Khai Hoang Thâm Sơn Tránh Loạn Thế, Cả Nhà Có Thịt Ăn - Chương 134
Cập nhật lúc: 2025-09-24 00:29:33
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mua xong bắp bò, Giang Thanh Nguyệt tìm vị trí nạm bò.
Ai nấy đều thích ăn loại béo, nên nạm bò còn nhiều. Giang Thanh Nguyệt liền bao trọn hết phần còn .
Khó khăn lắm mới mua một thịt bò, bởi Giang Thanh Nguyệt định kết thúc sớm như .
Mãi cho đến khi nàng lượt đòi thêm sách bò, thịt vai bò và thịt bắp đùi , cùng với xương bò dùng để nấu canh, lúc mới xem như dừng .
Thấy nàng chốc chốc chỉ tay đòi cái , chốc chốc đòi cái , mấy phụ trách phân chia thịt cũng đều chút ngớ .
“Tẩu tử, nhà nàng ăn hết nổi ngần ư?”
Giang Thanh Nguyệt mím môi khẽ, "Trời lạnh, cứ để dành ăn dần qua Tết, sẽ cần trấn nữa."
Mấy xong cũng hỏi thêm, thoăn thoắt giúp cắt thịt cân lên.
Đợi tính xong bạc, Tống Nghiên nghiêng đầu hỏi nàng, "Đủ chứ?"
Giang Thanh Nguyệt liên tục gật đầu, "Đủ , đủ , chỉ là nhiều thế sợ là mang hết về ."
Lời dứt, Tống Nghiên gọn gàng buộc thịt bằng dây thừng gai, hai tay xách lỉnh kỉnh về nhà.
Trùng hợp hôm nay là một ngày âm u khô lạnh, bỗng dưng nhiều thịt bò thế , Giang Thanh Nguyệt liền chợt nổi hứng ăn bò nhúng lẩu.
Chỉ tiếc trong nhà nồi lẩu chuyên dụng, đồ trong gian cũng tiện lấy .
Tống Nghiên nàng ăn lẩu, liền đề nghị dùng bếp lò đất và nồi đất sét thường ngày dùng để hầm canh mà nấu.
Mắt Giang Thanh Nguyệt sáng lên, về đến nhà thoăn thoắt bắt tay chuẩn .
Sách bò và lá lách bò mùi vị quá nặng, Tống Nghiên trực tiếp mang ngoài sân múc nước rửa.
Giang Thanh Nguyệt định tiên sẽ chế biến hai cái bắp bò để kho, đợi khi cho đủ các loại gia vị nồi kho hơn nửa canh giờ, liền rút củi để tiếp tục om cho thấm vị.
Tranh thủ lúc , nàng thái phần thịt vai bò dùng để nhúng lẩu.
Cộng thêm món hoành thánh trứng và viên thịt băm củ cải trắng hôm qua, món mặn coi như đủ.
Món chay thì dùng củ cải trắng, cải thảo và đậu phụ sẵn trong nhà, cùng với nấm và mộc nhĩ khô lấy từ núi về đây, ngâm nở một ít để chuẩn nhúng lẩu.
Khi hai đang bận rộn kẻ trong nhà ngoài sân, bên ngoài cửa bỗng nhiên truyền đến tiếng xe ngựa.
Ngay đó liền thấy Tống Nghiên dẫn Từ Trường Thanh sân.
Giang Thanh Nguyệt thấy là Từ Trường Thanh, lập tức thở phào nhẹ nhõm một .
Ngày giao hàng quá hai hôm, nàng vẫn thấy đến, còn tưởng là Giang Đô Phủ bên xảy chuyện gì.
Vốn đang định nhờ dò hỏi, ngờ y đến.
Từ Trường Thanh bước cửa giải thích, "Hai hôm nay trong nhà chút việc trì hoãn, bởi hôm nay mới rảnh rỗi mà chạy đến."
Giang Thanh Nguyệt chợt hiểu, liền , "Thì là . Trước hết mời nhà , dọn dẹp một chút sẽ ngay."
Từ Trường Thanh gật đầu, "Không vội."
Nói , mũi y bỗng hít mạnh hai cái, "Tống nương tử đang nấu cơm ư? Mùi gì mà thơm thế ?"
Giang Thanh Nguyệt thản nhiên , "Là bò kho, còn canh xương bò hầm. Định lát nữa ăn bò nhúng lẩu. Từ lão bản cứ ở dùng bữa tối hẵng !"
Từ Trường Thanh đến bò kho, mắt y liền kìm mà sáng lên.
“Xem vận may của ! Thật là đến sớm bằng đến đúng lúc! Vậy xin cung kính bằng tuân mệnh ."
Nghe trong nhà khách, Ngô thị liền bảo Tống Đông Mai mang mấy cái bánh nướng ngàn lớp và trứng vịt muối nướng xong qua.
Giang Thanh Nguyệt cũng thái một đĩa bò kho đầy đặn để Tống Đông Mai mang về.
Nhà ngoài, gọi họ đến ăn cơm nhất định cũng sẽ ngại ngùng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khai-hoang-tham-son-tranh-loan-the-ca-nha-co-thit-an/chuong-134.html.]
Ngay đó, Giang Thanh Nguyệt thái đầy một đĩa bò kho, mang tất cả các món ăn kèm lên bàn.
