Đến tận khi tang lễ của Tưởng Tri Ân tổ chức, Từ Hi Nhiễm vẫn thể bình tĩnh . Từ đầu đến cuối cô vẫn thể tin Tưởng Tri Ân mất. Tang lễ của Tưởng Tri Ân đơn giản, thậm chí qua loa. Thân phận của cô ở nhà họ Tưởng vốn hổ, địa vị cao, bên nhà chú hai để tâm đến tang lễ của cô .
Vốn Tưởng Dư Hoài đồng ý cô tới tham gia tang lễ. khi còn sống, Tưởng Tri Ân và cô ít nhiều cũng chút tình cảm qua . Hơn nữa Tưởng Tri Ân cũng từng giúp cô, Từ Hi Nhiễm
cảm thấy cô cũng nên đến tiễn cô một đoạn đường. Cô thuyết phục Tưởng Dư Hoài hồi lâu mới miễn cưỡng đồng ý cho cô đến. cuối cùng Tưởng Dư Hoài vẫn sống c.h.ế.t đồng ý cho cô di thể của Tưởng Tri Ân.
Trong tang lễ của Tưởng Tri Ân, duy nhất quan tâm đến cô chỉ chồng cô , Tào Bình Cường. Anh đưa thuốc đưa cho từng vị khách tham gia phúng viếng, bày tỏ lòng cảm ơn một cách thành khẩn. Từ Hi Nhiễm thể vẻ mệt mỏi ẩn chứa nỗi bi thương của , cũng thấy lén lau nước mắt lưng .
Lúc Từ Hi Nhiễm tìm thấy Tưởng Dược An, bé đang lẻ loi một thềm đá. Cậu bé cầm một nhánh cây, đang chơi cùng con kiến thềm đá.
Từ Hi Nhiễm đến xổm xuống mặt . Tưởng Dược An nhận thấy đến, ngẩng đầu cô, thấy Từ Hi Nhiễm, bé ngoan ngoãn cất tiếng chào.
"Bác gái cả."
Từ Hi Nhiễm xoa đầu bé, hỏi: "Sao đây một ?" "Cháu đang đợi , bọn họ đang ngủ, ngủ lâu. Cháu đang đợi dậy, cháu vẽ xong vịt con mà bảo cháu vẽ ." Cậu bé lấy bức tranh đặt bên cạnh đưa cho cô, : "Bác xem, đây ."
Đứa trẻ sáu tuổi cầm bút còn vững, vịt con mà bé vẽ cũng xiêu xiêu vẹo vẹo, chỉ thể miễn cưỡng hình dạng con vịt.
"Bác gái cả, khi nào cháu mới dậy ạ?"
Từ Hi Nhiễm bỗng nên trả lời bé thế nào. Cô lớn thì nên an ủi bé rằng bé sẽ mau dậy thôi, thế nhưng cô dối như .
Bởi vì cũng từng dối cô như . Năm đó khi mất, bọn họ với cô, cháu du lịch , cháu sẽ sớm về thăm cháu thôi.
Cô vẫn luôn chờ mong đến thăm cô, nhưng tới.
Giống như , của Dược An cũng thể đến xem vịt con mà bé vẽ.
"Bác gái cả, khi nào cháu mới dậy ạ?"
Từ Hi Nhiễm đành lòng thật với bé, cô đành dời lực chú ý của bé . Cô lấy một con gấu bông nhỏ cỡ bàn tay trong từ cặp , cô Tưởng Dược An thích gấu nhỏ nên chuẩn cho bé.
"Bác gái cả tặng cho cháu ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ket-hon-cung-tong-tai-tan-tat/chuong-210.html.]
Quả nhiên, thấy gấu bông bé vui vẻ. Cậu bé nhận gấu cọ cọ lên mặt, : "Cảm ơn bác gái cả."
