Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Kệ Hàng Rơi Trúng đầu, Tiểu Thư Xuyên Về Thập Niên 60 - Chương 287

Cập nhật lúc: 2025-06-11 13:57:45
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mối quan hệ của hai người đã rơi xuống điểm đóng băng. Thạch Chí Viễn có thể không về nhà thì sẽ không về. Tôn Tú Lệ vì đuối lý nên cũng không dám làm ầm ĩ nữa.

May mà Thạch Chí Viễn tuy giận nhưng hàng tháng vẫn đưa tiền sinh hoạt cho Tôn Tú Lệ. Ngày tháng cứ thế trôi qua được hai năm.

Trong hai năm này, Thạch Chí Viễn đều ở trong đơn vị, cho dù có về nhà cũng ngủ riêng với Tôn Tú Lệ.

Tôn Tú Lệ buồn chán trong lòng, dần dần lại liên lạc với người tình cũ.

Cho đến tháng này, kỳ kinh nguyệt không đến, Tôn Tú Lệ mới hốt hoảng.

Thời đó không giống như bây giờ, muốn phá thai mà không có chữ ký của chồng, không có giấy giới thiệu thì không được phép.

Đang lúc Tôn Tú Lệ lo lắng đến mức sứt đầu mẻ trán vì chuyện này, thì Thạch Chí Viễn vì về nhà lại không được bố mẹ tha thứ, ngay cả cổng nhà cũng không vào được, uống say rượu nên được đưa về nhà.

Nhìn Thạch Chí Viễn say mèm, trong lòng Tôn Tú Lệ nảy ra một ý.

Một tháng sau khi Thạch Chí Viễn say rượu, Tôn Tú Lệ tuyên bố mình có thai.

Thạch Chí Viễn nghĩ rằng chuyện đã rồi, chỉ đành nhắm mắt cho qua.

Bao nhiêu năm cứ thế trôi qua, không tốt cũng không xấu. Cho đến lần này, ba mẹ con Tôn Tú Lệ không những tố cáo mà còn cắt đứt quan hệ với ông ta. Hơn nữa còn để cho ông ta biết được bố ruột của Thạch Tân là người khác.

Hơn nữa, bố con, vợ chồng người ta đã đoàn tụ rồi. Điều này khiến Thạch Chí Viễn muốn c.h.ế.t quách đi cho xong. Trong lòng cũng cảm thấy đây là báo ứng cho việc mình bỏ vợ con năm xưa.

Thạch Chí Viễn vừa khóc vừa kể với bố mọi chuyện từ đầu đến cuối. Ông lão nhìn con trai, cũng không kìm được nước mắt.

Trách ông ta năm xưa hồ đồ bỏ rơi vợ và con trai, mới phải gánh chịu báo ứng như thế này. Nuôi con trai người ta bao nhiêu năm trời, trên đầu không biết đội bao nhiêu cái mũ xanh rồi.

Cũng xót con trai bao năm khổ sở, dù sao cũng là con mình, cho dù có giận đến cách mấy thì khi thấy nó ra nông nỗi này, trong lòng cũng không khỏi đau lòng.

Hai bố con khóc lóc một hồi, Thạch Chí Viễn mới hỏi bố: "Bố, sao bố lại ở đây, mẹ đâu?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ke-hang-roi-trung-dau-tieu-thu-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-287.html.]

Ông lão bèn giải thích cho ông ta lý do họ ở đây.

"Mấy năm nay bố mẹ may mà có Tiểu Diệp! Nếu không thì còn sống được đến bây giờ hay không cũng không biết." Ông lão vừa nói vừa cảm khái với Thạch Chí Viễn.

Thạch Chí Viễn cũng im lặng, trong lòng thừa nhận. Nếu không trốn ra ngoài sớm, có lẽ hai ông bà thật sự không chịu nổi.

Bản thân Thạch Chí Viễn đã trải qua nên rất hiểu, đám người tạo phản này quả thật không phải là người. Đúng là một lũ ác quỷ.

Bản thân Thạch Chí Viễn suýt chút nữa đã không vượt qua được, huống chi là hai ông bà tuổi đã cao.

Hai bố con nói chuyện một lúc, ông lão bèn giục Thạch Chí Viễn về. Dặn ông ta đừng nói với ai về mối quan hệ của hai người, tránh sau này lại sinh chuyện.

Thạch Chí Viễn về rồi, ông lão cũng nhặt đại một ít cành cây rồi về.

Về đến nhà, ông lão bèn kể lại mọi chuyện cho vợ nghe. Bà lão nghe xong kích động muốn đi gặp con trai ngay lập tức, nhưng đã bị ông lão khuyên can.

Ông bảo bà bình tĩnh, nếu để người khác biết được mối quan hệ của họ, e là cả nhà đều sẽ bị liên lụy.

Chuyện này cả nhà phải bàn bạc kỹ càng xem nên làm thế nào.

Vì vậy mới nhờ người nhắn với vợ chồng Diệp Thư quay lại một chuyến.

Diệp Thư nghe xong những lời này, trong lòng thầm kêu lên một tiếng "trời ạ". Cái rắc rối này đúng là muốn tránh cũng không tránh được.

Nhìn ánh mắt đầy mong đợi của hai ông bà, Diệp Thư cũng chỉ đành khiến họ thất vọng. Chưa nói đến việc bây giờ thật sự không có cách nào, cho dù có cách thì Diệp Thư cũng không muốn quản.

Diệp Thư nhìn Thạch Lỗi, muốn xem anh nghĩ gì.

Hai ông bà cũng nhìn anh, tuy không nói gì nhưng ánh mắt đầy mong đợi ai nhìn cũng hiểu.

Diệp Thư thấy thật không đáng cho Thạch Lỗi, càng thêm đau lòng cho anh.

Loading...