Từ Hi Nhiễm nhiều kinh nghiệm yêu đương, hiếm khi tiếp xúc với khác giới, huống hồ là tiếp xúc mật như thế . Lúc đùi , cô thể kiểm soát nổi, bắt đầu lo lắng, cũng dám . Mặc dù nghĩ tới việc chủ động một chút nhưng thực sự khi thì cô hành động .
Anh là mở lời , cô , với cô: “Hôn .”
“...”
Từ Hi Nhiễm ngẩng đầu , đập mắt cô là đôi mắt sâu thẳm, đôi mắt đen láy, nhưng một làn sương mờ đục và quyến luyến. Anh thấy cô , dứt khoát nữa: “Hôn .”
Từ Hi Nhiễm kinh nghiệm hôn, trải nghiệm hôn của cô đều do Tưởng Dư Hoài chủ động, do hướng dẫn. Tính cô hướng nội và nhút nhát, tiện chủ động hôn , nhưng khiến thất vọng. Cô hít một thật sâu, do lo lắng, hành động của cô cũng vô cùng cứng nhắc. Cô tiến gần từng chút một, môi nhẹ nhàng chạm môi , căng thẳng chết, cả cứng đờ, dán môi môi mãi mà chẳng nhúc nhích gì. Anh vô cùng kiên nhẫn, đáp cũng hướng dẫn, đợi cô tiếp tục.
Cuối cùng, Từ Hi Nhiễm cũng dịu bớt cảm giác lo lắng, nhẹ nhàng ngậm lấy môi . Nụ hôn của cô vụng về bỡ ngỡ, đôi môi mềm mại dán lên môi , nghiền ngẫm mãi mới vươn lưỡi trong miệng . Anh khẽ hé răng để cô tiến , cô rụt rè vươn đầu lưỡi, , đành ngây ngô thử thăm dò miệng xem .
Hơi thở của Tưởng Dư Hoài ngày càng trở nên nặng nề, tưởng rằng thể bình tĩnh tận hưởng sự chủ động của cô một lúc, nhưng ngờ cô thể nhanh chóng khơi dậy hứng thú của như . Sự trêu chọc ngây thơ vô tình khiến ngay cả Tưởng Dư Hoài vốn định lực cũng chịu nổi, rõ ràng là kỹ xảo gì nhưng vô cùng mê hoặc.
Sự khám phá vụng về của cô rõ ràng là đủ, cuối cùng kiềm chế nữa, giữ c.h.ặ.t đ.ầ.u cô hôn mạnh xuống. Anh hôn nhiệt tình và gấp gáp, lưỡi thâm nhập , trong nháy mắt quấn lấy lưỡi cô. Anh dùng một tay ôm lấy eo cô, một tay giữ chặt gáy cô, ôm chặt cô lòng. Phản ứng của Từ Hi Nhiễm theo kịp động tác của , từ đầu hôn đến mức ngất ngây.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ket-hon-cung-tong-tai-tan-tat/chuong-82.html.]
Hai tay cô theo phản xạ chống lên vai , đây là phản ứng tự nhiên khi xâm phạm, cô hôn đến choáng váng, đôi tay chống lên vai vô thức siết chặt lấy vạt áo vai . Anh hôn cô một lúc, mơ hồ lệnh bằng giọng khàn khàn: “Ôm chặt .”
Thế là đôi tay cô thuận thế ôm lấy cổ , lý trí cô cũng dần trở một chút, nhưng vẫn theo kịp nhịp điệu của , chỉ thể vụng về đáp .
Hôn một lúc, đôi tay như thể quen đường, vô thức luồn phía , bản năng hổ khiến Từ Hi Nhiễm nhận sự nguy hiểm mà nắm lấy cánh tay .
Anh buông môi cô , hỏi cô: “Không ?”
Khuôn mặt cô đỏ bừng như sắp nhỏ máu, đầu óc choáng váng vì nụ hôn của , cô dựa vai thở hổn hển, khi chuẩn tâm lý một hồi mới buông tay .
Nụ hôn của Tưởng Dư Hoài đáp xuống, miệng hôn cô, tay cũng rảnh rỗi, nhưng luôn cảm thấy dễ chịu, hôm nay cô mặc một chiếc váy liền tay lỡ, nghiên cứu một lúc lâu vẫn hiểu, cuối cùng đành hỏi cô: “Khóa kéo ở ?”
Từ Hi Nhiễm chỉ cho vị trí nách, là do động tác của quá vội vàng do thiết kế của chiếc váy vấn đề, khóa kéo cũng như ý của , kéo mấy kéo xuống , mất hết kiên nhẫn, dứt khoát xé toạc hai bên váy của cô, một chiếc váy xé rách từ phía .