Khai Hoang Thâm Sơn Tránh Loạn Thế, Cả Nhà Có Thịt Ăn - Chương 188
Cập nhật lúc: 2025-09-24 03:23:20
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi Trương Tố Nương sinh con, Tết Trung thu cũng cận kề.
Trước đây khi còn ở núi, đón Tết Trung thu đều thói quen bái nguyệt buổi tối.
Giờ đây thu hoạch bội thu, thêm đại viện thêm đứa trẻ, liền nghĩ rằng Trung thu cùng ăn mừng thật náo nhiệt.
Những thứ dùng để bái nguyệt, ngoài trái cây thì chính là nguyệt bính.
Trong núi sâu mùa thu thì thiếu trái cây rừng, chỉ nguyệt bính , đây đều mua ở trấn.
Thật sự tự , nhất thời bắt đầu từ .
Giang Thanh Nguyệt thì nguyệt bính, chỉ là lúc trong đại viện lò nướng, khéo tay cũng khó cỗ khi gạo.
Tống Nghiên , liền lập tức cùng đại ca và nhị ca bắt đầu đắp lò nướng.
Bản vẽ lò nướng là do Giang Thanh Nguyệt vẽ cho . Tống Nghiên qua một cái, liền tỏ vẻ hiểu rõ chuyện.
Lò nướng chủ yếu gồm các bộ phận chính là đế, khoang lò và ống khói.
Khoang lò cũng chia ba tầng, tầng trong cùng dùng đất sét và cát để giúp thức ăn nóng đều, tầng giữa dùng đất sét và đá vụn để giữ nhiệt, tầng ngoài cùng dùng rơm khô trộn đất sét, thể ngăn lò đất nứt vỡ.
Ba cùng , chỉ mất nửa ngày thành lò nướng.
Làm xong còn đốt lửa để nung khô, chỉ đợi đến ngày hôm là thể sử dụng.
Đến ngày Tết Trung thu, sáng sớm tinh mơ, Tống Nghiên cùng mấy lên núi, định săn một con lợn rừng về để thêm món ăn.
Còn những khác trong đại viện Giang Thanh Nguyệt đắp lò nướng để nướng nguyệt bính, đều lũ lượt kéo đến vây xem.
Kể từ khi Trương Tố Nương sinh con, trong đại viện hầu như đều mang đồ đến, trứng gà thì cũng là các thức ăn khác.
Bà Ngô và vốn cảm thấy ngại.
Cộng thêm đây trong thôn vốn tục lệ sinh con mời ăn bánh hỷ, thế là cả nhà bàn bạc, sẽ thêm nhiều nguyệt bính chia cho .
Coi như là bánh hỷ.
Giang Thanh Nguyệt dự định hai loại nhân, một loại là nguyệt bính nhân thịt tươi mặn, một loại là nhân bí đỏ ngọt.
Khi nàng trộn nhân, bà Ngô và Tống Đông Mai ở bên cạnh giúp đỡ nhồi bột và vỏ bột xốp.
Mọi các nàng định thêm bánh hỷ để tặng, cũng đều lũ lượt đến giúp đỡ.
Khi vỏ xốp bọc kín nhân, Giang Thanh Nguyệt liền nhẹ nhàng dùng cọ phết một lớp lòng đỏ trứng lên mỗi chiếc nguyệt bính.
Sau đó cho lò nướng đang nóng rực để nướng.
Chờ đợi hai khắc, trong lò truyền mùi thơm của bánh nướng.
Lũ trẻ con đều vây quanh lò nướng, thèm đến nỗi nước miếng sắp chảy .
Dưới sự chú ý của , Giang Thanh Nguyệt từ từ mở tấm ván chắn lửa, cẩn thận dùng kẹp gắp nguyệt bính .
Vừa khỏi lò nướng, mùi thơm của nguyệt bính càng nồng nàn hơn.
Chỉ thấy lớp vỏ bên ngoài phết trứng chuyển sang màu vàng óng, vỏ bánh giòn tan như thể chạm nhẹ một cái là sẽ rơi .
Nhất thời, quanh lò nướng vang lên tiếng nuốt nước bọt liên tục.
Giang Thanh Nguyệt lũ trẻ con xung quanh, “Bây giờ thể ăn , nóng lắm!”
Cẩu Đản hít một thật sâu, “Thím , chúng con ăn bây giờ, đợi lớn về cùng ăn.”
Giang Thanh Nguyệt tán thưởng một cái, “Tốt, mấy đứa mau ôm thêm củi đến, chúng tiếp tục nướng.”
Mọi cùng nướng liền một mạch hơn hai trăm chiếc nguyệt bính, khi nguyệt bính nướng xong, bên ngoài đại viện cũng truyền đến tiếng lợn rừng gào thét.
Lũ trẻ thấy động tĩnh, liền nhanh như chớp chạy xem náo nhiệt.
Các tráng đinh nhanh nhẹn sạch con lợn rừng trói về, để tiện lợi, quyết định trực tiếp nướng cả con lợn rừng để ăn.
Chỉ điều, một con lợn rừng lớn như , chắc chắn sẽ tốn ít gia vị.
Gia vị mà Giang Thanh Nguyệt tích trữ đây hao hụt gần hết, còn ngoài việc dùng cho gia đình ăn uống hằng ngày, về cơ bản đều mang ngoài nữa.
