“Đều là chó má cả.”
 
“Nếu một ngày  hoàng gia dám khinh nhục Lương gia , con nhất định … san bằng tất thảy, danh tiếng là thứ c.h.ế.t, quyền thế mới là thật!”
 
Khi   vẫn  hiểu,  phụ    thể thốt  những lời đại nghịch bất đạo như .
 
Hận  thể lấy tay bịt chặt miệng . 
 
Nghĩ , quả nhiên gừng càng già càng cay, e rằng khi  ông  sớm   manh mối.
 
Công thành  thể nóng vội, quân   thành mấy ngày liền, vì trong thành còn dân thường nên vẫn  phá thành. 
 
Hôm   đang cùng phó tướng bàn đối sách, Tiểu Đào bỗng lảo đảo chạy , mặt đầy nước mắt nhưng trong mắt  ẩn chứa kinh hỉ:
 
“Tiểu thư, tiểu thư tỉnh !”
 
Ta lảo đảo suýt ngã. 
 
Bỏ mặc  việc  mắt, vội vàng dặn dò  chạy đến phòng của Châu Nhi.
 
Những ngày qua, quân y  xem khắp thương tích   con bé, giận đến mức cả đêm luyện chế độc dược khiến kẻ  nếm  sống  bằng c.h.ế.t, đưa cho  để rót  bọn họ. 
 
Tất nhiên  cũng chẳng rảnh rỗi, để cho từng kẻ một đều nếm trải qua.
 
Châu Nhi tỉnh , đôi mắt to tròn mở lớn, sợ hãi xen lẫn mong đợi mà  . 
 
Ta mấp máy môi, khẽ gọi:
 
“Châu Nhi, mẫu  trở về .”
 
 Châu Nhi  đầy vẻ nghi hoặc, co rúm lui về  mấy bước, dán chặt   bên Tiểu Đào, cứ thế trừng trừng  .
 
Mắt Tiểu Đào đỏ hoe, giọng run run mà may mắn:
 
“Tiểu thư… tiểu thư chịu đả kích quá lớn, đại phu  giờ đây tâm trí nàng như một đứa bé tám tuổi.”
 
Tim  như  d.a.o cắt, dè dặt khẽ vỗ lên bàn tay nhỏ bé của Châu Nhi, giống như ngày nó còn bé:
 
“Châu Nhi ngoan, con cùng tỷ tỷ Tiểu Đào ở đây chơi, chờ mẫu  bận xong, sẽ ở bên con thật lâu,  ?”
 
Ta ở với Châu Nhi  lâu. 
 
Con bé   chuyện, phần lớn chỉ tò mò  ,  tự  mải mê chơi với những con kiến nhỏ của con bé.
 
12
 
Mấy ngày , Thái tử   chờ nổi nữa. 
 
Hắn phái Tạ Diễn  khỏi thành thương nghị.
 
Giờ đây Tạ Diễn  là Thượng thư, trông hắm vô cùng tiều tụy, run run bước đến  mặt .
 
“A Ngọc, là  hồ đồ, nhận lầm nhi nữ của chúng .”
 
“Tri Dịch  c.h.ế.t, giờ  chỉ còn nàng và Châu Nhi thôi, nàng đừng hồ đồ nữa, hãy cùng   cung nhận tội,   cả nhà ba  chúng  sẽ sống yên  bên ,  ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khai-hoan-tro-ve-ta-tra-thu-cho-nu-nhi/8.html.]
 
Hắn mặc áo trắng, thâm tình khôn xiết mà  , giống hệt dáng vẻ ngốc thư sinh khi  gặp   đầu.
 
Nhìn bộ dạng đau lòng thảm thiết , trong lòng  chẳng gợn nổi nửa phần rung động. 
 
Nếu   khi  xuất chinh, giữa  và  còn  tình nghĩa, thì trải qua năm năm, tất cả  hóa thành mây khói.
 
Huống chi, khi  thấy Châu Nhi của   chịu những nỗi đau , còn kẻ  mắt  diễn trò,  càng  thể dung thứ.
 
Ta khẽ thở dài, hạ giọng:
 
“Phu quân, bao nhiêu năm tình nghĩa,  cũng   thế , đều là bọn họ ép  cả.”
Truyện  đang  page Ô Mai Đào Muối
“Ngươi   , bà mẫu,  g.i.ế.t; Cố Giao Giao lừa gạt ngươi,  g.i.ế.t; thậm chí Tạ Tri Dịch… cũng là  g.i.ế.t.”
 
Ta nhẹ nhàng thốt  từng cái tên. 
 
Sắc mặt Tạ Diễn suýt nữa  giữ nổi.
 
Hắn cắn răng, gượng  một nụ :
 
“Không  , A Ngọc, tất cả còn kịp mà.”
 
“Ồ? Thật chăng?”
 
“Tất nhiên ! Nàng   đấy, điện hạ  hứa ban cho  chức Tể tướng, đến lúc đó sẽ tha thứ hết thảy cho nàng, công tội cân bằng.”
 
“Chỉ cần nàng giao  binh quyền, chúng  sẽ  yên ,   sẽ  để mẫu tử nàng chịu ủy khuất nữa.”
 
Tạ Diễn   đầy chờ mong, thấy rõ sự rung động trong mắt ,  liền từng bước tiến  gần.
 
Ta cảm khái vạn phần, cứ thế   ngựa  .
 
“Năm năm nay,   nhớ ngươi.”
 
Đợi đến khi  đưa tay chạm đến  mặt,  thuận tay rút cung từ  lưng, giương cung, b.ắ.n tên, liền một mạch.
 
Đến khi Tạ Diễn biến sắc, thì   kịp. 
 
Mũi tên xuyên qua vai, qua đùi, găm thẳng bốn chi, m.á.u tươi tung tóe.
 
Ta nhàn nhạt mở miệng:
 
“Kéo , giam riêng .”
 
Là sinh phụ của Châu Nhi,  tất nhiên  dành cho  chút “đãi ngộ đặc biệt”.
 
Tạ Diễn  tin nổi, lắc đầu gào thét trong đau đớn:
 
“Lương Ngọc, đồ tiện nhân, ngươi dám lừa ?”
 
Ta khẽ :
 
“Lừa ngươi thì ?”