Tống Nghiên cũng bê nồi lẩu nhà, đặt sát cạnh bàn bếp lò đất, liền sùng sục sôi lên.
Từ Trường Thanh bữa cơm thịnh soạn và nhiều thịt bò như , khỏi cảm thán, "Bữa ăn nhà hai vị quả là tươm tất, thoải mái hơn nhiều so với những gì chúng thường ăn ở nhà, thịt bò cũng thật là hiếm !"
Giang Thanh Nguyệt cảm thán kể nguồn gốc của thịt bò, "Hôm nay là do vận may của Từ lão bản, chúng cũng là đầu tiên món ."
Từ Trường Thanh xong khỏi thở dài, "Giờ đây bên ngoài quả thực bắt đầu chút loạn . Sau hai vị cũng nên hạn chế trấn. Cứ tiếp diễn như , việc kinh doanh ở trấn e là nữa."
Nói xong, cả ba đều lộ vẻ mặt nghiêm trọng.
Tống Nghiên cụp mắt, nghiêng cầm lấy bầu rượu táo tàu tự ngâm trong nhà rót cho y một chén, "Tự nhà ngâm, Từ lão bản nếm thử xem."
Giang Thanh Nguyệt vốn dĩ mấy hứng thú với rượu, nhưng rượu táo tàu là do nàng tự tay ngâm, còn táo tàu do Tống Nghiên tự tay hái từ trong núi về.
Ý nghĩa tự nhiên khác biệt.
Bởi liền nảy sinh hứng thú nếm thử.
Tống Nghiên thấy nàng chớp chớp đôi mắt long lanh bầu rượu, liền rót cho nàng một chén.
“Uống ít rượu thôi, ăn nhiều thịt ."
“Biết , chỉ nếm thử thôi."
Từ Trường Thanh thấy khí giữa hai khác hẳn đây, lập tức hiểu điều gì đó.
Liền giơ chén kính hai một chén, "Hôm nay đa tạ hai vị khoản đãi, xin cạn để bày tỏ lòng kính trọng."
Một chén rượu cạn, Từ Trường Thanh liền vội vàng gắp một miếng bò kho nếm thử.
Trong mắt y chợt hiện lên vẻ kinh ngạc, miệng nửa ngày nên lời. Lại nếm thêm một miếng nữa, lúc mới khó nén kích động : "Tống nương tử, công thức bò kho thể bán cho ? Lần đảm bảo trả giá, tùy nàng giá."
Lời dứt, Tống Nghiên liền lên tiếng nhắc nhở, "Luật pháp triều quy định, phàm là buôn bán thịt bò, đều nghiêm trị tha."
Giang Thanh Nguyệt cũng lập tức tiếc nuối : " , bán công thức, mà thật sự công thức ngươi mang về cũng vô dụng."
Nghe đến đây, Từ Trường Thanh bỗng nhiên thất vọng, ngay cả thịt bò kho trong miệng cũng còn thơm ngon nữa.
Giang Thanh Nguyệt nhúng thịt bò cảm thấy chút đáng tiếc.
Dù tạm thời thiếu bạc, nhưng đợi đến khi chiến loạn kết thúc, vẫn ăn trở .
Chẳng ai ghét bạc nhiều cả.
Bởi liền đổi lời đề nghị, "Bò kho bán , nhưng ở đây còn công thức kho thịt. Hơn nữa công thức thể kho nhiều thứ, nào là thịt đầu heo, tai heo, chân giò, móng giò, ngay cả nội tạng heo cũng dùng , chỉ điều "
Chưa đợi Giang Thanh Nguyệt xong, Từ Trường Thanh vội vàng hỏi: "Chỉ điều gì?"
"Chỉ điều hiện giờ thiên hạ thái bình. Ngươi nãy cũng đó, Đa Vị Lâu trấn đều sắp kinh doanh nổi nữa, vạn nhất Giang Đô Phủ thành cũng loạn lên thì chứ."
Từ Trường Thanh thở phào một , "Ta còn tưởng chuyện gì. Yên tâm ! Giang Đô Phủ loạn . Dù loạn, chung quy vẫn lúc mở cửa ăn. Tống nương tử cứ việc giá."
Giang Thanh Nguyệt và Tống Nghiên , ngầm đưa hai ngón tay, "Hai trăm lượng."
Từ Trường Thanh lập tức bật , "May mắn hôm nay mang đủ bạc tươi, bằng thật sự về . Hai trăm lượng thì hai trăm lượng."
Xác định xong giá cả, ba liền tiếp tục ăn lẩu.
Một bữa cơm dùng xong, ai nấy trong đều ấm áp.
Tống Nghiên lập tức bên bàn giúp thảo sẵn hiệp nghị và công thức. Giang Thanh Nguyệt cũng nhấn mạnh những điểm quan trọng một nữa.
Ngay đó, đem tất cả xà phòng còn giao cho Từ Trường Thanh mang về cùng.
Trước khi rời , Từ Trường Thanh chắp tay vái chào hai , "Hai vị xin hãy nán , chúng hậu hội hữu kỳ!"
Giang Thanh Nguyệt và Tống Nghiên , cuối cùng vẫn quyết định nhắc nhở y thêm một nữa.