Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Kệ Hàng Rơi Trúng đầu, Tiểu Thư Xuyên Về Thập Niên 60 - Chương 284

Cập nhật lúc: 2025-06-11 13:57:38
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc đó có rất nhiều người lính cầm s.ú.n.g chạy đến. Hai bên xảy ra xung đột gay gắt. Tuy không có người chết, nhưng người bị thương không ít.

Chuyện này cuối cùng cũng được cấp trên dàn xếp ổn thỏa.

Tuy nhiên, sau sự việc này, cuộc sống của Thạch Chí Viễn trong quân ngũ càng thêm khó khăn. Lãnh đạo không ưa, đồng nghiệp cũng tránh xa, cấp dưới cũng không phục.

Thỉnh thoảng lại có người gây cho ông ta một chút vấp ngã hay gì đó. Không biết cuối cùng là ai báo cáo, nói rằng ông ta lạm dụng quyền lực của mình.

Khi đó Thạch Chí Viễn bị cách ly thẩm tra. Sau khi điều tra, Thạch Chí Viễn quả thực không hề làm điều gì vi phạm pháp luật. Tuy nhiên, Tôn Tú Lệ và hai đứa con của bà ta đã lợi dụng quyền của Thạch Chí Viễn để mưu cầu tư lợi.

Vốn dĩ chuyện này cũng không đến mức nghiêm trọng như vậy, cùng lắm là xuất ngũ về quê.

Đáng tiếc là người con trai tốt Thạch Tân của Thạch Chí Viễn lại tố cáo bố mình.

Nói ông bà nội đều là du học sinh nước ngoài trở về, hiện tại mẹ của anh cả vẫn còn ở nước ngoài.

Hơn nữa năm đó Thạch Chí Viễn còn ruồng bỏ vợ con. Nói Thạch Chí Viễn năm đó giở trò lưu manh bắt nạt Tôn Tú Lệ.

Nhân chứng chính là Tôn Tú Lệ, mà vật chứng chính là Thạch Tĩnh, đứa con gái sinh ra khi họ kết hôn được bảy tháng.

Tôn Tú Lệ khóc lóc thảm thiết trước mặt lãnh đạo, yêu cầu lãnh đạo cho bà ta một câu trả lời.

Đồng thời trước mặt lãnh đạo, đơn phương tuyên bố ly hôn với Thạch Chí Viễn.

Thạch Tĩnh và Thạch Tân cũng nối gót nhau đoạn tuyệt quan hệ bố con với Thạch Chí Viễn.

Lúc này Thạch Chí Viễn có trăm cái miệng cũng không nói nên lời, vợ con đều đứng ra tố cáo ông ta. Ai còn tin ông ta trong sạch?

Chỉ có thể trơ mắt nhìn bọn họ gán cho ông ta tội danh phản cách mạng, bị thẩm tra, phê phán ở địa phương. Cuối cùng lại bị đưa đi cải tạo.

Chuyện này vốn dĩ ông bà cũng không biết, dù sao nơi đóng quân của Thạch Chí Viễn cách nơi này cũng phải mấy trăm dặm. Không cố ý dò hỏi thì căn bản sẽ không biết tình hình gần đây của họ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ke-hang-roi-trung-dau-tieu-thu-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-284.html.]

Chuyện này cũng là trùng hợp, nếu không sao lại nói không có gì là không thể?

Nơi Thạch Chí Viễn bị đưa đi cải tạo chính là đại đội nơi Diệp Thư đang ở, mấy năm nay ông bà đã có sự ăn ý với những người bị đưa đi cải tạo sống ở lán.

Lần nào ông nội cũng đem đồ đạc cho họ đặt trước cửa, gõ cửa một cái. Chưa kịp để họ mở cửa đã xoay người bỏ đi.

Mấy năm trôi qua, tuy hai bên chưa từng nói chuyện với nhau, đi ngang qua cũng coi như không quen biết. Nhưng người của hai bên đều không xa lạ gì nhau.

Những người bị đưa đi cải tạo đều biết ai là người đã giúp đỡ họ.

Cuộc gặp gỡ lần này cũng khiến ông bà bất ngờ. Bởi vì nhà của Diệp Thư cũng ở dưới chân núi, cách chỗ họ ở chỉ 100 mét. Vì vậy ra vào thường xuyên gặp nhau.

Hai ông bà tuy nghe nói có thêm hai người bị điều đến đây nhưng cũng chẳng mấy để tâm.

Hôm nay, ông nội vẫn như thường lệ, định lên núi nhặt ít củi về nhóm lửa.

Ai ngờ đâu, khi vừa đi ngang qua họ, ông nội lơ đãng liếc mắt nhìn thì bị một người trong số đó dọa cho rơi cả d.a.o bổ củi trong tay. Ông không ngờ Thạch Chí Viễn lại đột ngột xuất hiện ở đây.

Thạch Chí Viễn khi nhìn thấy ông nội thì cũng giật nảy mình, môi run run định nói gì đó.

Ông nội đỏ hoe mắt, vội cúi đầu bước nhanh lên núi.

Đi được một đoạn, ông dừng lại đợi Thạch Chí Viễn.

Chẳng mấy chốc, Thạch Chí Viễn quả nhiên đuổi theo. Thấy ông ta đã theo kịp, ông nội lại tiếp tục đi lên núi. Cho đến khi tìm được một nơi hẻo lánh, vắng người, ông mới dừng lại đợi Thạch Chí Viễn.

Thạch Chí Viễn đến trước mặt ông lão, không nói một lời, lập tức quỳ xuống.

Ông ta ôm chân ông lão khóc nức nở.

Nhìn Thạch Chí Viễn như vậy, mắt ông lão cũng ngấn lệ. Dù sao ông ta cũng là con trai của ông. Người ta nói “con không chê mẹ khó, chó không chê nhà nghèo”.

Loading...