Khai Hoang Thâm Sơn Tránh Loạn Thế, Cả Nhà Có Thịt Ăn - Chương 187

Cập nhật lúc: 2025-09-24 03:23:19
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giang Thanh Nguyệt khỏi cửa, liền chạm mặt thím Trương và thím Lý mà Tống Xuân Sơn gọi đến.

Người nhà quê sinh con sẽ đặc biệt mời bà mụ nào, đây khi còn ở núi, hễ trong thôn ai sinh con, đều là gọi hai vị thím đến.

là bà mụ chuyên nghiệp, nhưng kinh nghiệm thì đủ phong phú.

Hai mới về giường xuống, Tống Xuân Sơn kéo đến, những oán thán, mà còn sốt ruột như thể chính vợ sinh con .

Ngoài hai họ, trong đại viện cũng ít ngủ cũng vội vàng chạy đến quan tâm.

Giang Thanh Nguyệt sơ qua tình hình của Trương Tố Nương, vội vàng chui bếp, cùng Tống Đông Mai bận rộn.

Mì sợi là thứ cán sẵn từ ban ngày, sợ đủ dinh dưỡng, nàng chiên thêm hai quả trứng.

Trứng gà là của những con gà trong nhà mới đẻ, vẫn luôn nỡ ăn.

Khi mì trứng mang , Trương Tố Nương đang khó chịu nhịn cơn đau chuyển .

Giang Thanh Nguyệt bên cạnh đợi một lát, thấy cơn đau qua , mới bưng tới, “Đại tẩu, nàng ăn một chút .”

Hai vị thím đỡ đẻ cũng ở bên cạnh khuyên, “Đây là đầu nàng sinh nở sẽ nhanh , còn đợi một lúc lâu nữa, nàng ăn chút gì đó để tích đủ sức lực hãy sinh.”

Trương Tố Nương gật đầu, cố gắng chống đỡ dậy.

Bà Ngô vội vàng đón lấy bát, “Ta đút cho nàng, đừng cử động.”

Một bát mì, Trương Tố Nương ăn ngừng nghỉ, trải qua hai ba cơn đau mới ăn xong.

Có thể thấy, lúc nàng khẩu vị.

Tất cả là vì sinh con mà cắn răng cố ăn.

Cho đến khi trời tờ mờ sáng, bụng Trương Tố Nương cuối cùng cũng chuyển thật sự.

Bên ngoài nhà họ vây càng lúc càng đông , ai nấy đều chứng kiến sự đời của đứa trẻ đầu tiên trong đại viện khi núi.

quá trình sinh nở của Trương Tố Nương hề thuận lợi, mãi cho đến khi trời sáng rõ, đứa bé vẫn chào đời.

Hai vị thím đỡ đẻ cũng bắt đầu hoảng loạn, trán lấm tấm mồ hôi.

Tống Xuân Sơn đợi ngoài cửa thì khỏi , cả lo lắng như kiến bò chảo nóng, cửa.

Trong đám đông ai thốt lên một câu, “Giá như nhân sâm thì mấy, ngậm trong miệng thể tăng cường khí lực.”

Tống Xuân Sơn chợt bừng tỉnh như mơ, nhấc chân liền chạy núi sâu.

Thay vì đây lo lắng, chi bằng gì đó.

Thế nhưng đợi chạy , Tống Nghiên và Tống Hạ Giang túm chặt lấy .

“Đại ca, chúng tìm, đây trông chừng tẩu tử !”

Bất luận là võ công sự quen thuộc với núi sâu, Tống Xuân Sơn đều bằng hai .

Thế là sự kiên trì của hai , liền đồng ý.

Ngay đó, Đại Hổ, Tiểu Hổ cùng nhóm thường xuyên núi săn b.ắ.n cũng đều tham gia, giúp đỡ cùng tìm sâm.

Trong phòng sinh, Giang Thanh Nguyệt và bà Ngô cũng luôn giúp đỡ lau mồ hôi và động viên Trương Tố Nương.

Thỉnh thoảng đút cho nàng chút nước hồng đường.

Gần trưa, Trương Tố Nương chuyển gần sáu canh giờ, thể lực thực sự còn, nàng như sắp kiệt sức.

Giang Thanh Nguyệt vội vã chạy về phòng, định lấy chút thức uống chức năng cho nàng uống thử xem .

Nàng chạy , Tống Nghiên và Tống Hạ Giang nhanh chóng chạy trở về từ bên ngoài đại viện.

Vừa thấy bóng dáng hai , những đang nín thở trong đại viện liền thở phào nhẹ nhõm.

“Về ! là tìm sâm !”

“Tố Nương cứu !”

Giang Thanh Nguyệt vội vàng đón lấy nhân sâm, rửa sạch dùng d.a.o nhỏ cắt lát mỏng đưa trong.

