KẾT HÔN CÙNG TỔNG TÀI TÀN TẬT - Chương 93
Cập nhật lúc: 2025-04-16 03:22:29
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Cập nhật lúc: 2025-04-16 03:22:29
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Đột nhiên Từ Hi Nhiễm không nói được rõ cảm giác trong lòng là gì. Từ nhỏ đến lớn cô đã quen bị bỏ quên, sẽ chẳng có ai để ý đến suy nghĩ của cô, trước giờ cô đều là người thoả hiệp. Nhưng bây giờ, có người đồng ý vì cô mà thoả hiệp, Từ Hi Nhiễm bỗng nhiên không biết nên biểu đạt cảm xúc của mình như thế nào, dứt khoát ôm chặt lấy anh.
“Có phải lưu luyến anh không?” Anh hỏi. Cô nằm trong lòng anh gật đầu.
“Trả lời.”
“Em lưu luyến anh.”
Cô nghe thấy anh cười khẽ một tiếng, anh nắm lấy cằm cô kéo khuôn mặt đang vùi trong lòng anh của cô lên, sau đó trực tiếp hôn xuống, lúc đầu chỉ định hôn chút thôi, nhưng sau đó lại không tách ra được mà lại lăn giường.
Lúc Tưởng Dư Hoài rời khỏi giường lần nữa đã là bốn mươi phút sau, đến muộn khoảng nửa tiếng, đây là lần đầu tiên người luôn tuân thủ giờ giấc như Tưởng Dư Hoài lại đến muộn. Nhưng anh cảm thấy cuộc đời đến từng này tuổi rồi, thỉnh thoảng cũng có thể phóng túng một lần.
Sau khi Từ Hi Nhiễm tỉnh dậy thì vội vàng quay về trường, bây giờ không có tiết học nữa nhưng cô vẫn còn rất nhiều việc. Buổi chiều cô và mấy người bạn cùng phòng đi văn phòng của giáo viên hướng dẫn lấy tài liệu. Vừa đến chưa được bao lâu thì nghe thấy bạn học nói có người tìm cô, Từ Hi Nhiễm đi ra xem, lúc này mới biết người tìm cô là Triệu Niệm Gia.
Cô cảm thấy trạng thái tinh thần của Triệu Niệm Gia không được tốt, hai mắt đỏ ửng, hơi sưng, chắc là gần đây cô ta thường xuyên khóc.
Từ Hi Nhiễm hiểu rõ Triệu Niệm Gia đến tìm cô chắc chắn là vì Trình Vân Khải, lại thấy tình trạng này của cô ta, cô đoán chắc cô ta và Trình Vân Khải xảy ra mâu thuẫn gì đó.
Quả nhiên đúng như Từ Hi Nhiễm dự đoán, Triệu Niệm Gia vừa mở miệng đã nói: “Hi Nhiễm, gần đây anh Khải có đến tìm cô không?”
“Không có, xảy ra chuyện gì à?”
“Tôi không liên lạc được với anh ấy, hôm đó anh ấy nói với tôi muốn suy nghĩ lại mối quan hệ giữa bọn tôi. Sau đó tôi không liên lạc được với anh ấy nữa, đến ký túc xá tìm anh ấy thì bạn cùng phòng nói anh ấy không ở đó. Tôi cũng không biết anh ấy đi đâu, anh ấy không đến tìm cô à?”
“Anh ta không đến tìm tôi, giữa hai người xảy ra chuyện gì?”
“Tôi cũng không rõ, không biết từ lúc nào anh ấy bắt đầu trở nên kỳ lạ, hình như là từ sau sinh nhật của anh ấy. Lúc trước, khi bọn tôi gặp nhau thì sẽ dính chặt lấy nhau, không gặp thì sẽ gọi video call, nhưng từ sau kỳ nghỉ đông thời gian liên lạc dần dần ít đi, lúc gặp mặt cũng rất ít khi nói chuyện với nhau. Nếu không phải là tôi tìm chủ đề để nói thì anh ấy cũng chẳng nói chuyện với tôi, có lúc thậm chí anh ấy chơi game cả ngày chẳng thèm để ý đến tôi.” Cô ta nói xong lại che mặt bắt đầu khóc: “Hi Nhiễm, cô có thể liên lạc với anh ấy không? Tôi muốn biết rốt cuộc ý của anh ấy là gì? Sao lại nói là suy nghĩ lại mối quan hệ của chúng tôi, tôi chỉ hy vọng anh ấy có thể nói rõ ràng hết mọi chuyện với tôi thôi.”