Từ Hi Nhiễm chỉ đuôi gấu nhỏ, : "Đây là điện thoại di động của bác, Dược An dùng điện thoại chứ? Cháu gọi điện thoại ?"
Tưởng Dược An gật đầu, : "Cháu , cháu gọi điện thoại cho , nhưng máy."
Từ Hi Nhiễm xoa đầu bé, : "Sau nếu Dược An đến chơi với em gái thì cứ gọi cho bác, bác sẽ đến đón cháu, ?"
Bé Dược An ngoan ngoãn đáp: "Vâng ạ."
Sau tang lễ của Tưởng Tri Ân, Từ Hi Nhiễm ở nhà mấy ngày mới bình tĩnh . Cho tới bây giờ cô mới chấp nhận việc Tưởng Tri Ân thật sự chết. Còn nguyên nhân Tưởng Tri Ân tự sát vẫn thể giải thích , ngay cả cảnh sát cũng điều tra gì.
Vài ngày tang lễ Tưởng Tri Ân, Từ Hi Nhiễm nhận điện thoại của bạn nhỏ Tưởng Dược An, khi đó Tưởng Dư Hoài .
"Dược An ? Có chuyện gì ?"
"Bác gái cả, bố cháu vẫn dậy ạ? Cháu lay thế nào bố cũng tỉnh. Bố cháu nếu buổi sáng bố dậy thì gọi điện thoại liên lạc với ông bà. cháu gọi ông bà, bọn họ thích cháu. Bác gái cả, bác thể tới nhà cháu ? Bố cháu dậy, ai đưa cháu đến trường."
Sau khi Tưởng Tri Ân qua đời, Tưởng Dược An và bố bé vẫn ở trong căn nhà của bọn họ. Từ Hi Nhiễm tưởng rằng khi Tưởng Tri Ân qua đời, Tào Bình Cường quá mệt mỏi nên nhất thời ngủ quên, Từ Hi Nhiễm an ủi: "Không Dược An, bác sẽ qua ngay. Cháu chờ một chút, lát nữa bác đến thì mở cửa cho bác nhé."
Sau khi tắt máy, Từ Hi Nhiễm suy nghĩ với Tưởng Dư Hoài, Tưởng Dư Hoài : "Anh sẽ cho qua xem, em cứ ở nhà ."
"Em vẫn nên xem thử, nếu em sẽ an tâm." "Vậy Mông Kiều cùng em."
"Cũng ."
Mông Kiều tới nhanh, Từ Hi Nhiễm giao Điềm Điềm cho giúp việc. Sau khi dỗ dành một hồi lâu bé con mới để cô , hai đến thẳng nhà Tưởng Tri Ân. Nhà Tưởng Tri Ân giúp việc, Tào Bình Cường chính là đàn ông nội trợ điển hình, việc nhà chăm con. Dùng lời của thì là, tốn tiền vô ích khi bản thể việc đó chứ.
Nếu Tào Bình Cường ngất xỉu thì cũng chỉ một Tưởng Dược An ở nhà. Bạn nhỏ Tưởng Dược An thấp, lên băng ghế mới thể mở cửa.
Sau khi Tưởng Dược An mở cửa, Từ Hi Nhiễm xoa đầu bé, : "Dược An, bố cháu ?"
Tưởng Dược An kéo tay cô phòng bố ngủ. Từ Hi Nhiễm thấy Tào Bình Cường im nhúc nhích giường, Mông Kiều đỡ cô : "Cô Tưởng, cô đừng tới đây vội, để xem."
Mông Kiều đến bên giường, thử hô hấp của Tào Bình Cường nhéo nhéo thể . Mông Kiều là một trong những trợ lý của Tưởng Dư Hoài, lúc theo Tưởng Dư Hoài cũng gặp ít sóng gió, nhưng đây cũng là đầu tiên cô thấy chết. Sau khi nhận giường còn hô hấp, hơn nữa cơ thể cũng cứng ngắc, cô sợ hãi lùi hai bước.