Lúc đang đẩy cửa thì chợt thấy giọng đàn ông truyền từ trong : "Bước đầu đánh giá, chắc gặp một kích thích nghiêm trọng. Đối với độ tuổi thanh thiếu niên như thì kích thích như quá mạnh. Cậu thể thừa nhận khiến cho các phương diện ý thức, nhận thức bằng giác quan, cảm xúc và hành vi đều xuất hiện sai lệch. Nói đơn giản thì tâm thần phân liệt* vì chịu kích thích quá mạnh, mà cô bé tên Tần Hi chính là nhân vật do tưởng tượng , một nhân vật mà dùng để tự giải thoát."
*tâm thần phân liệt: Tâm đặc trưng bởi loạn thần (mất liên hệ với thực tại), ảo giác (các tri giác sai), hoang tưởng (các niềm tin sai lạc), tư duy và ngôn ngữ thiếu tổ chức, cảm xúc thờ ơ vô cảm (giới hạn cảm xúc), suy giảm nhận thức (suy giảm trong khả năng lập luận và giải quyết vấn đề) rối loạn chức năng nghề nghiệp và xã hội.
Giọng mang theo tiếng nức nở của Thôi Viên truyền đến: "Vậy , nên điều trị thế nào?"
"Cái dựa phụ hai ..."
Người đàn ông còn xong, cửa phòng bất ngờ đẩy , mấy thấy xuất hiện ở đây thì bất ngờ. Vẻ mặt Tưởng Dư Hoài , thậm chí trong đôi mắt đỏ ngầu còn chứa ý g.i.ế.c chóc.
"Chú cái gì?" Cậu nghiến răng nghiến lợi với đàn ông .
Thôi Viên và Tưởng Phong căng thẳng, đàn ông bình tĩnh, thậm chí còn mỉm với , : "Dư Hoài, cháu tới đúng lúc, chú đang thảo luận với bố cháu về tình huống của cháu."
Ông mỉm tới chỗ , từ đầu đến cuối vẫn thẳng mắt . Tưởng Dư Hoài nắm chặt hai tay, hỏi: "Chú linh tinh gì ? Tần Hi nhân vật do cháu tưởng tượng , cô bé thật sự tồn tại, cháu thấy cô bé."
", cô bé thật sự tồn tại." Ông vẫn , đó ông lấy một chiếc đồng hồ quả quýt để mặt . Chiếc đồng hồ quả quýt lắc lư mặt , giọng đàn ông chứa đầy ý , ông hỏi : "Dư Hoài, cháu xem hiện tại là mấy giờ?"
Tưởng Dư Hoài nhớ ngủ thế nào, khi tỉnh về nhà, cảm xúc của cũng hơn nhiều.
Cậu phát hiện hình như bố đang cố ý đề phòng , bởi vì chăm sóc đổi từ thành bố . Bố luôn luôn bận rộn thỉnh thoảng cũng sẽ xuất hiện mặt và chuyện phiếm cùng .
Bọn họ một câu đáp một câu, mà hai chữ "Tần Hi" giống như thành một loại cấm kỵ, ai nhắc đến. Qua vài ngày, lẽ thấy biểu hiện bình thường, bọn họ thoáng thả lỏng cảnh giác, mà cũng tìm cơ hội lén trốn khỏi nhà.
Cậu đàn ông tự nhận là quen Tần Hi lúc bạn của bố . Ông là một bác sĩ tâm lý nổi tiếng, bọn họ cảm thấy vấn đề về tâm lý nên mời ông tới điều trị cho .
Có lẽ thật sự vấn đề về tâm lý, nhưng rõ Tần Hi ảo giác của . Cậu chắc chắn Tần Hi là thật, là thật! Cậu và cô bé từng sống chung, thể chứ?
Nhà kho bằng gỗ , con đường trải dài hoa hướng dương đều là thật, ở , tìm .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ket-hon-cung-tong-tai-tan-tat/chuong-195.html.]
Cậu sẽ tìm dấu vết sống chung giữa và Tần Hi, sẽ chứng minh Tần Hi thật sự tồn tại.
Cậu một con đường thật dài thông đến nhà kho bằng gỗ, hoa hướng dương mọc hai bên con đường đó. khi đến con đường quen thuộc , thứ xuất hiện mặt chỉ là một mảnh đất hoang vu, hoa hướng dương. Những bông hoa hướng dương to hơn cả khuôn mặt cô bé như trải dài đến tận chân trời, ánh vàng rực rỡ như một bức tranh sơn dầu.
Không thấy, mắt là một mảnh đồng ruộng hoang vu, thể, thể chứ! Cậu chạy đồng ruộng, chạy xa xa, nhưng vẫn thấy một cây hoa hướng dương nào.
Nhìn khắp xung quanh, mắt chỉ ruộng đất hoang vu, gì hoa hướng dương, hoa hướng dương.
Là ảo giác của thật ? Không đúng, thể là ảo giác, thể là hoa hướng dương già, hái . Vẫn còn căn nhà kho bằng gỗ, đó là nơi bọn họ từng chung sống, trong đó chắc chắn dấu vết của bọn họ. , còn căn nhà kho bằng gỗ.
Cậu chạy về phía như phát điên, chạy bao lâu, từ xa thấy một công trường vây , nơi vây kín chính là vị trí căn nhà kho bằng gỗ.
Chỗ vây từ bao giờ thế? Cậu để tâm nhiều như , vọt thẳng trong. Có công nhân tuần tra bên ngoài công trường, công nhân nhanh chóng phát hiện và ngăn .
" sống trong đó, bên trong một căn nhà kho bằng gỗ, đó là nơi sống, để ."
Thiếu niên cao lớn, một công nhân ngăn , kêu to một tiếng, mấy công nhân khác lập tức tiến tới đẩy ngoài, một công nhân trong đó với : "Chỗ sớm vây để phá , gì nhà kho bằng gỗ nào, mơ ?"
Dường như kích động, : "Sao , các để , chắc chắn thể tìm ."
Công nhân kháy mấy câu. "Đồ điên."
"Thằng nhóc điên ở ."
Sau đó đóng cánh cửa lớn bằng sắt của công trường , cho dù Tưởng Dư Hoài đập thế nào bọn họ cũng mở cửa.
Không hoa hướng dương, nhà kho bằng gỗ, tìm Tần Hi.
Cậu bước thấp bước cao, về phía như mất hồn.
Tần Hi là do tưởng tượng thật ? Tần Hi, thật sự tồn tại ?