Lần cô bé ôm nữa, cô bé vẫn giữ nguyên tư thế ngã mặt đất, mở to đôi mắt , trong hốc mắt vẫn đầy nước mắt. Lúc bọn họ đang ở ngay bên ngoài nhà kho bằng gỗ, bầu trời đầy mây trắng xóa, sắc trời chuyển sang màu xanh như vỏ cua, khuôn mặt cô bé thì trắng bệch.
Cảm giác đau đớn trong lòng càng thêm mãnh liệt, thế nhưng vẫn thể thoát khỏi cơn ác mộng. Cậu cầm thuốc nổ tự chế sải bước đến bên cạnh chiếc xe đạp cũ nát. Cậu từng chở cô bé xuyên qua từng khu phố, xuyên qua con đường trải dài hoa hướng dương bằng chiếc xe đạp .
"Chú, chúng thể luôn ở bên ?"
Sau khi cô bé những lời , đồng ý với cô bé ư? Cậu nhớ rõ ngày đó khi cô bé những lời , ánh chiều tà lan khắp chân trời, ánh nắng chiếu xuống khiến nóng bỏng, giọt mồ hôi rơi xuống từ cằm cũng nóng bỏng.
Tuy mua chăn cho cô bé, nhưng buổi tối khi ngủ cô bé vẫn ôm lấy . Chỉ cần khác ở bên cạnh, sẽ quen để khác thấy cái chân tàn của . Ngay cả khi ngủ, vẫn đeo chân giả.
Cô bé dùng bàn tay nhỏ bé mềm mại ôm lấy , mơ mơ màng màng với : "Chú cởi chân giả , ngủ như thoải mái."
Sau khi cô bé vài cũng theo, cởi chân giả lúc ngủ. Thế nhưng lúc cô ôm lấy vẫn quen, sẽ để mỏm cụt cách xa cô bé theo bản năng. Cứ như mỏm cụt thứ dơ bẩn gì đó sẽ dính lên cô bé.
Không cô bé phát hiện suy nghĩ của , mỗi khi ngủ, cô bé luôn thích ôm lấy cái chân tàn . Lúc đầu hoảng sợ, tức giận bảo cô bé buông tay.
cô bé chỉ hì hì với , sống c.h.ế.t chịu buông tay.
Cậu đành lòng nổi giận khi đối diện với khuôn mặt trắng mềm và nụ ngoan ngoãn của cô bé. Cậu giãy giụa nhưng cũng chỉ đành tùy cô bé. Cô bé ôm ôm thỉnh thoảng dùng bàn tay nhỏ bé mềm mại xoa chỗ mỏm cụt của . Động tác vuốt ve của cô bé nhẹ nhẹ, giống như sợ đau nên an ủi .
Rất nhiều thích cái chân xí của . Ngay cả bố cũng . Chỉ cô bé sẽ ôm nó lòng, sẽ vuốt ve nó, vuốt ve với .
Chú là hùng.
Chú đau ?
Không ai thừa nhận , ai cần , chỉ cô bé tên Tần Hi .
Chú đừng rời xa cháu.
Chú rời khỏi cháu thì cháu đây?
Chú, chúng thể luôn ở bên ?
Cuối cùng cũng dừng xe , trời sáng hẳn, mặt trời đang mọc phía chân trời. Cậu liếc yên , đó là chỗ của Tần Hi, lúc cột thuốc nổ tự chế .
Tưởng Dư Hoài, rốt cuộc mày cái gì? Mày thật sự hủy diệt tất cả ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ket-hon-cung-tong-tai-tan-tat/chuong-193.html.]
Tưởng Dư Hoài, mày thật sự cần Tần Hi ?
Tần Hi, duy nhất đời thừa nhận mày, cần mày, ỷ mày, mày thật sự từ bỏ ?
Không mấy ngày nay mày sống vui vẻ ? Cứ tiếp tục sống bình thản như ?
