KẾT HÔN CÙNG TỔNG TÀI TÀN TẬT - Chương 120

Cập nhật lúc: 2025-04-21 07:57:34
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6c157Vw

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Từ Hi Nhiễm vô cùng nghi ngờ, sao Trình Vân Khải lại gọi cho cô vào lúc này, hơn nữa đã gọi không chỉ một lần. Bởi vì chuyện Trình Vân Khải động tay với Tưởng Dư Hoài lần trước, khoảng thời gian này tuy Trình Vân Khải có liên lạc với cô nhưng Từ Hi Nhiễm đều thể hiện rất lạnh nhạt, tạm thời cô không muốn liên lạc với Trình Vân Khải, thế nên lần này cô không chút nghĩ ngợi mà cúp máy luôn, ngay sau đó Trình Vân Khải gửi tin nhắn cho cô.

“Không muốn chồng em c.h.ế.t thì mau nghe điện thoại của anh.”

Từ Hi Nhiễm nhíu mày, trong lòng bỗng tức giận, Trình Vân Khải lại muốn làm cái gì? Từ Hi Nhiễm đi ra khỏi phòng nhận điện thoại của Trình Vân Khải. “Anh muốn làm gì?”

“Tức giận ghê vậy?” Trình Vân Khải cười giễu cợt một tiếng: “Có lòng tốt nhắc nhở em, em còn nổi giận với anh?”

Từ Hi Nhiễm cảm thấy có gì đó không đúng, giống như giọng nói của Trình Vân Khải ở đằng sau cô, cô quay đầu nhìn, quả nhiên thấy Trình Vân Khải đang đi về phía cô, Từ Hi Nhiễm tắt điện thoại hỏi: “Sao anh lại ở đây?”

“Đi cùng lãnh đạo đến đây giao lưu.”

Club này thuộc sở hữu của Thiên Hành, hôm nay Thiên Hành tổ chức lễ kỷ niệm thế nên bao hết chỗ này, vì thế không có khả năng chỗ này đón người ngoài vào. Từ Hi Nhiễm hỏi: “Lãnh đạo của anh cũng đến tham gia lễ kỷ niệm của Thiên Hành?”

 

Trình Vân Khải gật đầu.

Từ Hi Nhiễm lại hỏi: “Lời nói vừa nãy của anh là có ý gì?”

“Em đi theo anh.” Trình Vân Khải đi lên mấy bước, thấy cô không đi theo thì anh ta lại nói: “Chẳng phải muốn biết à? Em đi theo anh đến đó sẽ biết thôi.”

“Tốt nhất anh đừng làm chuyện vớ vẩn gì.”

Hội trường và hậu trường của lễ kỷ niệm là hai phòng lớn được nối thông nhau, ở giữa dùng cửa trượt ngăn cách, bình thường nếu như không dùng phòng tiệc to như thế sẽ kéo cửa đóng lại, phòng tiệc quy mô nhỏ thì có thể chia làm hai phòng cho người khác thuê, nếu như gặp buổi tiệc quy mô lớn và nhiều khách thì nhân viên sẽ bỏ cửa trượt ra.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/ket-hon-cung-tong-tai-tan-tat/chuong-120.html.]

Từ Hi Nhiễm theo Trình Vân Khải đi từ ngoài vào bên trong, bên này là hậu trường của lễ kỷ niệm, vì để chúc mừng lễ kỷ niệm của Thiên Hành, một sân khấu đã được dựng trong phòng tiệc, trong hậu trường lúc này chen chúc đầy người. Lễ kỷ niệm hôm nay của Thiên Hành không chỉ có lãnh đạo lên sân khấu phát biểu mà còn chuẩn bị tiết mục ca múa, người có thể được Thiên Hành mời đến cũng không đơn giản, thậm chí Từ Hi Nhiễm còn nhìn thấy một ca sĩ hạng ba.

Từ Hi Nhiễm vô cùng ngờ vực: “Anh dẫn tôi đến đây làm gì?”

Trình Vân Khải không nói, trực tiếp đi về phía dưới sân khấu. Từ Hi Nhiễm tràn đầy nghi ngờ đi theo, người sau hậu trường phần lớn đều đang bận rộn chuyện của mình, không có ai chú ý đến bọn họ cả. Từ Hi Nhiễm đi theo Trình Vân Khải đến chỗ dưới sân khấu, chỗ này là bên dưới gầm của sân khấu, đứng ở đây có thể nghe thấy tiếng giẫm lên trên sân khấu ở trên đầu.

Trình Vân Khải chỉ cho cô chỗ nào đó: “Chỗ đó có một con vít bị thiếu.

 

Trước mắt cô là một mớ hỗn độn với các khung thép, sân khấu này được dựng bằng các khung sắt, Từ Hi Nhiễm nhìn đến hoa mắt, căn bản không nhìn ra chỗ nào bị thiếu con ốc.

Đối với người không chuyên như cô, Trình Vân Khải cũng chẳng trông mong cô có thể phát hiện ra, anh ta nói: “Chỗ đó thiếu một con ốc, khả năng chịu lực của cả công trình sẽ giảm đi, ít người thì không sao, nhiều người sẽ gặp nguy hiểm.

Từ Hi Nhiễm nghe mà trái tim đập mạnh, cô nhớ đến trước khi cô bước ra ngoài Tưởng Dư Hoài vẫn còn đang ở trên sân khấu, nhưng Từ Hi Nhiễm không hề bởi vì chuyện này mà rối loạn, cô nghi ngờ mà nói: “Sao anh lại phát hiện ra chuyện này?”

“Vừa nãy anh ra ngoài hút thuốc, nhìn thấy một người đàn ông đội mũ cầm hòm dụng cụ bước ra, anh thấy vẻ mặt anh ta khác lạ, lúc đó cũng đang rảnh nên vào xem, sau đó vừa nhìn đã phát hiện ra rồi.”

Trình Vân Khải học đại học chuyên ngành kỹ thuật, chuyện anh ta có thể vừa nhìn đã phát hiện ra cũng không phải lạ.

Từ Hi Nhiễm lại nhìn trên đỉnh đầu, vẻ mặt cô dần dần nặng nề, cô nói: “Có cách nào sửa chữa không?”

“Chỗ này không có hộp dụng cụ, cần ốc vít phải đi đến cửa hàng kim khí mua, đi đi về về một chuyến có khi sân khấu đã sụp rồi.”

“Trình Vân Khải, anh chắc chắn chứ?” Từ Hi Nhiễm lại hỏi một câu.

“Em có ý gì hả Từ Hi Nhiễm, tốt xấu gì anh cũng là kỹ sư công trình đó! Là do anh nhớ đến mâu thuẫn trước đây với Tưởng Dư Hoài, thế nên mới có lòng tốt nhắc nhở một chút, bày tỏ ý xin lỗi của anh, nếu em không tin thì thôi, tóm lại người bị gặp tai ương không phải là anh.”

Loading...