Kẻ trong bóng tối - Chương 1: Sợi Dây Đỏ Đầu Tiên

Cập nhật lúc: 2025-11-02 13:10:14
Lượt xem: 0

1.

Đêm tối bao trùm căn phòng trọ nhỏ, gian tĩnh lặng đến mức từng hạt bụi cũng vẻ nổi bật. Ánh trăng xuyên qua rèm mỏng, vẽ những sọc bạc lên nền gạch lạnh, nổi bật lá bùa vàng mà Linh đặt mặt. Cô xếp bằng, tay run run, nhắm mắt .

“Nam mô A Di Đà Phật… Nam mô A Di Đà Phật…”

Tiếng niệm chú vang lên thầm lặng, nhưng trong gian, dường như vọng . Ngọn nến bàn lập lòe, từng đợt gió từ khe cửa kéo theo hương trầm lạnh buốt. Linh cảm thấy da thịt rợn, tim đập nhanh, mồ hôi vã từng hạt nhỏ.

Cô đưa tay nhấc lá bùa, hơ qua ngọn lửa. Một luồng ánh sáng nhạt bùng lên, vẽ thành vòng tròn kỳ ảo nền gạch. Sợi dây đỏ mảnh ảo hiện mắt, run rẩy như sống, tỏa ánh sáng nhạt nhòa, gần như nhịp thở riêng. Linh cảm nhận từng mạch sinh mệnh đang chảy qua gian, cảm giác rùng rợn kỳ lạ.

“Phải… giữ khoảnh khắc … để kiểm soát… để hiểu…” Linh thầm nhủ.

Cô nhấc thêm một lá bùa nhỏ khác, hơ qua ngọn nến, miệng niệm liên tục:

“Gia hộ cho con, hộ trì cho mạng sống, soi sáng con đường phía , phá âm mưu…”

Sợi dây đỏ giật mạnh, co rút trực tiếp về phía Linh. Cô nhắm mắt, dồn hết tinh thần, cảm nhận luồng khí chạy qua từng mạch máu. Cơ thể run rẩy, tim đập loạn, nhưng ánh mắt rời vòng tròn bảo hộ do lá bùa tạo .

Một âm thanh xèo xèo vang lên, kéo theo hình ảnh nhạt dần của bóng tối xung quanh. Linh chợt thấy bóng mờ, lẩn khuất, mắt vàng nhạt từ xa. Cô thầm niệm, giọng run run:

“Nam mô A Di Đà Phật… hộ trì con khỏi âm mưu, soi sáng con đường phía …”

2.

Sợi dây đỏ rung lên, ánh sáng nhạt dần, nhưng vẫn giữ sức nặng, như nhắc nhở Linh về những sinh mệnh liên kết với nó. Cô hít một dài, thở chậm rãi, tiếp tục niệm chú, mỗi câu là một nỗ lực để giữ lấy mạng sống và tự do.

Bỗng, sợi dây đỏ co rút mạnh, tạo thành xoắn ốc quanh lá bùa. Linh thấy phía xa, qua lớp gian mờ ảo, bóng dáng một trong bóng tối – kẻ đứng au mọi sự kiện, bóng tối mà Linh từng gặp.

Linh cố định ánh mắt, tăng tốc niệm chú:

“Gia hộ! Gia hộ! Hộ trì! Phá âm mưu! Trói tà khí! Giữ lấy sự sống, ánh sáng và minh triết cho con!”

Khoảnh khắc , sợi dây đỏ dần yếu , run rẩy, nhưng tự buộc thêm vài sợi nhỏ quanh lá bùa. Linh mở mắt, thấy lá bùa chỉ là vật bảo hộ nữa mà như một dấu hiệu kết nối với gia ̀nh, những sẽ dẫn lối và bảo vệ cô.

