Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Kết hôn nhầm chồng, vui sống đời viên mãn - Chương 87

Cập nhật lúc: 2024-12-09 01:53:13
Lượt xem: 183

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Về việc nên nên đặt tên cho đứa bé là "Đáp Biện", Lâm Kiều chỉ đùa thôi.

chuyện đứa bé chào đời đúng ngày bảo vệ luận án thì nghiêm túc.

Quý Đạc đưa đến bệnh viện, lâu Từ Lệ và ông cụ Quý cũng đến, mấy chờ ở bên ngoài, cuối cùng khi kết thúc ngày hôm đó cũng thấy tiếng chào đời.

Đứa bé bế , là một bé gái da đỏ hỏn, miệng đỏ hồng, vẫn mở mắt.

Thật sự là bé xíu, mềm mại, Quý Đạc im lặng chằm chằm hồi lâu, dám đưa tay .

Ông cụ Quý cũng dám động, cuối cùng vẫn là Từ Lệ tiếp nhận bế đứa bé lên.

Quý Đạc thì nhanh chóng bước xem tình hình của Lâm Kiều.

Nói thật là tiều tụy, từ khi quen Lâm Kiều, Quý Đạc từng thấy cô yếu ớt và tiều tụy như .

Gương mặt tái nhợt, mắt nhắm nghiền, quần áo tóc tai ướt sũng, cả như vớt từ nước lên.

Có một khoảnh khắc Quý Đạc thậm chí còn khựng , chút dám tiến lên.

May mà Lâm Kiều nhanh chóng mở mắt , cũng khôi phục bình thường, lấy khăn lau mồ hôi mặt cô, "Là một bé gái."

Động tác nhẹ nhàng, giọng cũng , hiếm khi toát chút dịu dàng. Lâm Kiều đặt tay lên mu bàn tay , nhẹ nhàng "ừm" một tiếng.

nữ hộ sinh .

Thực , với tình hình hiện tại ở bệnh viện, siêu âm là thể đuọc giới tính, nhưng cô và Quý Đạc đều lựa chọn .

Có những thứ là quà tặng của ông trời, thì cứ để ông trời quyết định, mở hộp quà bí mật cũng là một niềm vui.

Tuy nhiên, giới tính thể quan trọng, nhưng đứa trẻ tuyệt đối thể gọi là "Đáp Biện", điểm Quý Đạc kiên trì.

Ngày hôm , về việc đứa bé quý báu cuối cùng cũng đến của nhà họ Quý rốt cuộc nên gọi là gì. Quý Đạc chủ trì, Lâm Kiều, ông cụ Quý, Từ Lệ tham gia, Quý Trạch, Quý Linh dự thính, mở một cuộc họp ngay tại phòng bệnh.

Ông cụ Quý rõ ràng chuẩn từ lâu, lấy một tờ giấy, đeo kính lão bắt đầu .

Có những cái tên mang ý nghĩa sâu xa, những cái tên phù hợp với xu hướng hiện tại, cũng những cái tên dành cho con trai, dùng cho con gái cũng .

Mỗi xong một cái tên, ông nhịn ngẩng đầu con trai con dâu.

Hai , một thì cái gì cũng vẻ mặt nghiêm túc, một thì cái gì cũng ánh mắt chứa đựng ý , ý cái tên nào.

là hai vợ chồng, ông cụ bất đắc dĩ cất tờ giấy .

Quý Linh tham gia xong kỳ thi đại học, Diệp Mẫn Thục can thiệp, mạnh dạn đăng ký Học Viện Điện Ảnh, hơn nữa chắc chắn đỗ.

Lúc Quý Linh đang rảnh rỗi, giơ tay xin trả lời: "Gọi là Cách Cách ạ?"

Cách Cách rốt cuộc là ý gì, sống ở Yến Đô ai mà .

Ông cụ nghiêm mặt, hiển nhiên là thấy , con trai con dâu, gì.

Lâm Kiều cũng chút gọi , nhờ ơn một bộ phim truyền hình nào đó, cô gọi hai chữ tiếp một câu "cát tường".

Còn "Chàng cùng nàng ngắm tuyết ngắm trăng, đàm từ thi ca phú đến lý tưởng nhân sinh, cùng ngắm tuyết ngắm trăng, đàm từ thi ca phú đến lý tưởng nhân sinh..."

Quá nhiều câu thoại trong phim, cô chút dám thẳng.

Cuối cùng đề nghị bác bỏ, nhưng vì Quý Linh mở lời, Quý Trạch - cũng đang ở đó, liền nhấp nhổm thử.

Sau đó liền chú nhỏ nhà liếc mắt một cái với ánh mắt bình tĩnh.

Chính là quá bình tĩnh, lúc khi về việc đặt tên cho xà phòng lỏng là "Mộc Tử" cũng là ánh mắt tương tự.

Quý Trạch đành nuốt lời định bụng.

Lâm Kiều chú ý tới, cảm thấy buồn , "Đáp Biện gọi, "Tốt Nghiệp" hoặc "Luận Văn" thì ?" (Bó tay chị Kiều 🤣)

Nói đến thì cô và Quý Trạch tuy hôn ước từ bé, nhưng đây thậm chí từng gặp mặt, đến Yến Đô gặp chính là Quý Đạc, gả cũng là gả cho Quý Đạc, Quý Đạc đôi khi vẫn ghen tuông.

Không ngờ chỉ là khuấy động khí, ông cụ nghiêm túc trầm ngâm một chút, "Vậy bằng gọi là "Quý Tiến Sĩ", mùa thu chẳng con định học lên tiến sĩ ?" 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ket-hon-nham-chong-vui-song-doi-vien-man/chuong-87.html.]