Thế nhưng thịt lợn rừng nếu chỉ nêm muối, hương vị chắc chắn sẽ nhạt nhẽo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khai-hoang-tham-son-tranh-loan-the-ca-nha-co-thit-an/chuong-188.html.]
lúc Giang Thanh Nguyệt đang lo lắng, Tống Nghiên từ phía gỡ xuống cái gùi, từ bên trong lấy mấy cành cây.
Nhìn kỹ , cành cây kết đầy những hạt nhỏ màu đỏ tròn, thứ gì khác, chính là hoa tiêu rừng. Giang Thanh Nguyệt mắt sáng rực, “Đây là tìm núi ?”
Tống Nghiên gật đầu, “ , hôm nay thời gian kịp, nên chỉ hái bấy nhiêu, nếu còn cần, ngày mai .”
Giang Thanh Nguyệt liên tục mấy tiếng “”, định ngày mai sẽ cùng xem .
Hoa tiêu rừng là một thứ , nếu thể tìm vài cây hoa tiêu rừng, sẽ còn lo lắng đủ gia vị nữa.
Có hoa tiêu rừng, Giang Thanh Nguyệt liền vội vàng bảo cùng hái, rửa sạch, để ráo nước trực tiếp cho lò nướng còn ấm.
Từ từ sấy khô hoa tiêu tươi, trong lúc sấy khô, hương vị của hoa tiêu cũng kích thích tỏa .
Đợi đến khi hoa tiêu nướng cháy xém và thơm lừng, liền lấy dùng cối chày từ từ nghiền nát thành bột.
Trộn lẫn với bột ớt khô và muối, rắc thật đều lên miếng thịt lợn nướng xong, hương thơm lập tức tăng lên gấp bội.
Lũ trẻ thèm thuồng đến nỗi nên món nào cho , thấy đồ vật chuẩn xong xuôi, thôn trưởng liền lập tức hô hào dùng bữa.
Bột hoa tiêu rừng tươi cay tê, bột ớt khô thơm cay, hai hương vị kích thích khẩu vị của tăng mạnh.
Ai nấy đều hưởng ứng, ngày mai sẽ cùng hái hoa tiêu rừng, đợi hái về sẽ từ từ phơi khô để dành dùng .
Mùa nếu hái về, đó sẽ thối rữa mất.
Ăn xong thịt lợn nướng, trời dần tối.
Đêm nay ánh trăng bạc như ngân, thưa thớt, một vầng trăng tròn treo cao đại viện, tựa như đĩa bạc.
Dù thắp đèn, xung quanh vẫn thể rõ mồn một.
Mọi trong đại viện bày bàn , bàn đặt hoa quả và nguyệt bính.
Trong núi rượu, Giang Thanh Nguyệt và những khác liền múc hai vò rượu nho ủ đó .
Mặc dù lúc rượu nho vẫn ủ xong , nhưng hương vị chua chua ngọt ngọt vẫn tuyệt vời.
Ngoài lũ trẻ con, lớn đều chia một chén nhỏ, coi như nếm thử hương vị, cho hợp cảnh.
Đợi khi bái nguyệt xong, mới bắt đầu thưởng thức nguyệt bính và rượu nho.
Tuy rằng lớp vỏ nguyệt bính nguội, nhưng nhân bên trong khi ăn vẫn còn ấm nóng.
Rõ ràng đó ăn nhiều thịt, mà lúc hề cảm thấy ngấy dầu mỡ, chỉ thấy thơm giòn ngon miệng, quả thực ngon hơn gấp trăm so với những chiếc nguyệt bính mua ở trấn đây.
Trương Tố Nương trong phòng đang cữ, thể tham gia sự náo nhiệt của đại viện, nhưng cũng ít thò đầu ngoài cửa sổ để xem náo nhiệt.
Bà Ngô một vòng bên ngoài, cũng sớm về giúp chăm sóc đứa trẻ.
Mấy nhà họ Tống ăn xong nguyệt bính cũng đều sớm trở về.
Hôm nay là Trung thu, nhà họ Tống thêm đứa trẻ, cả nhà vui mừng khôn xiết.
Tống Xuân Sơn thì khỏi , ngay lập tức kéo bàn bạc sớm chốt tên cho đứa bé.
Tống Xuân Sơn thực trong lòng nghĩ mấy cái tên, nhưng tự thấy sách vở nhiều, cái tên đặt chắc chắn sẽ gì.
Thế là liền nghĩ nhờ Tống Nghiên tham khảo, “Lão Tam, xem gọi là gì thì hơn?”
Chuyện đặt tên đối với Tống Nghiên là khó khăn, nhưng theo quy tắc của tổ tiên, tên của đứa trẻ lẽ do ông bà nội quyết định .
Giờ đây ông nội còn, bà Ngô cũng chủ ý gì, thì nên do cha nương đứa trẻ đặt là thích hợp nhất.
Thế là, Tống Nghiên suy nghĩ một lát, liền đề nghị: “Đại ca, là cứ đặt mấy cái tên , để cùng xem thử thế nào !”
Tống Xuân Sơn thấy khó chối từ, đành tuôn một tràng những cái tên mà nghĩ
“Hổ Nữu, Thu Nha, Nha Đản......”
Tống Xuân Sơn thấy sắc mặt đúng, liền vội vàng tiếp tục đổi lời:
“Còn , còn , Ngọc Nhi, Noãn Noãn, Y Y......”
Các thấy gọi là gì thì hơn?