Từ Hi Nhiễm canh thời gian đến sân bay, đợi một lát thấy Tưởng Dư Hoài . Mấy trợ lý phía , như mặt trăng các vì vây quanh đằng . Vài ngày thấy, Từ Hi Nhiễm cảm thấy ngày càng khí chất và trai.
"Anh Dư Hoài."
Tưởng Dư Hoài liếc mắt thấy cô, khuôn mặt rạng rỡ, từ xa dang hai tay với cô, Từ Hi Nhiễm bước nhanh lên bổ nhào lòng .
Sân bay nhiều , hai cũng ôm quá lâu, đó tay trong tay lên xe.
"Bệnh tình của Trình Vân Khải thế nào ?" Sau khi lên xe, hỏi.
"Hôm qua truyền dịch đỡ hơn ." "Chúng cùng đến thăm ."
"Bây giờ ?" Từ Hi Nhiễm thấy gật đầu một cái, : "Anh mới xa như , về nghỉ ngơi chút , vội."
"Không , ngủ một giấc máy bay ."
Trước khi đến bệnh viện hai còn cố ý mua chút đồ dinh dưỡng. Viên Mẫn và bố Trình Vân Khải đều đang ở phòng bệnh của Trình Vân Khải. Bố Trình thấy Tưởng Dư Hoài thì lập tức bắt tay . Ông vẫn luôn cảm kích Tưởng Dư Hoài vì chuyện miếng đất .
"Chủ tịch Tưởng, bận như mà còn chạy tới đây?"
"Cũng bận lắm." Anh Trình Vân Khải, hỏi: "Khá hơn chút nào ?"
Trình Vân Khải gỡ mặt nạ dưỡng khí xuống, sắc mặt cũng hơn một ít. Anh gối một tay lên đỉnh đầu, mắt Tưởng Dư Hoài : "Nhờ phúc của , c.h.ế.t ."
"Thằng bé ." Bố Trình giận liếc mắt một cái, với Tưởng Dư Hoài: "Chủ tịch Tưởng, đừng chấp nhặt với bệnh nhân."
"Không ." Hiển nhiên Tưởng Dư Hoài cũng để ý.
Y tá tiến thông báo thanh toán, bố Trình lập tức ngoài thanh toán. Từ Hi Nhiễm vệ sinh, đúng lúc Viên Mẫn cũng nên cùng cô. Nhất thời, trong phòng bệnh chỉ còn Tưởng Dư Hoài và Trình Vân Khải.
Cửa phòng bệnh đóng , Tưởng Dư Hoài với : "Xem là bệnh thật."
Trình Vân Khải trào phúng: "Anh cho là ai cũng sẽ giả bộ giống ?"
Tưởng Dư Hoài trả lời, biểu cảm cũng đổi nhiều, hiển nhiên để lời tai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ket-hon-cung-tong-tai-tan-tat/chuong-134.html.]
"Tốt nhất thể giả bộ cả đời, nhất đừng để phát hiện sơ hở. Một khi bắt cơ hội thì chắc chắn sẽ chút do dự xé rách bộ mặt thật của cho Từ Hi Nhiễm xem. Để cô chồng mà cô vẫn tin tưởng thực chất là một kẻ đạo đức giả."
Nghe Tưởng Dư Hoài cũng tức giận, : " tung hoành thương trường bao nhiêu năm nay, ít , hãm hại . Cũng may luôn chính trực, mấy thứ yêu ma quỷ quái gì đó từng thành công."
Trình Vân Khải với ánh mắt nó đúng là hổ, : "Lại còn luôn chính trực cơ đấy, cũng mặt mũi câu ?"
"Cậu sức lực thì chăm sóc cơ thể cẩn thận , thì sẽ cần viện."
Trình Vân Khải cảm thấy như là đang trào phúng , khẩy một tiếng, : "Anh yên tâm , sẽ khỏe mạnh như rồng như hổ. , cuối cùng cũng một ngày xé nát vẻ giả tạo của , tin thể giả bộ cả đời. Anh xem, nếu Hi Nhiễm bộ mặt thật của , cô còn thể ở bên ? Có lẽ tin tưởng bao nhiêu thì cuối cùng sẽ thất vọng bấy nhiêu nhỉ?"
Tưởng Dư Hoài hề biến sắc, thậm chí còn với một câu: "Vậy cố lên."
Trình Vân Khải: "..."
Trình Vân Khải chặn họng, trong lòng cũng thấy khó thở.
*
Từ Hi Nhiễm tắm xong thấy Tưởng Dư Hoài , tìm một vòng mới thấy ở ngoài ban công. Anh đang hút thuốc ngoài ban công. Từ Hi Nhiễm hiếm khi thấy hút thuốc, trừ khi gặp chuyện phiền lòng.
"Sao hút thuốc? Không hợp tác ở nước ngoài thuận lợi ?"
Tưởng Dư Hoài dập tắt điếu thuốc, búng tay, tàn thuốc búng thẳng trong thùng rác ngoài ban công, : "Muốn hút nên mới hút một điếu."
Từ Hi Nhiễm tiến lên : "Em còn tưởng chuyện phiền lòng."
"Anh thể chuyện phiền lòng gì chứ?" Anh nắm tay cô kéo cô gần, ôm eo cô, kề trán trán cô.
Mặc dù vẻ mặt gì khác thường, nhưng Từ Hi Nhiễm vẫn cảm nhận một loại buồn phiền .
"Anh Dư Hoài, xảy chuyện gì ?"
"Không, thể xảy chuyện gì chứ?" "Hình như tâm trạng lắm."
Anh im lặng một lúc, đột nhiên cúi đầu hôn môi cô. Trong miệng vẫn còn mùi thuốc lá, gió thổi qua ban công, nụ hôn của mang theo một loại cảm giác say rượu. Đây đầu tiên hai hôn môi, nhưng tiểu biệt thắng tân hôn. Một nụ hôn đơn giản khiến Từ Hi Nhiễm gần như say mê ngay lập tức.