Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Kệ Hàng Rơi Trúng đầu, Tiểu Thư Xuyên Về Thập Niên 60 - Chương 270

Cập nhật lúc: 2025-06-11 13:57:06
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bây giờ, ông bà nội lúc nào cũng ở nhà, mùa hè lại hay trông cháu ở cổng.

Thế là dần dần, người đến cổng nhà ngày một đông. Ông bà nội cũng vui vẻ khi mọi người đến nhà trò chuyện.

Vì chuyện này, ông nội còn cất công kê thêm hai phiến đá dài ở cổng. Lại nhờ ông bác Diệp đóng thêm chục cái ghế đẩu. Chuẩn bị sẵn cho mọi người đến ngồi chơi.

Mọi người đang ngồi chơi ở cổng thấy vợ chồng Diệp Thư về thì hơi ngạc nhiên, bởi vì hôm nay đâu phải Chủ nhật.

Hai vợ chồng Diệp Thư cứ mỗi chủ nhật là lại về quê, đã thành lệ rồi.

"Nhà thằng Chấn Hưng hôm nay sao lại về?" Một bác đang ngồi trên phiến đá hỏi.

"Đúng đấy, hôm nay là thứ mấy nhỉ? Không phải hai đứa chỉ nghỉ chủ nhật sao?"

"Đúng rồi!"

Mọi người hỏi dồn dập khiến hai vợ chồng Diệp Thư chẳng biết trả lời ai trước.

Hai người dắt xe vào sân, sau đó Diệp Thư xách đồ vào nhà, còn Thạch Lỗi thì ra cổng nói chuyện với mọi người.

Hai năm nay, cứ chủ nhật là hai người lại về quê. Bây giờ, anh đã quen thân với mọi người trong làng rồi.

Ngay cả người mà Diệp Thư không quen, anh cũng biết.

Vì thế, từ lúc vào làng, anh đã chào hỏi các bác, các cô, ông bà không ngớt lời.

Ai không biết lại tưởng anh là người trong làng từ bé.

Bởi vậy nên bây giờ anh được lòng mọi người trong làng hơn Diệp Thư nhiều.

Kể cả bà Hồ có hiềm khích với Diệp Thư mà gặp anh cũng chào hỏi, thậm chí còn nói sau lưng là Diệp Thư không xứng với anh.

Khi những lời này đến tai Diệp Thư, cô chẳng hề tức giận, chỉ coi như họ đang ghen tị với mình thôi.

Hơn nữa, đây cũng là điều mà Diệp Thư mong muốn. Dù sao thì ông bà nội vẫn đang sống ở quê, nếu như hai vợ chồng cô không được lòng mọi người thì ông bà nội ở quê cũng không thoải mái.

Đến lúc Diệp Thư dọn dẹp đồ đạc xong đi ra thì Thạch Lỗi đang bế con trai, nói chuyện rôm rả với mấy bác gái, mấy dì ở cổng.

Anh đang kể cho mọi người nghe chuyện ở nhà máy của mình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ke-hang-roi-trung-dau-tieu-thu-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-270.html.]

Thấy Diệp Thư đi ra, anh liền kéo cái ghế đẩu bên cạnh chỗ mình cho cô ngồi.

Diệp Thư ngồi xuống, đón lấy con trai từ tay anh. Cậu bé vừa được mẹ bế đã giãy nảy đòi xuống.

Diệp Thư đặt con xuống đất, cậu bé lon ton chạy về phía trước, cô đưa hai tay ra sau đề phòng con bị ngã.

Cậu bé bây giờ mới tập đi, nên bước đi còn chưa vững, cần người lớn đi sau đỡ.

Lúc này, cô con gái từ xa chạy ào đến, đằng sau còn có mấy đứa trẻ khác.

Cô bé vừa nhìn thấy mẹ đã chạy ngay đến ôm chầm lấy chân mẹ.

Diệp Thư bảo chồng bế con trai, còn mình thì bế con gái lên.

Vừa đi vào nhà vừa hỏi con bé đi chơi ở đâu.

Đến ngày mùng bảy tháng sáu, đúng sinh nhật con trai, Diệp Thư dậy từ sớm, mặc cho con bộ quần áo mới và đôi giày mới mà mình đã chuẩn bị sẵn.

Rồi lại lấy cho con gái một bộ quần áo mới may, gồm quần đùi và áo cộc tay. Đây cũng là đồ cô chuẩn bị từ trước, sợ con trai có đồ mới mà con gái không có sẽ tủi thân.

Cho hai đứa thay đồ đẹp đẽ xong, Diệp Thư giao con cho ông bà nội, để ông bà dẫn hai đứa ra cổng chơi như mọi khi.

Còn cô và Thạch Lỗi thì ra vườn sau dọn dẹp.

Vườn sau trồng một nửa là ngô, một nửa là khoai lang, quanh bờ rào là một vòng hoa hướng dương, giờ chúng đã cao lắm rồi.

Hai vợ chồng ra vườn sau nhổ cỏ, vừa làm vừa nói cười nên chẳng mấy chốc đã xong. Vườn sau xong xuôi, họ lại ra vườn trước.

Vườn trước trồng đủ loại rau, dưa chuột, đậu đũa, cà tím, ớt, cà chua.

Hành lá, tỏi, hẹ, rau diếp, cải thìa, loại rau nào nhà ăn cũng có.

Dọc theo tường rào là hoa hướng dương, góc tường trồng bí ngô, dưa chuột, còn có hai cây dưa hấu nữa.

Hai vợ chồng dọn dẹp vườn trước vườn sau gọn gàng ngăn nắp.

Đang làm thì bác gái Diệp cùng hai chị dâu Ngọc Bình và Anh Tử đến.

Trên tay họ còn cầm theo đồ đạc, thấy ba mẹ con đến, bà nội cũng bế cháu vào nhà.

Loading...