Trong hai năm nay, Diệp Thư lại mua thêm được mấy căn nhà và cửa hàng, tiêu gần hết số tiền tích cóp được.
Giờ đây Diệp Thư đã có trong tay sáu căn nhà lớn nhỏ và năm cửa hàng.
Tổng cộng, số tài sản này đã ngốn của Diệp Thư hơn bảy vạn, gần tám vạn tệ.
Căn nhà ngốn nhiều tiền nhất là căn tứ hợp viện hai gian, tiêu tốn của Diệp Thư những hai vạn. Căn rẻ nhất là căn sân nhỏ cạnh Đại học Thanh Hoa, thực chất chỉ là Diệp Thư mua mảnh đất, còn căn nhà thì ọp ẹp xiêu vẹo sắp đổ đến nơi.
Tuy nhiên, Diệp Thư cũng không lỗ, chỉ tốn tám trăm là mua được.
Hiện tại, Diệp Thư đã thuê người đến phá dỡ căn nhà cũ, xây dựng lại thành ba gian nhà ngói mới toanh.
Bây giờ đã cho hai gia đình sinh viên Đại học Thanh Hoa thuê ở, một nhà thuê một gian, gian nhà chính thì hai nhà dùng chung.
Mỗi nhà một tháng 15 đồng, hai nhà là Diệp Thư thu được 30 đồng.
Không chỉ căn nhà này được thuê, mà ngoài căn tứ hợp viện hai gian và căn biệt thự nhỏ, ba căn còn lại Diệp Thư cũng cho thuê hết.
Giờ đây, những người trước đây xuống nông thôn đều đã trở về thành phố, gia đình nào cũng chật chội, thiếu chỗ ở.
Cho nên bây giờ nhà cho thuê rất đắt hàng, đúng là cung không đủ cầu.
Sau khi cho thuê hết nhà, Diệp Thư đang dọn dẹp mấy gian hàng.
Bây giờ người buôn bán nhỏ trên phố ngày càng đông, hơn nữa trên phố cũng đã có hai gian hàng lén lút mở cửa.
Diệp Thư tin rằng không lâu nữa, mấy gian hàng của mình sẽ cho thuê được.
Hôm nay Diệp Thư không đến cửa hàng mà đến tìm Lương Tâm Điềm, bởi vì hôm qua Lương Tâm Điềm có nhắn tin cho Diệp Thư, nói là bên cô ấy lại có người muốn bán nhà và cửa hàng.
Hơn nữa là muốn bán cùng lúc nhiều căn nhà và cửa hàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ke-hang-roi-trung-dau-tieu-thu-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-307.html.]
Lúc nghe tin này, Lương Tâm Điềm lập tức nghĩ ngay đến Diệp Thư.
Hai năm nay, Diệp Thư lại mua thêm một căn nhà và một gian hàng thông qua cô ấy. Tuy Lương Tâm Điềm không biết Diệp Thư lấy đâu ra nhiều tiền như vậy, nhưng nhìn cách Diệp Thư mua nhà rất sảng khoái thì chắc chắn Diệp Thư còn rất nhiều tiền.
Trong số những người cô ấy quen biết, ngoài Diệp Thư ra, cô ấy không tìm được ai có thể bỏ ra một lúc nhiều tiền như vậy để mua nhà.
Hơn nữa, Diệp Thư là người hào phóng, mỗi lần Lương Tâm Điềm giúp Diệp Thư đều được Diệp Thư lì xì, chưa bao giờ để cô ấy phải vất vả mà không được gì.
Chỉ cần điểm này thôi, Lương Tâm Điềm cũng bằng lòng chạy một chuyến.
Hơn nữa, sau khi bán được nhà, chủ nhà cũng sẽ có chút quà.
Vì vậy, Lương Tâm Điềm rất mong Diệp Thư mua được nhà.
Cho nên khi Diệp Thư đến, Lương Tâm Điềm đã tiếp đón rất nồng nhiệt.
Trong lúc chờ chủ nhà đến, Lương Tâm Điềm kể cho Diệp Thư nghe về tình hình của chủ nhà.
Thì ra, gia đình chủ nhà trước đây làm ăn lớn, có rất nhiều bất động sản. Trước khi phong trào bùng nổ, cả gia đình đã di cư ra nước ngoài. Chỉ còn lại ông ấy ở lại để giải quyết nốt công việc rồi sẽ đi theo.
Ai ngờ đâu, chưa kịp giải quyết xong thì Cách mạng Văn hóa nổ ra. Ông ấy bị quy là phần tử tư sản, tài sản bị tịch thu, bản thân thì bị đưa đi cải tạo.
Mấy năm nay được minh oan, gia sản cũng được trả lại một phần. Ông ấy định bụng sẽ sống an phận thủ thường với số tài sản đó.
Ai ngờ những người nhà đã ra nước ngoài trước đó lại liên lạc được với ông, muốn ông sang nước ngoài đoàn tụ.
Nghe xong, ông ấy cũng xiêu lòng. Bởi vậy mới muốn bán hết nhà cửa, gom góp chút tiền để ra nước ngoài an cư lạc nghiệp.
Nghe Lương Tâm Điềm nói xong, Diệp Thư chợt nhớ ra, sau năm 1980, phong trào ra nước ngoài rầm rộ nổi lên.
Nhiều người cứ nghĩ ở nước ngoài sung sướng lắm, cứ bán nhà bán đất để ra nước ngoài kiếm vàng, mà đâu có nghĩ kiếm tiền ở đâu dễ dàng thế.
Phần lớn trong số đó, đi rồi sẽ hối hận, bây giờ bán nhà, sau này có quay về chắc chắn tốc độ kiếm tiền ở nước ngoài cũng không theo kịp tốc độ tăng giá nhà đâu.