Ta nghĩ,  đến lúc  tỉnh táo .
 
Trở về  đó   sốt cao  dứt, thái y  là do quá sợ hãi.
 
Ta mê man ngủ ba ngày, lẩm bẩm   nhiều chuyện vô nghĩa.
 
Ta mơ thấy mẫu    họ đè xuống, bắt uống thuốc độc, nàng  trong vũng m.á.u bảo  mau chạy .
 
Ta hét lên một tiếng, giật  tỉnh dậy.
 
Thẩm Diễn vội vàng chạy đến nắm lấy tay , "A Cẩn, nàng tỉnh  ?"
 
Ta  Thẩm Diễn ngẩn  một lúc, kéo   hỏi, "phụ   , đại nhân, phụ   ?"
 
Thẩm Diễn sững  tại chỗ, "Nàng gọi  là gì?"
 
"Phụ      c.h.ế.t  ? Khẩn cầu đại nhân cho    gặp phụ  một ."
 
Liên Nhi thấy  tỉnh , vẻ mặt đầy mừng rỡ  bên cạnh. Ta túm lấy nàng hỏi phụ   ở .
 
Liên Nhi ấp úng  phụ   hôm nay sẽ  xử trảm,    định chạy  khỏi phòng.
 
"A Cẩn, nàng định nhớ   ?" 
 
Giọng Thẩm Diễn vang lên trầm thấp  lưng,  sững .
 
Lời  của   ý gì? Hắn   ?
 
Ta mặc kệ tất cả, giờ   tận mắt  phụ    xử tử.
 
Chạy đến đầu phố, nơi đó    dân vây kín, chật như nêm cối.
 
Ta liều mạng chen , phụ   đang quỳ  đất.
 
Ta khẩn cầu quan giám trảm cho   với phụ  một câu cuối cùng. 
 
Vị quan giám trảm  dám chậm trễ, vẫy tay  hiệu đừng cản .
 
Ta  đến  mặt phụ , cúi xuống, "phụ  cuối cùng con  cho phụ  một bí mật, Thẩm Diễn   con trai của Bùi tướng quân."
 
Miệng phụ    nhét đầy vải, ánh mắt kinh hoàng  , "a a"   nên lời.
 
Ta lùi về đám đông,  thẳng  ông .
 
Giây tiếp theo, đại đao vung xuống, đầu phụ   lăn , ông  trợn tròn mắt, dường như c.h.ế.t  nhắm mắt.
 
Mọi chuyện   định đoạt, phụ    chém.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ke-sach-cua-dich-nu/16.html.]
 Mẫu  bệnh nặng, nhưng vẫn  lưu đày ba nghìn dặm.
 
Nhị  trong cung cũng  liên lụy,  đày  lãnh cung,  tự treo cổ.
 
Tam  nhờ công chúa liều c.h.ế.t cầu xin, giữ  một mạng,  giáng  thứ dân, cùng công chúa quy ẩn núi rừng.
 
Ta  về tướng quân phủ, trong phủ một màu u ám. 
 
Ta  tiếng mẫu  ho yếu ớt trong phòng.
 
Ta cho bà v.ú chăm sóc mẫu   , để Liên Nhi canh ngoài cửa, một   bước .
 
"Lâu   gặp, mẫu   bệnh nặng đến ." Ta từ từ mở lời.
 
"Mày, đồ tiện nhân, đến xem trò  ? Ta là quận chúa, hoàng thượng sẽ  g.i.ế.c  , khụ khụ khụ..." Lời còn  dứt, mẫu   ho sặc sụa.
 
Ta bưng chén thuốc  bàn,  vội  vàng , "Hoàng thượng đương nhiên là , cho nên con đến thăm  đây. Vì con sẽ g.i.ế.c ."
 
Ta thổi nguội chén thuốc đưa đến miệng mẫu , "Lượng bán hạ trong chén thuốc  vẫn  đủ, thảo nào mẫu  bệnh mãi  khỏi. Kém xa lượng ô đầu trong túi thơm của con."
 
"Mày, mày dám... khụ, khụ khụ..." Mẫu  lập tức hất đổ chén thuốc, ôm n.g.ự.c ho kịch liệt.
 
Bà v.ú hoảng loạn chạy ,  dẫn Liên Nhi rời .
 
Ngay đêm đó, tin tức mẫu  qua đời truyền đến Thẩm phủ.
 
Ta  Thẩm Diễn đối diện,   thành tiếng, "Thẩm Diễn, đó là phụ mẫu  mà."
 
"Họ  g.i.ế.c phụ mẫu , giờ   g.i.ế.c họ. Ta    thể trách , nhưng   đối mặt với  như thế nào đây."
 
Thẩm Diễn  tới định ôm , "A Cẩn, chúng  cứ như     ? Nàng vẫn còn  ,  sẽ ở bên nàng. Chúng  quên quá khứ , bắt đầu    ?"
 
" Thẩm Diễn,   còn là đứa trẻ 8 tuổi nữa, giữa chúng   mối thù máu, những chuyện   bảo    quên ."
 
Ta lùi  một bước, yếu ớt ngã  xuống đất, "A Diễn, buông tha cho  ."
 
"Ngụy Dụ Cẩn, nàng giỏi lắm, dùng xong   vứt  ??" Thẩm Diễn vỗ tay, vẻ mặt đầy mỉa mai  .
 
"Chàng  gì,   hiểu." Thẩm Diễn dường như    lợi dụng  để lật đổ phụ  , nhưng điều đó thì .
 
"Hừ, Ngụy Dụ Cẩn   cho nàng ,  rời khỏi , đời  !" 
 
Thẩm Diễn hừ lạnh một tiếng, nhốt  trong phòng.
💥Hi ! Bạn đang đọc truyện của nhà dịch Mây Trên Núi.
 💥Follows Fanpage FB  ( Mây Trên Núi )  để nhận thông báo ngay khi có truyện mới nhé!
 
Cửa phòng "kẽo kẹt" khóa . 
 
Nếu  như , Thẩm Diễn,  thì  sẽ để  t.h.i t.h.ể cho  .