Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

KẾT HÔN CÙNG TỔNG TÀI TÀN TẬT - Chương 167

Cập nhật lúc: 2025-04-25 02:20:58
Lượt xem: 66

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đám đông nhận Tưởng Dư Hoài, Tưởng Dư Hoài nổi tiếng ở Lạc Thành, Từ Hi Nhiễm và các đồng nghiệp tự giác lùi sang một bên.

Tưởng Dư Hoài đám vây quanh, do cảm giác , đột nhiên , giống như thể nhận , giữa tầng tầng lớp lớp thể chạm ánh mắt cô.

Bước chân của bỗng dừng một chút, một đám phía cũng dừng theo. Từ Hi Nhiễm thấy bước chân của định chuyển hướng, giống như trong vô thức định bước đến chỗ cô, nhưng chỉ dừng một lúc nữa mà tiếp tục về phía .

Tiểu Mãn ở bên cạnh hỏi cô: “Sao cảm thấy Tưởng hình như quen với cô nhỉ?”

Ánh mắt của Từ Hi Nhiễm rời khỏi bóng dáng của , gật đầu : “Ừ, là chồng .”

Tiểu Mãn kinh ngạc: “Cho… Chồng? Thật giả ?” “Đương nhiên là thật , lúc nào lừa cô ?”

Đồng nghiệp chỉ cô kết hôn nhưng chồng cô là ai. Từ Hi Nhiễm vì công việc yên nên luôn che giấu. bây giờ thời cơ cũng đến , cô cần che giấu nữa.

Sau khi hội trường buổi tọa đàm, Từ Hi Nhiễm tìm kiếm vị trí phía , quả nhiên thấy hàng cùng.

Buổi tọa đàm , Từ Hi Nhiễm tập trung lắng , ánh mắt thỉnh thoảng sẽ về bóng lưng của ở phía , nhỏ giọng chuyện với bên cạnh, đang đánh giá buổi tọa đàm ? Thỉnh thoảng sẽ nghiêng đầu , giống như đang tìm kiếm gì đó, thể là do quá đông , thể thấy cô trong đám đông.

Sau khi buổi tọa đàm kết thúc, Từ Hi Nhiễm chuẩn gọi xe về vì hôm nay cô lái xe. Bỗng một chiếc xe màu đen dừng ở mặt cô, tài xế xuống xe mở cửa cho cô. Tưởng Dư Hoài đang phía , cô, : “Lên xe.”

Từ Hi Nhiễm lên xe xuống, chuyện thời niên thiếu của Tưởng Dư Hoài hai ngày nhưng tâm trạng của Từ Hi Nhiễm vẫn bình tĩnh . Lúc trong gian xe chật hẹp, thở quen thuộc của vây quanh cô, cảm xúc trong lòng kích động, cô chợt thấy nhói đau.

Người đàn ông mắt vẫn ăn mặc sang trọng, khí chất tôn quý, con ngươi trầm tĩnh mang cảm giác trọng, trải đời. Cô cách nào tưởng tượng điềm tĩnh và tự tin như thế từng chịu tổn thương, loại tâm trạng đan xen trong lòng, thế nhưng câu đầu tiên cô chỉ là một câu hỏi thăm bình thường: “Không ngờ rằng chúng đến cùng một buổi tọa đàm.”

, gần đây em khoẻ ?” “Rất , thì ?”

“Anh , hút thuốc cũng uống rượu.”

“...”

Từ Hi Nhiễm nhớ đến bọn họ đang chuẩn để mang thai, cố ý nhấn mạnh với cô chuyện , Từ Hi Nhiễm vẫn ngại ngùng.

Sau khi chào hỏi đơn giản khách sáo một câu thì cũng gì nữa, cứ như im lặng cả chặng đường về nhà. Từ Hi Nhiễm phòng tắm . Lúc cô Tưởng Dư Hoài đang ở trong phòng, Từ Hi Nhiễm hỏi : “Anh tắm ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ket-hon-cung-tong-tai-tan-tat/chuong-167.html.]

Tưởng Dư Hoài đến mặt cô, lúc bộ vest vẫn , bộ vest tươm tất tôn lên khí chất của , nhưng ánh mắt nặng nề phù hợp với khí chất .

