Do cô được bổ sung đầy đủ dinh dưỡng trong suốt thai kỳ, giai đoạn cuối lại đi bộ đến công ty nên việc sinh nở diễn ra khá suôn sẻ.
Tình trạng của đứa bé cũng rất tốt, ngay cả bác sĩ cũng phải khen ngợi, thời buổi này hiếm có mẹ tròn con vuông như vậy.
Cuộc sống hiện tại còn nhiều khó khăn, cho dù gia đình có muốn chăm lo cho bà bầu chu đáo hơn cũng không được, vì “đàn bà khéo tay không thể làm ra cơm ngon khi thiếu gạo”, trong nhà không có gì thì lấy gì để bồi bổ cho bà bầu.
Vì vậy, sau khi sinh con, nhiều trường hợp sản phụ kiệt sức hoặc em bé sinh ra nhẹ cân, không đạt cân nặng chuẩn.
Những trường hợp như cô, mẹ khỏe con khỏe như vậy là rất hiếm.
Khi được đẩy ra khỏi phòng sinh, cô còn đủ sức để dỗ dành con gái.
Vì cả mẹ và bé đều khỏe mạnh nên chỉ ở lại bệnh viện một ngày là được xuất viện về nhà.
Về nhà, cô tập trung ở cữ và dỗ dành con gái, sợ con gái đột nhiên có thêm em trai sẽ tủi thân.
Mấy ngày đầu, hễ có con gái lớn ở đó, mọi người đều cố tình ít quan tâm đến em bé mới sinh mà dành nhiều sự quan tâm cho con gái hơn.
Chờ đến khi con gái lớn dần quen với việc trong nhà có thêm một thành viên nữa, bố mẹ sẽ không vì có thêm con mà bỏ bê mình, mọi người mới lại dồn sự quan tâm cho con trai mới sinh.
Một tháng ở cữ của Diệp Thư trôi qua rất nhanh, thời tiết tháng sáu không lạnh cũng không nóng, rất dễ chịu.
Trong nhà cũng chẳng có việc gì phải lo lắng, ông bà nội đã thu xếp ổn thỏa mọi việc.
Khi buồn chán, Diệp Thư có thể ngắm con trai hoặc trò chuyện, tâm sự với con gái.
Chuyện ăn uống lại càng không phải lo, bà nội đã mua sẵn mấy con gà ở trong làng để dành hầm canh cho cô bồi bổ trong thời gian ở cữ.
Thạch Lỗi cũng đã nói trước với chị Vương ở cửa hàng thực phẩm, vài hôm chị ấy lại để dành cho một ít thịt hoặc sườn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ke-hang-roi-trung-dau-tieu-thu-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-237.html.]
Trứng gà thì đã có bà nội mang từ làng lên, cộng thêm số trứng cô mua, cả nhà ăn một tháng cũng không hết.
Đường đỏ thì lại càng không thiếu, cô muốn uống lúc nào cũng có.
Phải nói là cô ở cữ rất thoải mái.
Không chỉ sức khỏe của cô hồi phục tốt, mà nhờ sữa mẹ dồi dào, con trai - bé Chính Hồng - được nuôi nấng bụ bẫm, trắng trẻo.
Đúng vậy, con trai mới sinh của cô đã có tên là Thạch Chính Hồng, là do ông cố đặt cho sau gần một tháng suy nghĩ, với mong muốn con sau này sẽ phát huy khí phách của chính nghĩa.
Bé Chính Hồng đã tăng thêm 2 kg so với lúc mới sinh, giờ đã nặng hơn 5 kg, nhìn y hệt như khuôn đúc của Thạch Lỗi vậy.
Có lẽ vì vợ chồng anh không để con gái cảm thấy bị bỏ rơi nên con bé không hề tỏ ra khó chịu, mà ngược lại còn rất yêu quý em trai.
Cả ngày con bé cứ tíu tít gọi “em trai”, lúc nào cũng quấn quýt bên em, chẳng muốn đi đâu. Trước khi em trai chào đời, con bé lúc nào cũng đòi về làng chơi với bạn, giờ thì chẳng nói đến chuyện về làng nữa.
Qua ngày đầy tháng con trai, là ngày đãi tiệc, đồng nghiệp ở hợp tác xã cung ứng của Diệp Thư đều đến mừng.
Ngoài ra, có mấy người bạn cùng xưởng biết chuyện Thạch Lỗi mới có thêm con trai, cũng đến mừng tuổi.
Còn có bà Ngụy hàng xóm cũng mang trứng gà sang thăm Diệp Thư.
Diệp Thư đã bảo Thạch Lỗi đặt mua thịt lợn ở cửa hàng thực phẩm của chị Vương từ trước, lại nhờ chồng chị Vương mua thêm một bộ lòng lợn.
Gà cũng để dành một con. Rau thì khỏi mua, mấy hôm trước ông nội về làng đã mang lên kha khá rồi.
Thịt ba chỉ thì làm thịt kho tàu, gà thì làm gà hầm nấm. Lòng lợn sáng nay bốn giờ Thạch Lỗi đã ra lò mổ lấy về rồi. Bây giờ đã làm sạch sẽ, cho vào nồi nước luộc rồi.
Một bộ lòng lợn này có thể làm được vài món.
Hai cái tai lợn là hai đĩa. Gan lợn thái hai đĩa. Dưa chuột trộn tai lợn. Tim lưỡi để chung một đĩa. Lại thêm một đĩa lạc rang, một đĩa dưa chuột muối. Sáu món nguội là đủ.