Chỉ vì việc ,  và Tạ Diễn lạnh nhạt.
 
Ta gấp rút  trận, trong thư  giải thích với , nhưng  chẳng buồn hồi âm.
 
Năm năm trôi qua, nay     Tạ phủ.
 
Cửa lớn đóng chặt, tên môn đồng run rẩy đến nỗi hai chân phát run.
 
“Tướng… tướng quân, , phu nhân…”
 
“Lão gia dặn,  mang quân về kinh, lẽ    cung ,  nên trở về đây!”
 
Ta chẳng thèm so đo với một tên môn đồng.
 
Phía , binh sĩ của   một chưởng hất văng , mấy  cùng lúc xông lên phá tung đại môn Tạ phủ.
 
Khắp sân, gia đinh cầm gậy gộc xông ,  vẻ quyết tử chống cự.
 
Ta lạnh lùng , quát vang:
 
“Hôm nay, kẻ nào dám cản bản tướng quân, c.h.ế.t!”
 
“Tạ Diễn, Tạ Tri Dịch ? Cút  đây cho !”
 
5
 
Sau lưng , các tướng sĩ lập tức xông lên.
 
Đám gia đinh chỉ  ba chiêu mèo cào,   thể chống  đ.a.o thật s.ú.n.g thật?
 
Thêm  đó   hạ lệnh, chẳng mấy chốc m.á.u chảy thành sông, cảnh tượng thê lương rợn .
 
“Ai dám động  Tạ giá của ?!”
 
Một giọng  quen thuộc vang lên.
 
Bà mẫu , Tạ lão phu nhân, từ trong chính sảnh chậm rãi bước , gương mặt đầy giận dữ.
 
Vừa  thấy cảnh tượng  mắt, bà suýt tức đến ngất .
 
Ma ma bên cạnh vội vàng đỡ lấy, dỗ mãi mới bình    thở.
 
“Lương Ngọc, ngươi điên  ? Ở ngoài đánh mấy năm trận, trở về liền bày cái bản mặt  cho lão  xem?!”
 
Ta nheo mắt.
 
“Ở đây  đến lượt  xen . Về tiểu Phật đường của  . Hôm nay  đến là để tính sổ vì nhi nữ . Mau đem Tạ Diễn và Tạ Tri Dịch áp tới cho .”
 
Các tướng sĩ lập tức hành động.
 
Bà mẫu tức đến nện mạnh gậy xuống đất, nghiến răng nghiến lợi :
 
“Vì một nhi nữ giả mà ngay cả thể diện ngươi cũng  cần nữa ? Con tiện nhân đó chính là do ngươi nuôi , cái tính nhỏ nhen thù dai y hệt ngươi! Ngươi   Giao Giao  trở về   nó bắt nạt bao nhiêu  ?”
 
Ta khép mắt , trong lòng phiền muộn càng dâng, nén giận mà :
Truyện  đang  page Ô Mai Đào Muối
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khai-hoan-tro-ve-ta-tra-thu-cho-nu-nhi/4.html.]
“Ồ? Cố Giao Giao là nhi nữ của  chắc?”
 
Bà mẫu còn tưởng   xuôi tai, lập tức lải nhải kể tội:
 
“ ! Con bé Châu  chỉ là con của một tiện nô. Con tiện nhân đó ghen tị độc ác, còn cố ý đẩy Giao Giao xuống nước. Nếu   vì thế, con  cũng  nỡ lòng đem nó đưa  nữ tu viện dạy dỗ.”
 
“Ta   , sở dĩ  chẳng ưa nó, hóa  chẳng  cháu ruột của . Theo  thấy, như  còn là quá nhẹ. Loại tâm địa rắn rết chiếm vị trí cháu gái  bao năm, đáng lẽ  đem ngũ mã phanh thây!”
 
Lời  dứt,  giơ tay tát thật mạnh  má trái bà .
 
Tạ Diễn vốn xuất  hèn kém, bà mẫu   cũng chỉ là nông phụ, hồi trẻ  hỏng  ít răng, nay trong miệng vốn chẳng còn bao nhiêu.
 
Một cái tát của ,  bộ răng còn sót  rơi sạch, lẫn với m.á.u văng xuống đất.
 
Bà  “xoẹt” một tiếng bật , miệng  chẳng rõ.
 
“A Diễn, mau  đây! Con đàn bà điên  nổi điên !”
 
Ta thỏa mãn  bà :
 
“Ta  sớm thấy ngươi ồn ào chướng tai, quả nhiên   mới thuận mắt hơn.”
 
Bà mẫu buông lời chửi rủa, miệng  lời nhơ bẩn mắng  và Châu nhi.
 
Ta dứt khoát đạp mạnh lên tay bà, nghiền nát xương ngón,  như ác quỷ bò từ địa ngục lên:
 
“Gọi nhi tử ngươi?  lúc lắm, gọi to thêm chút . Ta đang lo   tìm , để đem … nghiền xương thành tro đây.”
 
6
 
Bà mẫu sợ đến mặt cắt  còn giọt m.á.u, chỉ   nức nở kêu đau.
 
 nỗi khổ mà Châu nhi của  chịu, nào chỉ  bấy nhiêu.
 
Ở biệt viện, Tiểu Đào  đơn giản kể  cho   chuyện mấy năm nay.
 
Năm đầu  còn liên lạc  với Châu nhi, về  con bé  còn nhận  thư của  nữa.
 
Sau hai năm  , Cố Giao Giao tìm đến,  rằng  mới là nhi nữ ruột của .
 
Ban đầu Tạ Tri Dịch   tin, nhưng Tạ Diễn  đem m.á.u  đối chứng, chứng minh  phận.
 
Châu nhi từ một cô nương hoạt bát vui vẻ bỗng biến thành trầm lặng u uất, hành sự cẩn trọng.
 
Con bé cố gắng   lòng từng , nhưng Tạ Diễn  :
 
“Nếu  đối xử với con như xưa, thì chẳng công bằng với Giao Giao.”
 
Tạ Tri Dịch  lời, dần xa lánh nàng.
 
Bà mẫu thì mỗi  mở miệng đều mỉa mai, động chút là đánh mắng, trút hết  hận thù từng dành cho  lên  con bé.
 
Châu nhi thường mang đầy thương tích trốn trong phòng .
 
Con bé từng hỏi Tạ Diễn, liệu   gửi thư về .