Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Kết Thúc Của Một Tội Buôn - Chương 3

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-06-30 21:16:56
Lượt xem: 527

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tôi đã nghe thấy một hồi chuông điện thoại trong trẻo vang lên và tiếng chuông điện thoại đó lại phát ra từ sau lưng tôi!

11

Tôi lập tức quay đầu lại và tìm theo âm thanh, phát hiện tiếng chuông điện thoại lại phát ra từ trong tủ quần áo ở góc tường.

Hiển nhiên anh shipper bên ngoài cũng nghe thấy động tĩnh.

Anh ta lại gõ cửa.

“Tôi nghe thấy tiếng chuông điện thoại rồi, có phải anh đang đùa giỡn tôi không?”

Trong lòng tôi cũng cảm thấy lạnh sống lưng. Lẽ nào có người trốn trong tủ quần áo của tôi, còn đặt một phần đồ ăn?

Tôi cũng không do dự mà lập tức lao đến trước tủ quần áo rồi mở cửa tủ ra.

Đập vào mắt tôi là một t.h.i t.h.ể bị dây thừng siết chặt cổ!

Thi thể đó cuộn tròn trong tủ quần áo, mặt mũi dữ tợn, miệng há to và chiếc điện thoại đang phát ra âm thanh, lại bị nhét vào trong miệng thi thể.

Tôi trấn an bản thân rồi lấy điện thoại từ trong miệng t.h.i t.h.ể ra.

Sau đó tôi đóng kỹ cửa tủ quần áo, giả vờ bình tĩnh quay lại cửa rồi mở cửa phòng.

“Xin lỗi, đúng là tôi đã đặt đồ ăn, vừa nãy tôi chỉ đùa anh chút thôi.”

Anh shipper nhìn chiếc điện thoại vẫn đang reo trong tay tôi.

Vẻ mặt ghét bỏ trừng mắt nhìn tôi.

Anh ta nhét đồ ăn vào tay tôi rồi lẩm bẩm chửi rủa bỏ đi.

Tôi nhìn phần đồ ăn trong tay.

Đó là một phần đồ ăn đêm.

Thời gian đặt hiển thị trên đơn hàng là nửa tiếng trước.

12

Sau khi tôi tiễn anh shipper đi xong thì vội vàng đóng kỹ cửa phòng và quay vào nhà.

Chắc chắn người trong tủ quần áo tôi đã chết.

Vậy thì phần đồ ăn này là hắn đặt trước khi chết.

Tôi vội vàng thu dọn lại căn phòng một chút.

Rất nhanh, trời đã sáng.

Trong cầu thang bên ngoài cửa bắt đầu truyền đến tiếng người ồn ào.

Cuối cùng t.h.i t.h.ể người phụ nữ trên tầng cũng bị người ta phát hiện.

Không lâu sau, rất nhiều cảnh sát cũng đến.

Cảnh sát ngoài việc khám nghiệm hiện trường, còn bắt đầu đến từng nhà hỏi thăm các hộ dân tầng trên tầng dưới.

Không lâu sau, cửa phòng tôi đã bị cảnh sát gõ.

Đây là lần đầu tiên cảnh sát chủ động đến nhà.

Tôi vội vàng giả vờ như vừa mới ngủ dậy.

Tôi mắt nhắm mắt mở mở cửa phòng, thấy ở hành lang ngoài cửa có rất nhiều trinh sát hình sự.

Họ giới thiệu sơ qua với tôi tình hình trên tầng, sau đó họ hỏi tôi rằng tối qua có nghe thấy trên tầng có động tĩnh gì không.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ket-thuc-cua-mot-toi-buon/chuong-3.html.]

Tôi nghe họ hỏi như vậy thì lập tức thở phào nhẹ nhõm.

Xem ra tấm ảnh đó hiện tại vẫn chưa đến tay cảnh sát.

Nếu không thì tôi đã bị họ bắt ngay lập tức rồi.

Tôi nói với cảnh sát tối qua tôi đeo tai nghe nghe nhạc rồi ngủ thiếp đi, cho nên không chú ý đến động tĩnh trên tầng.

May mà cảnh sát chỉ hỏi thăm theo thủ tục nên rất nhanh đã bị tôi qua mặt được.

Tôi tiễn cảnh sát đi xong, cũng ra ngoài giải quyết công việc.

Lúc ra ngoài, tôi tiện tay mang theo phần đồ ăn đó.

Tôi xuống tầng rồi vứt phần đồ ăn ở ven đường cho chó hoang ăn.

Đợi tôi giải quyết xong việc quay lại lần nữa, đã là buổi trưa.

Tôi lại đi đến trước tủ quần áo và nhìn t.h.i t.h.ể bên trong.

Tôi im lặng rất lâu, lập tức hạ quyết tâm nào đó.

13

Hai giờ chiều, tôi đến cục cảnh sát tự thú.

Tôi nói với cảnh sát rằng tôi là một kẻ buôn người.

14

Cảnh sát vừa nghe xong lời trình bày của tôi thì đã có cảnh sát nhận ra tôi là hộ dân căn 701 tòa nhà số 4 khu chung cư Cúc Viên.

Bởi vì sáng nay họ từng đến hỏi thăm tôi về vụ án mạng ở căn 801, cũng chính vì mối liên hệ này mà cảnh sát rất coi trọng tôi.

Rất nhanh tôi bị họ đưa vào phòng hỏi cung để lấy lời khai.

Theo đúng thủ tục, trước hết cảnh sát bắt đầu hỏi thông tin thân phận của tôi.

Người phụ trách hỏi cung là một trinh sát hình sự trẻ tuổi.

“Xin cho biết họ tên?”

Tôi hơi do dự một chút rồi đáp: “Tôi tên Giả Minh.”

“Xin vui lòng xuất trình căn cước công dân.”

Tôi nuốt nước bọt rồi nói: “Xin lỗi, tôi vừa làm mất căn cước công dân hôm qua.”

Viên cảnh sát hỏi cung liếc nhìn tôi, rõ ràng anh ta không tin lời tôi nói.

“Thế anh vẫn nhớ số căn cước công dân chứ.”

Tôi lắc đầu.

“Xin lỗi, trí nhớ tôi không tốt lắm nên không nhớ rõ.”

“Anh cố ý chơi khăm chúng tôi phải không?”

Viên cảnh sát vừa nói vừa tức giận đứng dậy đi đến trước mặt tôi.

“Chúng tôi cần lấy dấu vân tay của anh để thuận tiện cho việc xác minh thân phận của anh.”

Tôi nhíu mày rồi lập tức mở hai lòng bàn tay ra.

“Cái này e là hơi khó đấy, tôi quanh năm sống bằng nghề thu mua phế liệu, toàn làm những việc nặng nhọc nên dấu vân tay đều mòn hết rồi.”

15

Hai viên cảnh sát nhìn mười đầu ngón tay nhẵn nhụi của tôi, lập tức đều im lặng.

Loading...