13
 
Tạ Diễn  chịu buông tha, hung hăng mắng chửi :
 
“Nếu năm đó   ngươi  chịu giúp ,    thể  Hoàng hậu nắm  nhược điểm, để bà  sai khiến?”
 
“Lương Ngọc, nhi nữ ngươi hôm nay  nông nỗi , đều là do ngươi!”
 
Ta lạnh lùng  , lưỡi kiếm trong tay chỉa xuống giữa hai chân , vung đ.a.o cắt phăng  thứ dơ bẩn .
 
Nghe tiếng gào thảm thiết của Tạ Diễn,  mới mở miệng:
 
“Ngươi để con riêng giả  nhi nữ , hại nó thành  thế , còn    hổ mà   những lời đó. Tạ Diễn, ngươi cho rằng ai cũng là kẻ ngu cả ?”
 
“Cho đến nay,  vẫn  hiểu, các ngươi  dám đối xử với nhi nữ  như .”
 
“Ta nắm trong tay năm mươi vạn trọng binh, thiên hạ  ai  chủ,     thì là các ngươi  chắc?”
 
Tạ Diễn đột ngột ngẩng đầu, môi run run   nổi, trong mắt  là kinh hoàng.
 
Từng  thời,  đem lòng yêu , gả cho . 
 
Thế nhân đều nghĩ  cũng như bao nữ tử khác, thành  sinh con chính là điểm dừng cuối cùng. 
 
Cho đến khi phụ  qua đời,   phụ  xuất chinh, nắm giữ quân đội Lương gia suốt năm năm.
 
Kinh thành  vô   mong  c.h.ế.t, nhưng  vẫn trở về.
 
Kẻ phụ , kẻ phụ Châu Nhi, đều đáng  trả giá.
 
Tạ Diễn   giam , chịu những hình phạt còn nặng nề hơn  khác, ngày ngày khoan tim xẻ cốt, đau đớn sống dở c.h.ế.t dở.
 
Những ngày ,   hề thấy Thái tử, cũng chẳng gặp  Hoàng hậu.
 
Điều đó khiến    hài lòng.
 
Vì thế, đêm hôm   suất binh công thành.
 
Trong ánh lửa bập bùng,   thấy Thái tử và Hoàng hậu.
 
Hắn trông tiều tụy vô cùng, hung hăng trừng mắt với Hoàng hậu, quát mắng:
 
“Cô    đón Giao Giao nhập cung, nay nàng   tiện nhân  hại c.h.ế.t, ngươi  lòng  chứ?!”
 
Giản hoàng hậu, khi còn ở khuê phòng vốn là kẻ yếu đuối nhu mì. 
 
Nay đầu cài đầy châu ngọc, thản nhiên  , thậm chí còn mỉm :
 
“Tỷ tỷ, tỷ  trở về.”
 
“Chỉ trách nhi tử   hiểu chuyện, vì c.h.ế.t một nữ nhân mà đến cả  –  mẫu của nó – cũng chẳng nhận nữa. Ta chẳng còn cách nào, đành  nó đổi hôn thê, chẳng ngờ  hại đến Châu Nhi.”
 
“Tỷ tỷ cũng là   mẫu , nhất định  thể hiểu tâm tình của ,  ?”
 
Trong đôi mày của Giản thị phủ một nỗi u sầu chẳng hóa giải nổi, yên lặng  nơi đó  , giống như một mẫu  khổ tâm lo cho nhi tử .
 
14
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khai-hoan-tro-ve-ta-tra-thu-cho-nu-nhi/9.html.]
Hoàng hậu sai  mang đến ghế, đặt ngay đối diện nàng. 
 
Tướng sĩ của   cung điện, liền khống chế Thái tử cùng chư vị, chỉ còn  một  nàng  đó.
 
Ta giống như năm xưa,  đối diện nàng.
 
Giản thị mời  thưởng ,   uống.
Truyện  đang  page Ô Mai Đào Muối
Ánh mắt nàng  thoáng trầm xuống, mang theo chút thương tâm.
 
“Tỷ tỷ lo  hạ độc ? Ta đây uống cho tỷ xem…”
 
Nói , nàng ngửa đầu cạn sạch chén .
 
Ta chỉ ,  ngăn cản, đợi nàng uống xong mới mở miệng:
 
“Ta   lo ngươi hạ độc, chỉ là    uống chén  mà độc phụ như ngươi kính.”
 
Thân hình Giản thị khựng , gượng gạo ngẩng đầu lên.
 
Ta :
 
“Hoàng đế  c.h.ế.t  ?”
 
“Nào  thể đem ngôi vị truyền cho kẻ khác? Năm đó  chỉ khiến  câm điếc, chẳng thể cử động, nhưng về    vui nữa,  liền  thể sống tiếp.”
 
Nhắc đến Hoàng đế, Giản thị vui mừng chẳng khác nào một thiếu nữ.
 
Nàng  kể đến “nữ tu viện”, nơi nàng  thu thập những cô nương nghèo khó xinh , nuôi dưỡng để dâng tặng quần thần trong triều,  kẻ thì đưa  thanh lâu dò tin tức. 
 
Ở nơi đó, bọn họ đều  huấn luyện thành thạo.
 
Giản thị dường như nhớ  gì đó, bỗng che miệng , ghé sát bên  thì thầm:
 
“Hôm đó  chợt nghĩ, nếu Châu Nhi của tỷ  đó, sẽ biến thành thế nào nhỉ?”
 
“Từ xưa    hâm mộ tỷ, tỷ chẳng cần dựa  ai, mà cái gì cũng  .  một tỷ tỷ lợi hại như , cuối cùng vẫn chẳng bảo vệ nổi chính nhi nữ .”
 
“Tỷ   nàng  trải qua những gì ?”
 
Ta rút cây trâm  đầu nàng , hung hăng đ.â.m  n.g.ự.c nàng , chuẩn xác, mạnh mẽ.
 
Động tác của  quá nhanh, Giản thị chỉ kịp trợn to mắt.
 
“Châu Nhi của  sẽ  những ngày tháng  . Ngươi  đúng,   bảo vệ  con bé, thì  tiên  giải quyết kẻ  hại nó.”
 
“Giản thị, ngôi vị thái tử của con ngươi,   thích.”
 
Cả triều chấn động. 
 
Về phần Thái tử,  rút trâm , đ.â.m mạnh  n.g.ự.c .
 
c.h.ế.t như  quá rẻ cho bọn họ.
 
Ngày đêm kinh hãi, mới xứng với nỗi khổ Châu Nhi từng chịu.
 
“Khi xưa ngươi    nhỉ? Ngươi  Châu Nhi của  là cành vàng lá ngọc,  ắt  nỡ để con bé bước  hoàng gia.”