Giống như đột nhiên bừng tỉnh cơn ác mộng, như nổi điên, hất hết đống đồ yên xuống đất, giẫm nát, xé bỏ, lưu huỳnh và diêm tiêu* vương vãi đầy đất. Cậu nhịn ăn để tiết kiệm tiền mua những thứ , thế nhưng bây giờ hề băn khoăn mà phá hủy chúng.
*diêm tiêu: KNO3, thành phần tạo thuốc nổ.
Đây là vị trí của Tần Hi, vị trí thể thứ gì khác chạm . Trời sáng, chắc Tần Hi đói bụng , nên dẫn cô bé ăn cái gì đó thôi. Sau khi ăn xong bọn họ sẽ đến công trường xem đồ gì đáng giá . Cậu để dành tiền mua váy mới cho cô bé. Cậu cho cô bé sách, còn ... Còn chờ tóc cô bé dài để buộc đuôi ngựa thật cho cô bé.
Tần Hi, Tần Hi, Tần Hi.
"Chú, chúng thể luôn ở bên ?" Được, chúng sẽ luôn ở bên .
Cậu lên xe, dùng tốc độ nhanh nhất trở nhà kho bằng gỗ. Cửa nhà kho bằng gỗ mở toang, chắc là lúc chạy quên đóng. Cậu bước nhanh nhà kho, nhưng Tần Hi bên trong.
Cô bé ? Cậu tìm khắp nhà kho bằng gỗ nhưng tìm cô bé. Cậu dạo một vòng xung quanh nhà kho bằng gỗ, vẫn thấy bóng dáng cô bé . Cậu tìm kiếm dọc theo đường lớn, mảnh đất đủ loại hoa hướng dương , thấy cô bé. Công trường bọn họ từng qua, thấy cô bé. Tiệm bánh bao bọn họ thường tới, thấy cô bé. Nơi gặp cô bé đầu tiên, vẫn thấy cô bé. Không thấy Tần Hi.
Cậu bắt đầu khủng hoảng, cô bé sẽ chứ? Có cô bé gặp ? Có cô bé cho rằng sẽ bán cô bé thật ? Không, thể bán cô bé chứ? Cậu dối cô bé thôi, thể bán cô bé chứ?
Cậu là đồ tồi, là ông chú , cô bé cảm thấy như cô bé nghĩ, cô bé nghĩ sẽ thật sự bán cô bé nên mới rời ?
Không đúng, lẽ cô bé chỉ ngoài tìm đồ ăn cho thôi. Giống như đó tưởng cô bé rời , nhưng đó cô bé trở , còn mang về hai củ khoai lang lớn, lẽ nên ở nhà chờ cô bé về.
Cậu thật sự về nhà kho bằng gỗ chờ cô bé, vẫn luôn ở nhà chờ cô bé. Một ngày, hai ngày, ba ngày, từ đầu đến cuối Tần Hi vẫn trở về.
Trong lòng hoảng hốt, cảm thấy suy nghĩ rối loạn. Cậu bắt đầu tìm cô bé một cách điên cuồng. Không ăn, uống, ngủ, tìm hết tất cả nơi cô bé thể .
Tần Hi, nhóc ở , nhóc trở về , trở về sẽ mua cho nhóc kẹo đường mà nhóc thích ăn nhất. Băng đô tai thỏ của nhóc hỏng , sẽ mua cho nhóc cái mới.
Cả váy mới nữa, để dành tiền mua váy mới cho nhóc, sẽ dẫn nhóc mua váy mới, loại váy mới mà cánh ong mật sẽ lệch.
Thế nhưng thấy Tần Hi, khắp nơi đều thấy Tần Hi, cô bé cứ như biến mất khỏi thế giới của .
Cậu phố dài sầm uất, bọn họ gặp ở đây. Ngày đó, cô bé đưa cho một cái bánh bao. Ngày đó, cô bé đeo băng đô tai thỏ màu hồng phấn. Ngày đó, cô bé trắng trắng mềm mềm xuất hiện mặt . Ngày đó, ánh mặt trời gay gắt. Tần Hi ngày đó đáng yêu.