Khi ăn cơm, Tưởng Dư Hoài càng nhận cô nhóc khác thường. là cô vui thật. Anh gắp đồ ăn cho cô, cô cũng ăn. Tưởng Dư Hoài cảm thấy khó hiểu. Gần đây đắc tội với cô nhỉ.
Ăn cơm xong, cô cơ thể thoải mái nên về phòng . Tưởng Dư Hoài lo lắng cho cô, với lớn mấy câu cũng trở về phòng. Đẩy cửa phòng thấy cô bàn.
Trên bàn giá kê điện thoại, cô để điện thoại di động lên giá và xem phim. Tưởng Dư Hoài lên ôm cô từ phía , cọ môi lên mặt cô, hỏi: "Làm ? Không thoải mái chỗ nào?"
Cô nghiêng đầu tạo cách với , : "Không chỗ nào thoải mái cả."
Hành động cố ý tránh khiến Tưởng Dư Hoài hiểu , cơn tức của cô là nhắm . Anh càng thêm nghi hoặc, bế cô lên khỏi ghế, cô hoảng sợ, vội hỏi: "Anh gì ?"
Tưởng Dư Hoài bế cô xuống, đặt cô đùi, ôm cô lòng, hỏi: "Em ? Anh gì khiến em vui?"
Từ Hi Nhiễm cũng tự hờn dỗi trong lòng, nếu hỏi thì cô dứt khoát thẳng thắn với thôi: "Em hai ngày bạn gái cũ của đến công ty tìm ?" Tưởng Dư Hoài: "..."
Cho nên cô tức giận vì việc ? Từ Hi Nhiễm quan sát kỹ vẻ mặt . kỳ lạ là, dù cô hỏi như nhưng mặt vẫn hề xuất hiện biểu cảm chột , ngược đáy mắt còn hiện lên ý .
"Cô đến tìm , hỏi vì lấy một vợ giống cô ."
"Vậy trả lời thế nào?" "Tất nhiên là thật ." "..."
"Anh với em mà, bởi vì hai đều là kiểu mà thích, đương nhiên cũng với cô như ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ket-hon-cung-tong-tai-tan-tat/chuong-109.html.]
"Em còn cô sướt mướt chạy ."
"Cái thì cũng rõ. Dù cũng chỉ sự thật với cô thôi. Vậy nên em vui là vì chuyện hả?"
Anh hỏi như , vẻ như cô quá nhỏ mọn, Từ Hi Nhiễm : "Mỗi đều quá khứ, cho nên em sẽ so đo chuyện quá khứ. Dư Hoài, rõ ràng với em rằng hai cắt đứt hẳn . Nếu như thì tại vẫn gặp riêng cô chứ?"
Tưởng Dư Hoài cô như , nhất thời nhịn ôm cô chặt hơn, nhẹ giọng : "Cô tới tìm , tất nhiên một việc rõ với cô . Em yên tâm, nếu rõ ràng thì sẽ gặp cô nữa."
Nhìn vẻ mặt cô vẻ hơn một chút, nhưng đáy mắt vẫn còn chút lửa giận, : "Đương nhiên cũng là xử lý đủ thỏa đáng, dù cũng kết hôn, quả thật nên gặp riêng cô , nên để một ở bên cạnh." Anh nắm cằm cô kéo mặt cô gần, ấn một nụ hôn lên môi cô, cuối cùng cô cũng trốn nữa.
"Biết cô tới tìm , em tức giận ?" Anh hỏi.
Từ Hi Nhiễm : "Có tức giận, dù gì chúng cũng kết hôn . Anh cũng từng hai kết thúc.
Không Dư Hoài cũng từng bảo em xử lý sạch sẽ chuyện quá khứ ?"
"Em đúng, nếu đề yêu cầu với em thì cũng nên gương , sẽ xử lý cẩn thận hơn."
Thái độ của Từ Hi Nhiễm chuyển biến hơn một ít. Tưởng Dư Hoài giữ gáy cô, mổ lên môi cô mấy cái. Lần cô nương theo ý .
Cũng cô quan tâm, và Bạch Lan gặp mặt cô cũng sẽ tức giận, ít nhất điều chứng minh cô vẫn coi là chồng .
Tưởng Dư Hoài hôn dọc theo khóe miệng cô, hôn từ cằm đến cổ cô. Cô ngửa đầu để hôn cổ cô dễ hơn. Tư thế khiến cô thấy mặt . Anh hôn cô, yết hầu lên xuống, khóe miệng tràn một nụ .