Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

KẾT HÔN CÙNG TỔNG TÀI TÀN TẬT - Chương 172

Cập nhật lúc: 2025-04-25 02:31:33
Lượt xem: 39

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hội trường triển lãm bài trí theo phong cách cổ xưa, chính giữa dựng một cái bục nhỏ, bên bục đặt những hàng ghế, lúc Tưởng Dư Hoài chọn một vị trí nhất để , ông chủ còn pha cho một tách ngon, nhâm nhi tách chờ đợi.

 

Ông chủ hào phóng, cho Từ Hi Nhiễm mượn một bộ Hán phục, để nhân viên giúp cô một kiểu tóc đơn giản, thậm chí còn cho họ mượn cả hệ thống âm thanh, Từ Hi Nhiễm chọn một bài hát phong cách cổ trang, tuy chỉ biểu diễn cho riêng Tưởng Dư Hoài nhưng khi lên sân khấu Từ Hi Nhiễm vẫn thấy hồi hộp.

May mắn , múa cổ điển khó, đây là điệu múa cổ điển duy nhất cô học nên vẫn còn nhớ các động tác.

Bên chỉ mỗi Tưởng Dư Hoài chiếc ghế gỗ với những họa tiết chạm khắc cổ kính xung quanh. Hôm nay mặc một chiếc áo sơ mi đơn giản phối với quần Âu, bộ trang phục giản dị kết hợp với phong cách cổ kính xung quanh chẳng hề chút cảm giác lạc lõng nào. Anh ung dung chiếc ghế gỗ, tay cầm cốc thong thả nhâm nhi, nhưng ánh mắt thì chẳng rời khỏi cô một khắc.

Chiếc tay áo rộng cô vung lên thật mắt, vòng eo thon thả chiếc thắt lưng siết chặt càng trở nên tinh tế thể nắm giữ. Cô ở sân khấu nhướng mày e ấp, cô rằng cô lâu múa nên cơ thể cứng , nhưng thấy cơ thể cô mềm mại như nhánh liễu rủ trong gió xuân, khiến ánh mắt dần dần nóng lên.

Làn nóng rực mạnh mẽ lan đến Từ Hi Nhiễm, bản cô cũng nhanh chóng cảm nhận , tuy sân khấu chỉ một , nhưng cô vẫn cảm thấy một còn hơn cả hàng vạn .

May điệu múa vẫn biểu diễn một cách trôi chảy. Từ Hi Nhiễm từ hậu trường, quần áo hỏi : “Thế nào, hài lòng chứ?”

“Rất .”

Từ Hi Nhiễm múa chuyên nghiệp, nhưng xem thì cô múa tặng , hài lòng thì cô cũng vui, tính thì cô thể múa một nữa cũng là do sự động viên của .

Anh đặt tách xuống, dậy đến bên cô, tiếp: “Múa như thì thưởng mới .”

Anh thò tay túi quần, Từ Hi Nhiễm thầm nghĩ lúc cô để ý, lén mua quà cho cô .

Từ Hi Nhiễm đang nghĩ , chợt thấy Tưởng Dư Hoài đột nhiên nắm lấy tay cô quỳ một chân mặt cô, hỏi: “Cô Từ Hi Nhiễm, em bằng lòng lấy ?”

Trên tay còn cầm chiếc nhẫn lấy từ trong túi , Từ Hi Nhiễm chiếc nhẫn đàn ông đang quỳ mặt , trò gì ?

“Anh ? Không chúng kết hôn ? Sao đột nhiên cầu hôn em?”

Tưởng Dư Hoài : “Anh các cô gái đều thích nghi thức, chúng kết hôn bỏ qua nhiều thủ tục, nhưng mà những thứ khác thì em cũng .”

Từ Hi Nhiễm: “...”

“Cho nên, cô Từ Hi Nhiễm, em bằng lòng lấy ?”

Dù chân thương nhưng vẫn quỳ mặt cô, tạo cho cô một nghi thức cũng cần khiến bản chịu khổ như . Từ Hi Nhiễm thấy trong mắt cay cay, nhưng khóe môi kìm cong lên, cô gật đầu lia lịa: “Bằng lòng, đương nhiên em bằng lòng, mau lên .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ket-hon-cung-tong-tai-tan-tat/chuong-172.html.]

 

Tưởng Dư Hoài dậy đeo nhẫn kim cương ngón áp út của cô, nắm tay cô lên hôn lên mu bàn tay. Từ Hi Nhiễm nhịn ôm lấy , cô hỏi: “Chuẩn nhẫn từ lúc nào ?”

“Chuẩn từ lâu , vẫn luôn chờ tìm thời cơ thích hợp.”

Lúc đó Từ Hi Nhiễm lo bận việc, hôn lễ của họ tổ chức vội vàng, vốn định đặt nhẫn cưới nhưng Từ Hi Nhiễm cho rằng kết hôn đơn giản thôi, cần đặt riêng gì cho phiền phức nên chỉ mua một cặp nhẫn đôi để chức hôn lễ.

ngờ rằng vẫn âm thầm chuẩn cho cô một chiếc nhẫn cưới.

: “Không cần bỏ công sức những chuyện , chúng là vợ chồng già , sống bình lặng là .”

“Vợ chồng già thì , những gì cho em, vẫn sẽ cho.” Giọng nhẹ nhàng, dịu dàng đến say đắm lòng .

Từ Hi Nhiễm cảm thấy lòng nóng như lửa đốt, cô : “Ngày đó Trình Vân Khải đến tìm em, hỏi tại em còn ở bên cạnh , em trả lời thế nào ?”

Tưởng Dư Hoài tại đột nhiên nhắc đến chuyện , hỏi: “Trả lời thế nào?”

“Em vì em yêu .”

Lời cô khiến Tưởng Dư Hoài sững sờ trong chốc lát, hỏi: “Hửm? Em gì?”

“Em em yêu .”

“Ngẩng đầu lên, .”

 

Từ Hi Nhiễm ngẩng đầu đối mặt với , thẳng mắt , : “Yêu , em yêu .”

Thật cô luôn câu với , chỉ là can đảm để , lúc đây thời cơ khéo, khí vặn, trong lòng cô tràn ngập vui sướng vì bất ngờ nhận món quà từ , cô kìm cho , cô yêu .

Ánh nắng từ ngoài cửa sổ chiếu mắt , ánh mắt như bừng sáng, đáy mắt dâng trào cảm xúc, ngẩn một lúc, đó bất ngờ ôm cô lòng.

Anh nghĩ thật vô dụng, chỉ một câu yêu từ cô thể khiến vui đến , vui đến mức diễn tả thành lời, chỉ thể ngẩn ngơ ôm lấy cô.

Cho đến khi bình tĩnh một lúc, mới áp môi tai cô nhẹ nhàng : “Thật trùng hợp, cũng yêu em.”

Loading...