“Đại tẩu, đây là nhân sâm núi tìm cho nàng, nàng mau ngậm miệng !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khai-hoang-tham-son-tranh-loan-the-ca-nha-co-thit-an/chuong-187.html.]

Lát sâm tươi thể nhanh chóng tăng cường khí lực, Trương Tố Nương ngậm một lát trực tiếp nhai nát nuốt xuống.

“Đa tạ .”

“Hừm, lúc chuyện đó gì, đại tẩu, đại ca bên ngoài đang sốt ruột lắm, nàng thể bỏ cuộc !”

Trương Tố Nương yếu ớt gật đầu, đó bắt đầu từ từ tích góp sức lực.

Cơn đau chuyển ập đến, Trương Tố Nương cắn răng cố sức, môi đều cắn đến chảy máu.

Ngay lúc tất cả mặt đều đang nín thở, bỗng nhiên một tiếng chào đời trong trẻo vang vọng khắp đại viện.

“Sinh sinh !”

“Là một nữ oa oa!”

“Đây là đứa bé đầu tiên của chúng khi dọn núi sâu đó!”

Mọi bên ngoài phòng sinh thấy động tĩnh liền vui mừng nhảy múa.

Tống Xuân Sơn nhịn nữa, trực tiếp xông , thấy vợ yếu ớt đang giường, kìm mà mắt đỏ hoe.

“Tố Nương, nàng chịu khổ .”

Trương Tố Nương lúc kiệt sức, yếu ớt mỉm với Tống Xuân Sơn, đó đứa bé chào đời.

Từ từ nhắm mắt .

Lần nhắm mắt , suýt nữa khiến Tống Xuân Sơn sợ đến hồn bay phách lạc.

“Tố Nương, Tố Nương, nàng đừng dọa

Bà Ngô ghét bỏ kéo kéo đại nhi tử, “Làm gì mà ồn ào thế? Tố Nương là quá mệt , cứ để nàng ngủ một chút.”

Tống Xuân Sơn kỹ , quả nhiên là nàng ngủ .

Ngay lập tức, ngượng ngùng bế đứa bé lên.

Trước đây khi còn ở trong núi, bà Ngô và Trương Tố Nương tranh thủ lúc rảnh rỗi chuẩn quần áo, tã lót và chăn nhỏ cho đứa bé.

Tuy rằng cái từ quần áo cũ tháo , nhưng đều giặt sạch sẽ và mềm mại.

Giang Thanh Nguyệt cũng gửi đến một ít vải cotton mịn mà nàng tích trữ.

Lúc , quần áo và tã lót cho đứa bé đủ dùng.

Chỉ là thể Trương Tố Nương suy yếu trầm trọng, điều quan trọng nhất lúc để nàng kiêng cữ cho .

Lúc hồng đường , chỉ là gà mái trong nhà mới đẻ trứng, mỗi ngày chỉ một hai quả, chỉ thể là tạm đủ ăn.

lúc bà Ngô và đang lo lắng, những nuôi gà trong đại viện đều lượt mang trứng đến.

“Lúc chỉ bấy nhiêu, đợi hai hôm nữa tích góp thêm chúng sẽ mang đến, cứ để Tố Nương yên tâm mà ăn, tháng cữ nhất định kiêng cho .”

Bà Ngô xúc động gì cho , chỉ liên tục cảm tạ.

Buổi tối, Giang Thanh Nguyệt một ngày một đêm mệt mỏi rã rời, cũng sớm rửa ráy sạch sẽ lên giường.

Vừa ngáp một cái định trở ngủ, bỗng nhiên phát hiện Tống Nghiên vẫn đang dựa kháng, vẻ mặt nghiêm túc thất thần.

Giang Thanh Nguyệt tò mò một lát, “Chàng ? Có hôm nay núi hái sâm gặp chuyện gì ?”

Tống Nghiên lắc đầu, giọng trầm tĩnh : “Chúng hai năm nay đừng vội con thì hơn.”

Giang Thanh Nguyệt đến một phen mờ mịt, “Có chuyện đại tẩu sinh con khiến sợ hãi ?”

Tống Nghiên bất đắc dĩ thở dài, “Trước đây nào sinh nở hiểm nguy đến .”

Giang Thanh Nguyệt mím môi , “Không sinh thì sinh, đợi hẵng .”

thể nàng bây giờ cũng chỉ mới mười chín tuổi, chuyện sinh con quả thật là quá sớm.

Huống hồ lúc thời cuộc định, vẫn nên đợi thêm tính.

Có điều, một phen sợ hãi hôm nay, buổi tối Tống Nghiên ngủ quả nhiên cũng ngoan ngoãn hơn nhiều.

Loading...