Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Kệ Hàng Rơi Trúng đầu, Tiểu Thư Xuyên Về Thập Niên 60 - Chương 336

Cập nhật lúc: 2025-06-13 12:59:36
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Tôn Tú Lệ, cô giỏi lắm." Nếu không phải vì giáo dục từ nhỏ, anh thực sự muốn đánh c.h.ế.t cô ta.

Nói xong Thạch Chí Viễn quay người bỏ đi, anh sợ nếu còn ở lại, bản thân sẽ không thể kiềm chế được nữa.

Từ đó về sau, Thạch Chí Viễn chuyển ra văn phòng ở.

Tôn Tú Lệ (Tôn Tú Lệ là cái tên Thạch Chí Viễn đặt cho cô ta, trước đây cô ta tên là Tôn Đại Nha) đã đến tìm anh vài lần, nhưng anh đều không gặp.

Sau đó Tôn Tú Lệ đã bế con đến tìm lãnh đạo đơn vị khóc lóc kể lể, lãnh đạo tìm Thạch Chí Viễn nói chuyện.

Thạch Chí Viễn mới chịu về nhà, tuy nhiên về thì về nhưng anh lại chuyển ra phòng sách ngủ, không quan tâm đến con cái.

Cứ như vậy, hai năm trôi qua, nhân dịp về thăm bố mẹ nhưng lại không được vào nhà, Thạch Chí Viễn uống say bí tỉ được người ta đưa về.

Tôn Tú Lệ đỡ anh vào phòng ngủ trước đây của hai người, cởi quần áo của cả hai ra.

Sáng hôm sau, Thạch Chí Viễn vừa nhìn thấy mình đang ở trong phòng của Tôn Tú Lệ, không nói gì, mặc quần áo rồi bỏ đi.

Một tháng sau, Tôn Tú Lệ lại tuyên bố mình có thai.

Chín tháng sau, cô ta sinh non một bé trai.

Ngày tháng cứ thế trôi qua, không tốt cũng không xấu, chớp mắt con gái đã lớn, đến tuổi lập gia đình.

Hôm đó con gái đến tìm ông, nói muốn đến Bắc Thành mời ông bà nội đến tham dự hôn lễ của mình.

Ông không cần suy nghĩ đã đồng ý.

Ông cũng muốn nhân cơ hội này về thăm bố mẹ và con trai.

Ông biết con trai đã kết hôn, khi biết tin này, ông đã gửi về 2000 đồng. Đó là số tiền ông dành dụm cho con trai.

Những năm qua tuy bố mẹ không nhận ông, con trai cũng không nhận ông. Nhưng năm nào ông cũng cố gắng thu xếp thời gian để về thăm.

Kể cả bố mẹ không cho ông vào nhà, ông cũng đứng từ xa nhìn vào.

Ông biết con trai đã thi đỗ đại học, con trai tốt nghiệp rồi vào làm việc ở nhà máy thép, con trai đã kết hôn.

Tin tức mới nhất ông nhận được là con dâu đã mang thai.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ke-hang-roi-trung-dau-tieu-thu-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-336.html.]

Ông và con gái Thạch Tĩnh mua vé tàu hỏa đến Bắc Thành, lần này có Thạch Tĩnh đi cùng, bố mẹ chắc sẽ mủi lòng thôi!

Thạch Tĩnh là cái tên do Thạch Chí Viễn đặt, Tĩnh đồng âm với Hối. Đó chính là nỗi hối hận thầm kín giấu trong lòng ông.

Ông hối hận rồi, hối hận vì đã bỏ vợ bỏ con để chạy theo tiền tài.

Hối hận vì đã bị Tôn Tú Lệ tính kế mà cưới bà ta.

Đến Bắc Thành, bố mẹ tuy vẫn chưa có sắc mặt tốt với ông. Nhưng cũng đã cho ông vào nhà.

Đây là lần đầu tiên bố mẹ cho ông vào nhà kể từ sau khi ông ly hôn với vợ trước.

Tuy không cho ông ở lại, nhưng ông cũng cảm thấy hài lòng rồi. Chỉ cần sau này ông đến nhiều hơn, bố mẹ rồi sẽ mềm lòng thôi.

Lần này ông cũng được gặp con trai và con dâu. Con trai và con dâu đều không thèm để ý đến ông, khiến ông có chút đau lòng.

Nhưng không sao, thời gian lâu rồi họ sẽ tha thứ cho ông thôi.

Điều khiến ông không ngờ tới là, bố mẹ ông vậy mà lại đồng ý đến tham dự hôn lễ của Thạch Tĩnh.

Điều này khiến ông vui mừng khôn xiết, ông đến đây vốn dĩ chỉ là muốn đến thăm bố mẹ, thăm con trai con dâu.

Không ngờ lại có được niềm vui bất ngờ như vậy.

Bố mẹ ở nhà là khoảng thời gian Thạch Chí Viễn cảm thấy vui vẻ nhất sau bao nhiêu năm.

Ông cũng thay đổi hẳn, không còn đi miết mấy ngày liền không về nhà như trước nữa. Ngày nào cũng tranh thủ về sớm để trò chuyện cùng bố mẹ.

Những ngày tháng tốt đẹp ấy cứ thế trôi qua được vài tháng.

Chính ông cũng bị những ngày tháng đầm ấm ấy làm mờ mắt. Khi con trai lại một lần nữa tìm đến, nói muốn căn nhà của ông bà nội ở Bắc Thành, đầu óc ông nóng lên, liền đem chuyện này nói với bố mẹ.

Ai ngờ đâu, bố mẹ nghe xong liền giận tím mặt, rồi vì chuyện này mà trở về Bắc Thành.

Quan hệ của họ cũng từ đó rơi vào ngõ cụt.

Cứ như vậy vài năm trôi qua, một ngày nọ, ông bất ngờ nhận được thư của bố. Trong thư mơ hồ nói vài câu về tình hình hiện tại, rồi bảo ông xin chuyển công tác đến vùng sâu vùng xa.

Ông biết dù sao bố mẹ cũng ở Bắc Thành, trung tâm của đất nước. Bố mẹ lại đều là giáo sư đại học.

Chắc chắn họ nắm được tin tức nhanh nhạy hơn ông. Thực ra dạo gần đây, ông cũng lờ mờ cảm nhận được có gì đó không ổn.

Loading...