Khai Hoang Thâm Sơn Tránh Loạn Thế, Cả Nhà Có Thịt Ăn - Chương 176
Cập nhật lúc: 2025-09-24 03:23:07
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nghe nàng nhắc nhở như , lập tức hiểu .
Trưởng thôn ha ha : “ , dưa hấu ngon thế , sang năm chúng trồng thêm vài mẫu nữa mới .”
Mọi cùng ăn dưa hấu, mơ ước sang năm núi sẽ khai hoang bao nhiêu đất và trồng bao nhiêu dưa.
Chẳng qua, năm nay là năm đầu tiên, thứ đều gian khổ hơn, trái dưa cũng vô cùng hiếm .
Thế nên lớn ăn một miếng xong liền tìm đủ cớ để về nhà.
Số dưa hấu còn đều bụng đám trẻ con.
Ăn xong dưa hấu, lũ trẻ xoa xoa cái bụng tròn vo tỏ vẻ vô cùng thỏa mãn.
Hôm nay cùng mò tới hai thùng ốc, lũ trẻ đều chịu lấy, để tất cả ốc cho gia đình Giang Thanh Nguyệt.
Giang Thanh Nguyệt nghĩ một lát, đề nghị, “Thế , đến bữa tối, chúng sẽ gõ nồi hiệu, thấy tiếng thì các con cứ cầm bát đến, sẽ múc một ít về nhà nếm thử, cũng uổng công một ngày bận rộn.”
Lũ trẻ gật đầu đồng ý, đều tự giác ở giúp nàng rửa ốc và cắt đuôi ốc.
Đợi ốc sạch , Giang Thanh Nguyệt dùng nồi lớn chần qua nước sôi một .
Rồi bắc nồi lên bếp đun dầu, dầu nóng thì phi thơm hoa tiêu, ớt và các loại gia vị khô khác , đó cho hành, gừng, tỏi băm nhỏ , cuối cùng đổ ốc xào.
Lửa nhỏ từ từ để hương vị nước sốt thấm thịt ốc, thấy , nàng mới vặn lửa lớn để rút cạn nước sốt.
Rắc chút ớt xanh băm, hành lá và lá tía tô chuẩn bắc . Vừa nãy khi Giang Thanh Nguyệt xào ốc, mùi thơm bay khắp cả đại viện.
Lũ trẻ thèm đến chảy nước dãi, lớn trong nhà còn dặn dặn hết đến khác.
Sợ lũ trẻ tự chủ chạy tới xin.
Lũ trẻ hứa ngoan, nhưng khi thấy từng tràng tiếng gõ vang lên từ phía đông sân, chúng vẫn nhịn .
Cầm bát chạy biến ngoài.
Mặc cho lớn trong nhà gọi thế nào cũng đầu .
Giang Thanh Nguyệt trong bếp gõ nồi, đợi mãi thấy bóng dáng lũ trẻ.
Còn tưởng là tiếng quá nhỏ, nhưng nếu gõ mạnh quá sợ hỏng nồi trong nhà.
Thế là nàng bèn bảo Tống Đông Mai ngoài gọi một tiếng.
Nàng bước khỏi cửa, thấy hơn chục đứa trẻ từ bốn phương tám hướng chạy tới.
“Đến , đến !”
Bát của lũ trẻ mang theo đều lớn, Giang Thanh Nguyệt múc cho mỗi đứa đầy một bát, “Trước hết hãy về nhà cùng nếm thử mùi vị, nếu ngon, chúng mò ốc.”
Lũ trẻ đều đáp lời, cẩn thận bưng bát ốc cay thơm nồng về nhà.
Số còn là một chậu nhỏ, Giang Thanh Nguyệt múc cả nước sốt chuẩn cho gia đình ăn.
Trương Tố Nương bụng to dám ăn nhiều, chỉ nếm hai con sang ăn thứ khác.
Bà Ngô cũng ăn cay, cũng chỉ nếm thử mùi vị vội vàng uống nước ừng ực.
Trừ hai đó , năm còn dường như đều ăn vui vẻ.
Tống Đông Mai thấy Giang Thanh Nguyệt cứ một con một con ăn liên tục, sốt ruột đến mức trán nàng đổ mồ hôi.
Mãi đến khi học cách hút ốc, tốc độ của nàng mới nhanh hơn.
“Tam ca, nhớ đây ca cũng ăn cay mấy, bây giờ ăn món cay như mà mắt chớp lấy một cái?”
Tống Nghiên dùng đũa khéo léo gắp một con ốc lên, mím môi khẽ, “Sớm tam tẩu cho đổi !”
Đừng là ốc , món cay hơn nữa cũng từng ăn.
Thời gian , nàng vẫn luôn đưa cho mấy món ăn vặt cay đến nỗi khép miệng .
Giang Thanh Nguyệt thấy thần sắc của như , cũng lập tức nhớ đến bộ dạng nàng từng dúi cho ăn lát cay, tức thì nhịn cúi đầu khẽ.
Tống Nghiên mặt , bất đắc dĩ với nàng, “Ta cũng coi như là mở cánh cửa thế giới mới.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khai-hoang-tham-son-tranh-loan-the-ca-nha-co-thit-an/chuong-176.html.]
