y chơi chỗ khác.

Tiêu Triệt thấy giúp gì, đầu liền giúp Tống Đông Mai cùng cho gà, cho thỏ ăn.

Tống Đông Mai vốn thích trẻ con, thêm mối quan hệ giữa Triệu Nguyên Minh và Tiêu Triệt, nàng càng yêu mến y hơn.

phận cách biệt, nhất thời cũng thể thích nghi .

“Thiếu chủ, tự cho ăn là , cứ xuống nghỉ ngơi ?”

Tiêu Triệt thấy đều chịu để giúp, còn gọi một tiếng “thiếu chủ” xa lạ đến .

Liền bực bội phồng má lên, “Các lớn , thể đừng cứ một tiếng thiếu chủ mà gọi ?”

Tống Đông Mai ngẩn một chốc, “Vậy gọi thế nào?”

Tiêu Triệt đảo mắt một vòng, đó : “Đương nhiên là gọi bằng tên cúng cơm giống như của !”

Tống Đông Mai há miệng, “Vậy ?”

Tiêu Triệt bĩu môi, “Cậu bình thường ở nhà cũng gọi bằng tên cúng cơm, mợ cũng sẽ là nhà của , gọi ?”

Loading...