Quý Tiến Sĩ...

Con gái nhỏ mới sinh , gánh chịu những thứ mà ở độ tuổi con bé vốn nên gánh chịu ?

Lâm Kiều nghi ngờ những cái tên mang ý nghĩa đều là do Từ Lệ nghĩ , quả nhiên đứa bé thấy, cũng ré lên.

Đứa bé , tất cả trong phòng bệnh đều vây quanh .

Từ Lệ kinh nghiệm nhất, đưa tay trong chăn sờ soạng, "Tè dầm ."

Cả nhóm tụ tập để xem đứa bé tã. Người thì kéo góc tã, còn hai khác ở bên cạnh cổ vũ, hô hào "666"

Đến khi xong tã, vỗ về cho đứa bé ngủ, cuối cùng Quý Đạc mới lên tiếng: "Hay đặt là Quý Niệm nhé?"

Khi câu đó, ánh mắt của hướng về phía Lâm Kiều: "Tên ở nhà là Niệm Niệm."

Quý Niệm, là để kỷ niệm buổi bảo vệ luận án hôm qua của cô, là...

Lâm Kiều ngước mắt , thấy gương mặt đàn ông nghiêm nghị, nhưng trong ánh mắt của chỉ cô và đứa bé đang trong chiếc nôi bên cạnh.

Sau cô mới , cô đang ngủ, Quý Đạc đặt đứa bé bên cạnh gối của cô chụp một tấm ảnh kỷ niệm.

Trong bức ảnh, và con gái áp má , gương mặt khi ngủ giống hệt , đó là khoảnh khắc mềm mại nhất trong lòng Quý Đạc suốt đời .

Cô bé Quý Niệm Niệm siêu cấp mềm mại khi mở mắt , quả nhiên một đôi mắt phượng giống Lâm Kiều, đen láy, đuôi mắt còn xếch lên.

Chỉ là giọng thì hề mềm mại chút nào, khi đầy tháng, Lâm Kiều đầu tiên đến trường, cô bé biểu diễn một màn "lật tung mái nhà".

Tay chân nhỏ xíu như , nhưng vung vẩy vô cùng mạnh mẽ, Lâm Kiều khi chuyển nhà đến gần trường học cũng từng do dự, nhưng bây giờ bước chân khỏi cửa khựng .

"Em cứ , ở nhà ." Quý Đạc ôm đứa bé, cả cứng đờ, nhưng vẫn mở miệng trấn an cô.

Biết Lâm Kiều sắp khai giảng chương trình tiến sĩ, đặc biệt xin nghỉ phép mấy ngày ở nhà, giúp con vượt qua giai đoạn thích nghi .

"Mẹ ở đây , cả." Từ Lệ hiểu đứa bé đang tìm kiếm mùi hương của , còn tìm một chiếc áo Lâm Kiều mặc cho cháu gái ôm.

Hai dỗ dành vỗ về, Lâm Kiều cuối cùng cũng khỏi cửa, xong thủ tục nhập học vội vàng về nhà.

Lúc cửa, Niệm Niệm còn nữa, im lặng vai bố, bố ôm ở nơi mát mẻ mái hiên, dường như ngủ .

Ánh nắng rực rỡ chỉ chiếu một góc quần quân đội của đàn ông, giữa ánh sáng và bóng tối đan xen, vẻ mặt của đàn ông hề dịu dàng cho lắm.

nghiêm nghị là biểu hiện bên ngoài của , ẩn sâu bên vẻ ngoài đó, động tác của nhẹ nhàng, giọng trầm thấp còn đang khẽ hát ru.

Lâm Kiều bước chậm lắng , là bài "Tuổi Thơ".

Là bài hát mà khác hát cho cô , cô còn hỏi nếu thích , liệu hát cho .

Lúc đó đàn ông còn cau mày, ngờ đó vẫn chịu tập....

Lâm Kiều đột nhiên vội vàng tiến lên nữa, bên cửa ngâm nga "Cô gái lớp bên cạnh vẫn ngang qua cửa sổ ".

Chỉ là thính giác của đàn ông vẫn luôn , vẫn phát hiện về, giọng hát dừng , cứ như cách sân ngập tràn ánh nắng cô.

Lâm Kiều bước tới, cô con gái nhỏ đang nhắm mắt trong lòng , "Cứ ôm con bé như suốt ?"

"Vừa mới ngủ." Vẻ mặt của Quý Đạc giống như ôm con suốt mấy tiếng đồng hồ.

Lâm Kiều đưa tay đón lấy, đứa nhỏ trở về vòng tay quen thuộc, theo bản năng rúc lòng cô ngủ say hơn.

Quý Đạc lúc mới xoay xoay bờ vai cứng đờ vì giữ nguyên một tư thế quá lâu.

"Con bé thật là rắc rối." Lâm Kiều khẽ vỗ nhẹ m.ô.n.g con gái, cúi xuống đặt một nụ hôn lên gương mặt nhỏ bé đang ngủ say.

Quý Đạc vẫn chằm chằm đôi mắt dịu dàng, đầy ý của cô: "Mẹ chợ, trưa nay em ăn gì?"

"Gì cũng ." Lâm Kiều khẽ , ngước mắt lên, rạng rỡ : "Anh hát lắm."

Quý Đạc khựng một chút, đôi mắt phượng của cô, nhất thời thốt nên lời.

Lâm Kiều thì thật lòng: "Bài hát chân thành luôn là nhất."

kỹ thuật gì đặc biệt, cô vẫn một tấm lòng cô vui, một trái tim chân thành.

Loading...