Ánh mắt của dừng cô một lúc, : “Khoảng thời gian ở nước ngoài suy nghĩ nhiều, thật lòng xin khiến em thất vọng, tuy rằng em rời khỏi , nhưng cũng lý do gì để ngăn cản em tác động đến quyết định của em. Anh dùng một vài thủ đoạn để em gả cho , châm ngòi ly gián mối quan hệ giữa em và Trình Vân Khải, , chính xác hơn là kiểu như em vẫn nghĩ. Nếu như em rời khỏi , sẽ buông tay để em , tài sản trong tay sẽ chia một nửa cho em, em khó khăn gì thì thể đến tìm , sẽ cố gắng giúp em.”

Tưởng Dư Hoài dấu cho cô lên bàn, bàn đặt một văn kiện: “Em ký nó, một nửa tài sản của sẽ là của em.”

Từ Hi Nhiễm đến nó, đây thật sự là một bản phân chia tài sản, tâm trạng của cô bỗng phức tạp. Cô ngờ rằng quãng thời gian ở nước ngoài là đang suy nghĩ đến việc chia tay với cô.

Tưởng Dư Hoài : “Em cũng cần cảm thấy nợ điều gì, em gả cho , tất cả những gì cho em đều là lẽ đương nhiên, cần gánh nặng gì cả. Nếu như em rời , sẽ buông tay, đợi em gặp thích hợp với em hơn, sẽ chuẩn một phần hồi môn cho em.”

Nghe thấy mấy lời Từ Hi Nhiễm ngạc nhiên, chia một nửa tài sản của cho cô, cô gả cho còn chuẩn của hồi môn cho cô? Năm đó lúc cô gả cho , bố cô còn chẳng chuẩn của hồi môn cho cô.

Không một loại cảm giác kích động , trăm phương ngàn kế tính toán để lấy cô, vì để cô cách xa Trình Vân Khải mà tiếc dùng khổ nhục kế, mưu kế của vốn nên dùng thương trường, dùng để trói buộc cô.

mất bao nhiêu công sức như thế, bây giờ đồng ý buông bỏ cô.

“Anh thật sự đồng ý buông bỏ em?” Từ Hi Nhiễm hỏi .

thể thấy rõ sự giằng co trong mắt , thậm chí còn sự đau đớn dâng trào đàn ông cố gắng che giấu kỹ. Lúc mặc bộ vest chỉnh tề, nhưng còn vẻ tự tin ánh đèn nữa, sự giằng co và đau đớn cách nào che giấu cứ như phơi bày mặt cô.

Không qua bao lâu, mới : “Tuy nhưng khiến em thất vọng, em sẽ gặp hơn, thể nào cho em cơ hội. Anh thừa nhận ích kỷ và đầy tính chiếm hữu nhưng vì em đồng ý nhượng bộ.”

“Anh thừa nhận ích kỷ và đầy tình chiếm hữu nhưng vì em đồng ý nhượng bộ” - Lời đ.â.m sâu trái tim của Từ Hi Nhiễm.

Sự đau đớn trong mắt ngày càng rõ ràng, thậm chí cô còn thấy nhịn mà nhíu chặt mày. Gần như khi xong mấy lời thì hai mắt đỏ au.

Ánh mắt dán chặt cô, giống như khắc sâu cô trong đáy mắt. Dường như đang cố gắng tỏ rộng lượng, nhưng vẫn che giấu tình yêu và sự luyến tiếc với cô, rõ ràng đang mặc bộ đồ sáng sủa nhưng lúc lộ vẻ nhếch nhác.

Quãng thời gian rời , cô hiểu nhiều chuyện trong quá khứ của , thậm chí cô còn nhiều lời với . Có điều, cô sợ chạm vết thương thời niên thiếu của .

Cô nhớ đến lời Bạch Lan với cô, nhớ đến quá khứ thời niên thiếu, nhớ đến mà cô gặp lúc còn nhỏ, đối với cô đoạn ký ức đó sắp phai nhạt nhưng đối với thì là một sự cứu rỗi.

Từ Hi Nhiễm với , cô nắm tay : “Em sẽ rời .”

Loading...