Từ Hi Nhiễm lấy khăn giấy nhét vào tay cô ta an ủi: “Được rồi, cô đừng khóc nữa, tôi giúp cô liên lạc với anh ta.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/ket-hon-cung-tong-tai-tan-tat/chuong-93.html.]
Từ Hi Nhiễm bấm số của Trình Vân Khải. Triệu Niệm Gia nghe tiếng chuông trong điện thoại, vừa hi vọng Trình Vân Khải nghe máy lại vừa không hi vọng anh nghe máy.
Điện thoại vang lên mấy tiếng đã có người trả lời ngay. Triệu Niệm Gia không nói rõ được cảm xúc trong lòng là gì, may mắn cuối cùng có thể liên lạc được với anh, nhưng trong lòng lại không thoải mái, vì sao cô gọi điện anh không nghe máy, Từ Hi Nhiễm vừa gọi thì anh lại trả lời.
“Sao đột nhiên lại gọi điện thoại cho anh?” Trình Vân Khải hỏi.
“Triệu Niệm Gia đến tìm tôi, mâu thuẫn giữa hai người sao không mau chóng giải quyết cho xong đi? Vì sao lại trốn tránh người ta để người ta lo lắng?”
Trình Vân Khải im lặng một lúc, đột nhiên Từ Hi Nhiễm gọi điện thoại đến anh ta còn đang rất vui vẻ, nhưng anh ta không ngờ rằng cô gọi đến là vì Triệu Niệm Gia đi tìm cô.
“Em bảo cô ấy quay về trước đi, anh sẽ nói chuyện rõ ràng với cô ấy.”
Sau khi Từ Hi Nhiễm cúp điện thoại thì truyền đạt lại lời Trình Vân Khải nói cho cô ta. Tâm tình Triệu Niệm Gia phức tạp, cô ta liếc cô một cái, sau đó cũng không nói gì nhiều mà rời đi.
Từ Hi Nhiễm tìm tài liệu ở phòng giáo viên hướng dẫn đến tận chiều, lúc sắp xong cô nhận được điện thoại của Tưởng Dư Hoài, anh đến trường đón cô.
Từ Hi Nhiễm nói ngắn gọn với anh vị trí của toà nhà dạy dọc, quả nhiên vừa đi ra đã thấy xe đỗ cách đó không xa. Anh thấy cô đi ra thì đặc biệt xuống xe đợi cô, hai bạn cùng phòng bên cạnh Từ Hi Nhiễm đã từng gặp Tưởng Dư Hoài rồi, một trong hai người bạn đó nói: “Hi Nhiễm, đó là anh trai của cậu hả?”
Từ Hi Nhiễm hơi lúng túng, cô nhớ ra chuyện cô không muốn bạn cùng phòng biết mình đã kết hôn rồi, chính vì thế nên cô từng giới thiệu Tưởng Dư Hoài là anh trai của cô.
Lúc đó vị trí của Tưởng Dư Hoài cách đó không xa, cũng nghe thấy lời hai người nói chuyện, đương nhiên anh cũng nhớ ra chuyện lúc trước Từ Hi Nhiễm giới thiệu hai người là anh em.
Sau khi Từ Hi Nhiễm tạm biệt bạn cùng phòng và lên xe, xe từ từ chuyển động, Từ Hi Nhiễm hỏi: “Sáng sớm nay anh có đến muộn không?”
“Có đến muộn.”
“Bọn họ có nói gì anh không?” “Ai dám nói anh?”
“...”
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.