Cảm giác kiệt sức ập đến. Linh nghiêng , tay run, thở dốc. Cô thấy hiện hình ảnh mờ nhạt của ba mẹ, chị em giọng họ vang lên trong tâm trí: “Linh… con đơn độc… theo ánh sáng…”

Những hình ảnh nhấn mạnh trách nhiệm vai Linh – cô chỉ bảo vệ mà còn giải thoát khác khỏi bóng tối. Sợi dây đỏ nhấp nháy, như thử thách cô thêm. Cô gồng , tiếp tục niệm:

“Nam mô A Di Đà Phật… Hộ trì… soi đường… phá tà…”

3.

Bên ngoài, gió thổi, rèm cửa lật lên. Ánh trăng hắt , chiếu thẳng mặt Linh. Cô cảm thấy một luồng khí khác lạ, mát lạnh nhưng đầy áp lực. Một bóng hình thoáng qua cửa sổ – một dấu hiệu của kẻ trong bong tối– nhưng khi Linh mở mắt kỹ thì biến mất.

Cô nuốt cứng, nhấc lá bùa lên, niệm liên tiếp, tay run nhưng bỏ cuộc. Mỗi câu chú như tách dần bóng tối khỏi căn phòng, nhưng đồng thời nhấn mạnh rằng âm mưu vẫn đang tiếp diễn, kẻ trong bóng vẫn quan sát, chờ thời điểm tấn công tiếp theo.

Nai

Khi lá bùa cuối cùng hạ xuống bàn, sợi dây đỏ co , tách khỏi cơ thể Linh, nhưng vẫn bám , tạo thành vòng bảo hộ như một “cổng kết nối”. Linh hít một dài, mồ hôi đầm đìa, tim vẫn đập loạn, nhưng ánh mắt kiên quyết.

rằng đây mới chỉ là bắt đầu, và kẻ trong bóng tối để dấu hiệu – một thử thách, một trò chơi mà Linh tham gia. Nếu cẩn thận, cô thể kéo sâu hơn, trở thành con trong kế hoạch tráo đổi sinh mệnh, tuổi thọ, vận mệnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ke-trong-bong-toi/chuong-1-soi-day-do-dau-tien.html.]

Linh dậy, lau mồ hôi, tay vẫn nắm lá bùa. Bên trong cô, một ý nghĩ dần hình thành: tìm người đã dạy kẻ trong bóng, tìm hiểu căn nguyên của sợi dây đỏ, và chuẩn cho những thử thách tiếp theo. Đây còn là niệm chú bảo hộ đơn thuần nữa, mà là một trận chiến trí tuệ, sinh mệnh và âm mưu, nơi Linh chiến đấu học hỏi để tồn tại.

Cô thầm nhủ:

“Dù mệt mỏi, dù kiệt sức… sẽ đơn độc… sẽ tìm … ánh sáng vẫn ở đó, dẫn lối .”

Linh thu dọn lá bùa, chuẩn tâm thế bước cuộc phiêu lưu mới, nơi mỗi bóng tối, mỗi âm thanh, mỗi ánh mắt đều thể là dấu hiệu của kẻ sợi dây đỏ – và mỗi bước đều tỉnh táo, từng giây từng phút.

4.

Ngày hôm , Linh vẫn giữ trạng thái mệt mỏi đêm dài niệm chú. Cô ghế gỗ nhỏ trong phòng trọ, tay run run cầm lá bùa vàng, sợi dây đỏ buộc thêm vẫn còn in dấu bàn tay cô. Ánh sáng sớm xuyên qua rèm cửa, chiếu lá bùa, tạo những đường vân lấp lánh, như nhắc nhở cô rằng cuộc chơi kêt thúc.

Trong lúc cô suy nghĩ, tiếng chuông cửa reo vang. Linh mở , thấy một chiếc phong bì dán kín, gửi. Cô nhấc lên, tim đập nhanh. Mở phong bì, bên trong là một tờ giấy trắng với dòng chữ nguệch ngoạc, nghiêng nghiêng, mực đỏ như máu:

“Ngươi thấy, cảm nhận. Giờ là lúc tham gia trò chơi. Mỗi bước của ngươi đều quan sát. Muốn sống sót, hãy tìm nguồn gốc của sợi dây đỏ. Người chiến thắng sẽ trao phần thưởng ngươi hằng mong .”

