“Nương, những lời  ,  nửa phần chứng cớ ? Giao Giao , Châu nhi tỷ tỷ  nương nuôi lớn, tự nhiên  tình cảm khác thường.  con cũng là nhi tử của ,   thể chỉ  nàng  một phía!”
 
Giọng nàng  mềm mại, nước mắt rơi lách tách xuống đất, nhưng lời lẽ từng câu từng chữ  là đang vu oan cho nhi nữ .
 
Chỉ tiếc Tạ Tri Dịch chẳng hề nhận .
 
Thấy    gì, mắt nó sáng lên, nhào tới níu tay áo .
 
“Mẫu   xem Giao Giao kìa, nàng thiện lương đơn thuần, giống  nhất…”
 
Ta một cước hất nó , hận đến mức ước gì  từng sinh  thứ .
 
“Cút, đồ chẳng phân biệt nổi  trái!”
 
Thấy  từng bước ép đến gần, Cố Giao Giao  lùi  hoảng hốt  quanh.
 
 đám bà tử, gia đinh đều   quân sĩ khống chế, còn ai cứu  nàng ?
 
Mũi kiếm lạnh lẽo đặt lên má  nàng , Cố Giao Giao cả  thở cũng run rẩy.
 
Ta lạnh nhạt mở miệng:
 
“Ta là võ tướng,  thích vòng vo rắc rối. Ta hỏi ngươi, ngươi là ai?”
 
Ánh mắt Cố Giao Giao trốn tránh, nghiến răng, giả vờ vô tội lắc đầu.
 
“Mẫu ,  đang  gì ? Con là nhi nữ của …”
 
Lời còn  dứt,   c.h.é.m thẳng xuống cổ tay nàng , trong khoảnh khắc chặt đứt một bàn tay.
 
Nàng  hét thảm thiết, lăn lộn  đất, m.á.u tuôn xối xả.
 
M.á.u b.ắ.n đầy mặt Tạ Tri Dịch, nó sợ hãi đến   nổi câu nào.
 
Ta khẽ , giọng  bình thản mang theo lạnh lẽo, chăm chú  chằm chằm Cố Giao Giao đang giãy giụa.
 
“Ta hỏi , ngươi là ai?”
 
Nàng  đau đớn  thành tiếng, nước mắt nước mũi dàn dụa, khiến lòng  thoải mái vô cùng.
 
 thế vẫn  đủ so với nỗi khổ Châu nhi  chịu.
 
Vì thế   đợi nàng  mở miệng, liền vung tay chặt nốt bàn tay còn , còn cố ý nháy mắt như xin .
 
“Ô? Xin  nhé,  vốn là kẻ thô lỗ,   bao nhiêu kiên nhẫn. Nghe cho rõ,  hỏi ngươi, ngươi là ai?”
 
Tiếng thét xé ruột gan của Cố Giao Giao vang vọng khắp phòng.
 
Có lẽ vì sợ  thực sự hết kiên nhẫn, nàng  cuối cùng trong tiếng gào thảm  ngắt quãng mà thốt lên:
 
“Đừng…  … Ta là Cố Giao Giao… mẫu   tên Cố Tương, là  thất của phụ …”
 
Đồng tử Tạ Tri Dịch co rút dữ dội, kinh hãi trừng mắt  nàng .
 
Trong khoảnh khắc,  mối tơ vò trong lòng  sáng tỏ, hận ý tràn ngập.
 
Ta gầm lên với Cố Giao Giao:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khai-hoan-tro-ve-ta-tra-thu-cho-nu-nhi/6.html.]
 
“Vậy , là Tạ Diễn bày trò  cho ngươi diễn một vở kịch  như thế?!”
 
9
 
Cố Giao Giao nhắm mắt rơi lệ, khẽ gật đầu.
Truyện  đang  page Ô Mai Đào Muối
“Mẫu    khi c.h.ế.t  cầu phụ  mang  về, phụ   nếu  thành nhi nữ của ngươi,    phong quận chủ cũng    thể.”
 
“Ông  sẽ tìm cho  một mối hôn sự , để  hưởng cả đời vinh hoa phú quý,  còn   sắc mặt kẻ khác.”
 
Tạ Tri Dịch sụp đổ  bật dậy.
 
“Mẫu , con   gì thế ? Cố Giao Giao là giả, Châu nhi mới là   ruột của con. Châu nhi… còn bé còn  thể nhận con ?”
 
Ta chán ghét liếc nó một cái.
 
Tạ Tri Dịch dường như chẳng cần  xác nhận, ánh mắt nó chợt chuyển, hung hăng túm chặt vai Cố Giao Giao, như ác quỷ từ địa ngục bò .
 
“Ngươi lừa ?! Vì ngươi mà  tổn thương chính   ruột của , ngươi là con tiện nhân    hổ!”
 
Cố Giao Giao  khẩy, hai cánh tay cụt trông càng đáng sợ.
 
“Ta lừa ngươi? Ta  bao giờ  là Tạ Bảo Châu hại  ? Chẳng  chính ngươi, lúc   thương, là kẻ đầu tiên chỉ  rằng nàng  ghen ghét ,  thù với ?”
 
“Chẳng  khi nàng  quỳ xuống cầu xin, gọi ngươi một tiếng ca ca, chính ngươi  bản    một   độc ác như ?”
 
“Tạ Tri Dịch, ngươi giả vờ cái gì?”
 
Tạ Tri Dịch  chịu nổi đả kích , mắt đỏ ngầu.
 
Nó  thấy thanh kiếm  đất, nhào tới chộp lấy,  điên cuồng đ.â.m xuống Cố Giao Giao.
 
Một nhát,  một nhát,  mặt nàng  vẫn còn nụ  chế giễu, mà  thể  đầy lỗ chỗ vết thương.
 
Cố Giao Giao cúi đầu   ,  thở dần yếu .
 
Thấy  đủ,  đá bay Tạ Tri Dịch.
 
Nó vốn chẳng  bao nhiêu võ công, loạng choạng một cái  ngã xuống đất.
 
Ta sai  mang Cố Giao Giao , căn dặn:
 
“Nhớ kỹ, đừng để nó c.h.ế.t.”
 
c.h.ế.t thì quá rẻ cho nàng ,   khiến nàng  sống  bằng c.h.ế.t, nếm hết những khổ đau Châu nhi từng chịu.
 
Trong Tạ phủ, chẳng còn ai.
 
Ta  Tạ Tri Dịch thảm hại chẳng khác gì    , trong lòng lạnh lẽo.
 
Lúc Châu nhi mới sinh, con bé thích nhất chính là nó và tổ mẫu, bởi khi  Tạ Tri Dịch còn nhỏ, thường xuyên chạy đến chơi cùng.
 
Câu đầu tiên Châu nhi tập ,   “mẫu ”.
 
Mà là “ca ca”.