Diệp Thư thỉnh thoảng còn hỏi: “Rồi sao nữa?”, “Sau đó thì thế nào?”
Phải biết rằng giới trẻ bây giờ đa số đều không muốn ở cùng những người lớn tuổi như họ. Diệp Thư là một trường hợp ngoại lệ, cô không chỉ sẵn lòng ở cùng mà còn rất hoà hợp với họ.
Vì vậy, mọi người thực sự không nỡ để Diệp Thư đi làm, nhưng cũng biết không thể không đi làm nên chỉ có thể dặn cô rảnh rỗi thì lại đến trò chuyện.
Sáng sớm mùng 8 Tết, Diệp Thư và Thạch Lỗi ăn sáng xong.
Gần đến giờ, hai người ra khỏi nhà và đi làm.
Khi Diệp Thư đến văn phòng, mọi người đều đã đến.
Tiểu Lý đã dọn dẹp xong văn phòng, văn phòng do ba người họ thay phiên nhau dọn dẹp.
Nhưng từ khi biết Diệp Thư mang thai, vào ngày đến lượt cô, chị Lưu và Tiểu Lý thường tranh thủ làm giúp.
Thấy Diệp Thư đến, cả hai đều vui vẻ chúc cô năm mới vui vẻ. Diệp Thư cũng chúc họ năm mới tốt lành.
Ngày đầu tiên đi làm không có nhiều việc, chỉ cần kiểm tra lại sổ sách của mấy ngày nghỉ, xem có gì bất thường không.
Ba người vừa làm việc vừa trò chuyện, nửa ngày trôi qua rất nhanh. Buổi trưa, Diệp Thư vẫn về nhà ăn cơm như thường lệ.
Cơm nước đều đã được chuẩn bị từ trước, trong nhà bây giờ chỉ có hai người, chỉ cần lấy đồ ăn ở siêu thị ra ăn là được.
Diệp Thư về nhà chưa được bao lâu thì Thạch Lỗi cũng về. Diệp Thư bắt đầu lấy đồ ăn từ siêu thị ra.
Hôm nay ăn cơm với cá hấp và cá kho tiêu đã được chế biến sẵn.
Cơm được nấu bằng nồi cơm điện ở siêu thị, mặc dù không ngon bằng cơm nấu bằng nồi gang nhưng tiện lợi hơn. Khi nào lười vo gạo, Diệp Thư sẽ dùng nồi cơm điện nấu.
Cô rót cho Thạch Lỗi một cốc nước nóng để tránh bị sặc. Sau khi anh uống nước xong, cô mới để anh ăn cơm.
“Hôm nay đồ ăn ngon đấy!” Thạch Lỗi vừa nói vừa gắp một miếng cá kho tiêu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ke-hang-roi-trung-dau-tieu-thu-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-236.html.]
“Vậy thì anh ăn nhiều vào." Diệp Thư gắp một miếng cá cho vào bát anh.
“Vợ à, em cũng ăn đi. Ăn nhiều cá vào, con thông minh.” Thạch Lỗi cũng gắp cho Diệp Thư một miếng.
Hai vợ chồng, người gắp cho người miếng cá, người gắp cho người miếng thịt, ăn xong bữa cơm.
Nếu để người ngoài nhìn thấy hai người ăn cơm như vậy, không biết sẽ trêu chọc họ sến súa đến mức nào?
Bây giờ người ta đều kín đáo, ngay cả vợ chồng khi ở trước mặt người ngoài cũng sẽ không quá thân mật, thậm chí khi đi trên đường cũng không đi song song mà sẽ đi trước sau.
Chứ đừng nói là nắm tay, chỉ cần hơi thân mật một chút thôi cũng bị người ta nói ra nói vào.
Vì vậy, Thạch Lỗi ở thời đại này quả thực là một trường hợp đặc biệt, có lẽ là do hai vợ chồng đều đã từng ra nước ngoài.
Dù ở nhà hay ra ngoài, anh đều rất yêu thương và chiều chuộng vợ, đi đâu cũng vai kề vai, không bao giờ để vợ phải đi một mình.
Ngay cả khi ra ngoài phải giữ ý tứ với mọi người xung quanh, không thể nắm tay, anh cũng luôn ở sát bên vợ, gần đến mức hai cánh tay có thể chạm vào nhau.
Thời gian trôi qua thật nhanh, chớp mắt đã đến tháng sáu, Diệp Thư mang thai đã được chín tháng, chỉ còn mười mấy ngày nữa là đến ngày sinh nở. Ông bà nội cũng đã sớm đưa cháu gái sang ở cùng để tiện chăm sóc cho Diệp Thư ở cữ.
Hôm nay là ngày làm việc cuối cùng trước khi nghỉ sinh, dọn dẹp đồ đạc, bàn giao báo cáo và các công việc khác cho Tiểu Lý.
Trong hai tháng cô nghỉ sinh, mọi việc sẽ do Tiểu Lý tạm thời phụ trách, còn việc gì chưa rõ thì cô ấy có thể đến hỏi cô.
Bàn giao công việc xong xuôi, chào tạm biệt mọi người trong văn phòng rồi đi chào xã trưởng và chủ nhiệm, sau đó mới ra về.
Ông nội đang đợi cô ở cổng hợp tác xã.
Từ hôm nay, cô sẽ ở nhà dưỡng thai, chờ ngày sinh nở.
Không phải chờ đợi lâu, chỉ năm ngày sau, vào ngày 7 tháng 6, cô đã có dấu hiệu sinh và được đưa đến bệnh viện.
Đến bệnh viện chưa đầy ba tiếng đồng hồ sau, cô đã hạ sinh một bé trai nặng hơn 3 kg.