Linh nhíu mày, cảm giác lạnh sống lưng trỗi dậy. Cô đặt lá bùa xuống, xếp bằng, nhắm mắt , bắt đầu niệm chú:

“Gia hộ! Hộ trì con khỏi mưu mô, soi sáng con đường phía , phá âm mưu…”

Tiếng niệm chú vang lên, nhưng vẫn xua cảm giác áp lực từ bức thư. Linh rằng bức thư là một phần của trò chơi mà kẻ trong bóng đang thiết lập, và cô hành động thông minh để trở thành con trong âm mưu đó.

Linh bắt đầu quan sát, ghi chép. Cô nhận lá bùa những vết hằn mới, như dấu chân ẩn, và mùi khí lạ thoang thoảng, hướng phía bờ sông, nơi các gia đình giàu sinh sống. Dựa theo kinh nghiệm sơ khai, cô đoán rằng kẻ trong bóng đang dùng những tín hiệu tinh vi để dẫn cô tới nơi chứa bùa mượn vận. 

Như một bản năng, Linh chuẩn hành trang: lá bùa, một cây nến nhỏ, vài vật pháp khí còn sót từ thời học trò, và chiếc túi nhỏ đựng kinh Phật. Cô khỏi phòng trọ, bước xuống phố vắng, cảm giác từng bước chân đều theo dõi.

theo mùi khí kỳ lạ, nhấn mạnh niềm tin giác quan của . Khi đến gần khu dân cư giàu , Linh gặp một đàn ông trung niên đang một ngôi nhà cổ kính. Ông cao lớn, mặc áo dài, nét mặt nghiêm nghị nhưng ánh mắt ấm áp.

“Cháu là Linh ? Ta là thầy Trần.” Người đàn ông giới thiệu, giọng trầm ấm. “Ta cháu đang tìm hiểu về những năng lực kỳ bí và sợi dây đỏ .”

Linh ngạc nhiên, nhưng vẫn giữ bình tĩnh: “Thầy… thầy ?”

Thầy Trần mỉm , giọng trầm hơn: “Người như cháu, dần dần sẽ dẫn tới đây. Khu vực … phù hợp để sống và nghiên cứu về năng lượng. ai cũng hiểu và thấy những dấu hiệu tinh vi.”

6.

Biệt thự hiện mắt Linh, với những cánh cửa gỗ dày, cao vút, như che giấu điều gì đó. Trước cửa, một chiếc chuông nhỏ treo, nhưng phát âm thanh. Ánh sáng trăng rọi qua khe cửa sổ, phản chiếu lên bức tường đá, tạo thành những đường sáng kỳ quái.

Linh cảm nhận một luồng khí lạnh, chứa đựng sức mạnh và sự tráo đổi nghiệp quả. Cô rút lá bùa trong tay, châm nến và đặt giữa trống cửa. Niệm chú:

“Gia hộ! Soi sáng con đường phía . Phá.”

Một cơn gió nhẹ ùa , lắc chiếc chuông. Linh nhíu mày, cảm giác đây chính là dấu hiệu của kẻ trong bóng, đang thử thách trí tuệ và can đảm của cô.

Cô thở dài, hiểu rằng đây mới chỉ là bước đầu tiên của trò chơi – một trò chơi mà phần thưởng là bất cứ thứ gì kẻ chiến thắng , nhưng đồng thời đầy rẫy cạm bẫy, nguy hiểm và quy tắc giả dối.

Linh nhắm mắt, đặt tay lên lá bùa: “ kết quả sẽ … nhưng sẽ tới cuối con đường , dù một dẫn dắt…”

lên, chuẩn bước tiếp, ánh mắt kiên định. Bên ngoài, ánh trăng và gió thổi qua khe cửa sổ, như nhắc nhở rằng một trận chiến sinh mệnh và trí tuệ đang chờ.

Loading...