8
 
Vinh Vương phi ồn ào như thế, ánh mắt của tất cả    Ngụy Anh cùng Thôi Mẫn đều  đổi.
Ở thời , đạo đức á nhân của nữ tử vẫn   coi trọng, dù là Ngụy Anh  phận tôn quý, nàng vẫn là  chụp xuống cái dấu “ cướp vị hôn phu của  khác”
Cái dấu  so với cái danh bù , ngang ngược của  nghiêm trọng nhiều.
Từ đây trong mắt của  , nàng chính là một nữ tử  tuân thủ phụ đạo,  còn phóng đãng
Mọi   nàng chỉ trỏ, cúi đầu xì xào bàn tán.
Nàng  ở nơi đó, mặt đỏ bừng lên, trong mắt đầy nước mắt, biện giải cho : "Ta  ."
Vinh Vương phi quyết  bỏ: "Không ? Ta chỉ mới gặp  lâu, ngươi cùng Thôi Mẫn còn mắt  mày  tình ý rả rích."
Vinh Vương phi nửa thật nửa giả, lúc Thôi Mẫn  chuyện với , xác thực một mực dùng ánh mắt trưng cầu ý kiến Ngụy Anh.  nếu là   tình ý,  ngược    phát hiện .
Lúc , phía    tiếp lời:
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
" ,   lúc nào Thôi Mẫn cũng  về phía Nguỵ Anh quận chúa mà."
Ngụy Anh chỉ sợ  ngờ rằng, nàng một lòng nghĩ phá hư buổi tiệc cập kê,   khó xử,  nghĩ tới nhanh như  liền phản phệ đến   .
"Vinh Vương phi, ngươi ít ngậm m.á.u phun  ! Bịa chuyện   nữ tử trong sạch, ngươi thật là ác độc!"
Thái Tử Phi thấy nữ nhi  chịu nhục, lập tức tiến hành phản bác.
"Nói ?" Vinh Vương phi  đến xán lạn, nàng vẫy vẫy tay.
Thị nữ bên  nàng nâng lên một chiếc khăn tay màu vàng, nàng giơ tay lên khăn, xem  xem , hất lên:
"Anh Anh, cái  khăn là của ngươi đúng chứ?"
Vinh Vương phi  chuẩn  mà đến.
Ngụy Anh bình thường cực thích thể hiện, thường xuyên  khăn thêu vài câu thơ, Đông cung chủ yếu là khăn  màu vàng,  ấn ký riêng.
Vinh Vương phi  chữ  khăn, bắt đầu  lên:
"Tặng Mẫn lang, cỏ xanh um tùm lục đầy đinh, họa thuyền tiêu trống gió đêm tanh, khách bên cạnh vô hạn quan tâm sự tình, độc đấu làn thu thuỷ vài điểm huỳnh."
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ke-mau-muon-ta-xung-nu-de/chuong-8.html.]
(青草萋萋绿满汀: Cỏ xanh um tùm mọc đầy bờ sông.
画船箫鼓晚风腥: Thuyền hoa, tiếng sáo, gió chiều mang theo mùi tanh.
客边无限关心事: Nơi đất khách quê ,  vô vàn điều khiến  bận tâm.
独对秋波数点萤: Đêm thu, ngắm  trời lấp lánh.)
Ngụy Anh xông lên, đem khăn đoạt mất,  xé nát, ai ngờ khăn quá , xé mấy  cũng  rách , nàng  tức gấp , đem khăn vò thành một cục.
Một loạt động tác , càng là chứng minh nàng  tật giật .
"Ai,  còn  xem xong ."
Vinh Vương phi phàn nàn .
"Thôi, đủ !"
Công chúa bỗng lên tiếng, hiện trường yên tĩnh trở .
Ánh mắt của bà  sắc bén, những   ánh mắt  lia trúng, nhao nhao cúi đầu.
"Thái Tử Phi, Ngụy Anh, các ngươi giải thích thế nào ?"
"A tỷ, cái  sợ là hiểu lầm."
Thanh âm của Thái Tử Phi  còn vang dội như  đó    chuyện cho Thôi Mẫn nữa,  chút  còn  rõ.
"Hiểu lầm?"
Công chúa  lạnh một tiếng:
"Tiệc cập kê của A Cẩn chỉ  một , các ngươi  nào cũng thật bản lãnh, tới chỗ  gây hấn gây chuyện?"
"A tỷ, chúng  nguyện ý đền bù."
Thái Tử Phi kiên trì trả lời.
"Công chúa, thật xin , đều là Thôi Mẫn  , thực sự thật  , tạo thành tổn thương cho Thẩm cô nương, chúng  nguyện ý đền bù."
Thôi phu nhân bày  dáng vẻ nguyện ý dùng tiền dàn xếp  thỏa.
"Bồi thường? Đền bù? Được , để Thái tử cùng gia chủ Thôi gia đến  chuyện với bản cung."
Cuối cùng lễ cập kê của  tan rã trong  vui.