Tống Đông Mai mà mơ mơ hồ hồ, nhưng vẫn hùa theo một cách nịnh nọt, “Muội cũng .”
Giang Thanh Nguyệt nàng một cái, “Muội thì tính, nhiều nhất cũng chỉ coi như là khám phá bản mà thôi.”
Tống Đông Mai, “……”
Kể từ khi rau trong vườn rau thể ăn , cuộc sống của mỗi gia đình trong đại viện giờ đây cải thiện đáng kể.
Quả nhiên ngoài dự đoán của Giang Thanh Nguyệt, cà chua và dưa chuột mà nàng yêu thích nhất cũng là những loại rau ưa chuộng nhất trong đại viện hiện nay.
Không chỉ vì hương vị thơm ngon, mà còn vì nhiều cách chế biến.
Không chỉ thể ăn sống, mà còn thể xào, nấu canh, .
Còn về ớt, nó cũng trở thành món phụ yêu thích nhất của .
Ớt mà Giang Thanh Nguyệt trồng nhiều loại.
Ớt chuông vỏ mỏng thịt non, vị cay tươi, thường dùng để ớt chuông xào hoặc món phụ.
Ớt sừng trâu đậu quả nhiều và lớn, vị cũng cay hơn ớt chuông một chút, dùng để xào thịt là thơm nhất.
Ớt Nhị Kinh Điều chỉ cay mà còn thơm, thích hợp để tương đậu và muối dưa.
Mà cay nhất kể đến ớt chỉ thiên, bình thường món trộn gỏi chỉ cần cho vài trái, hoặc thành sốt ớt băm đều .
Đến khi chín phơi khô thành ớt khô, nơi dùng càng nhiều.
Ngoài những loại rau củ mà từng thấy, những loại rau ban đầu mang từ núi lên cũng thu hoạch bội thu.
Đậu que thậm chí còn đậu nhiều hơn so với khi ở núi, cách chế biến cũng đa dạng.
Ngoài trộn gỏi và xào khô, bà Ngô còn thích trộn với bột mì, chiên thành miếng nấu canh ăn.
Còn Giang Thanh Nguyệt, nàng thích nhất là đậu que khô, vì nàng định đợi đậu que gần già thì hái xuống phơi khô, như đến mùa đông mang hầm thịt là ngon nhất.
Ngoài đậu que thể phơi khô, cà tím cũng thể phơi thành cà tím khô, mùa đông chỉ cần ngâm một chút là thể nấu.
Ngoài , ngoài vườn rau cửa mỗi nhà thu hoạch bội thu, đậu nành lông và đậu Hà Lan ruộng lúc cũng từng hạt căng mọng.
Đậu nành lông xanh hái xuống chần qua nước sôi cũng thể trộn gỏi hoặc xào thịt, cũng thể đậu nành lông luộc muối.
Đậu Hà Lan thể nấu cháo, thậm chí luộc cả vỏ ăn cũng ngon.
Chẳng qua, hai loại đều còn trông cậy khi chín sẽ để giống và đậu phụ tương, nên dám ăn nhiều, chỉ nếm thử cho là đủ.
Mà đến thứ đáng mong chờ nhất của Giang Thanh Nguyệt, kể đến cả một vùng ngô rộng lớn sườn đồi!
Ban đầu để trồng cây ngô thủy canh, nàng tốn ít tâm huyết để thí nghiệm và nghiên cứu, cuối cùng cũng trồng cả một vùng .
Mà giờ đây, những cây ngô cho những bắp ngô to lớn! Sao thể khiến phấn khích chứ?!
Hôm đó, Giang Thanh Nguyệt dẫn Tống Đông Mai thẳng tiến đến ruộng ngô.
Vừa lên đến nơi, nàng liền chọn một trái ngô to lớn bên ngoài ấn thử, phát hiện bên trong bắt đầu cứng, xác nhận hạt mẩy đầy.
Sau đó cẩn thận lột vỏ ngô, để lộ những hạt ngô màu vàng nhạt như ngọc trai.
Nhẹ nhàng dùng tay bấm thử, độ chín cũng vặn.
Thế là vội vàng bẻ một trái bỏ sọt.
Ngay đó, lũ trẻ bám theo như đỉa cũng chạy đến.
Giang Thanh Nguyệt liền phân công nhiệm vụ, những đứa trẻ lớn hơn cùng nàng bẻ bắp ngô, những đứa trẻ nhỏ hơn thì phụ trách cõng bắp ngô về đại viện.
Tuy rằng ngô khi chín còn thể xay thành bột để ăn, nhưng Giang Thanh Nguyệt thích ăn bắp ngô luộc hơn, cũng cho nếm thử mùi vị và trải nghiệm một .
Thế là nàng định tính theo đầu , mỗi một trái.
Số ngô còn thì động đến nữa, tất cả đều để xay bột và giống.
Sau khi định liệu như , cả nhóm liền bắt đầu hành động.
còn kịp bẻ đủ ngô, bên đại viện đột nhiên truyền đến tiếng của lũ trẻ.