Buổi tối ngoài bánh bao buổi trưa, Thạch Lỗi còn nấu cháo, Diệp Thư làm kim chi, cô cũng lấy trong siêu thị ra mấy túi củ cải muối.
Cả nhà ăn cơm tối đơn giản.
Rửa bát xong, mọi người ngồi trên giường lò sưởi nói chuyện, cô nhóc nhỏ chạy tới chạy lui trên giường. Bầu không khí vui vẻ hoà thuận thật tốt đẹp.
Cả nhà đang tán gẫu, không biết làm sao lại nói đến Thạch Chí Viễn.
Từ sau lần Diệp Thư tức giận phản bác lời bà nội, hai ông bà đã lâu không nhắc đến Thạch Chí Viễn trước mặt vợ chồng Diệp Thư.
Lần này cũng là mọi người nói đến tình hình bên ngoài đang căng thẳng, bạn bè của họ nhà nào thì bị thanh toán, nhà nào thì chạy ra nước ngoài, nói tới nói lui bà nội lại nhắc đến Thạch Chí Viễn.
"Không biết nhà Thạch Chí Viễn thế nào rồi?" Bà nội nói nhỏ.
"Nếu nó nghe lời chúng ta chủ động xin chuyển công tác đến vùng sâu vùng xa thì đã chẳng có chuyện gì. Nếu nó không nghe lời, vậy thì xảy ra chuyện gì chúng ta cũng không còn cách nào khác?" Ông nội cũng nhỏ giọng đáp.
"Haiz... Ông à, tôi luôn cảm thấy Thạch Tân không giống..." Bà nội ngập ngừng.
"Thạch Tân nhà Thạch Chí Viễn đương nhiên không có tiền đồ bằng Thạch Lỗi nhà chúng ta, nhưng mà chuyện đó cũng không liên quan gì đến chúng ta." Ông nội cắt ngang.
"Ừ, ừ." Bà nội cũng như sực tỉnh. Lặp đi lặp lại nói đúng.
Hai người Diệp Thư nhìn nhau, đều cảm thấy giọng điệu hai ông bà không đúng lắm, e là trong này có chuyện.
Tuy nhiên, hai người cũng không nói gì, vì hai ông bà không nói, nhất định có lý do không nói.
Hơn nữa, chuyện của nhà Thạch Chí Viễn, hai người cũng không quan tâm. Hai người còn cầu cho ông ta sống không yên ổn ấy chứ!
Lướt qua chủ đề này, cả nhà lại nói chuyện khác. Tuy nhiên, hai ông bà rõ ràng là không còn hứng thú nữa.
Vợ chồng Diệp Thư cũng biết ý nên đưa con gái về phòng mình.
Hôm sau là Tết, Diệp Thư về phòng dỗ con gái ngủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ke-hang-roi-trung-dau-tieu-thu-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-223.html.]
Có lẽ là buổi chiều ngủ nhiều quá. Sáng hôm sau chưa đến 6 giờ, trời còn tối om, Diệp Thư đã thức giấc, dậy đi tiểu tiện. Nghe thấy động tĩnh, Thạch Lỗi cũng tỉnh.
Dù sao cũng không ngủ được nữa, để Diệp Thư nằm trên giường, Thạch Lỗi ra ngoài phòng bếp nấu cơm.
Diệp Thư bảo anh mang thịt, gà, cá đang đông lạnh ở ngoài vào cho rã đông, tôm cũng mang vào luôn.
Còn có cả đồ nguội cô đã hầm sẵn trong vại lớn ngoài kia cũng lấy mỗi loại một ít. Cả thịt kho tiêu, chân giò hầm cũng mang vào hết.
Những món nguội và thịt kho này đều là do cô đã làm sẵn trong không gian siêu thị rồi.
Bây giờ cô cũng không dám hầm thịt, làm đồ nguội ở ngoài nữa, mùi quá nồng, một khi làm ở ngoài, cả con phố đều biết nhà mình hầm thịt, căn bản không giấu được.
Cho nên hiện tại, phàm là món nào có mùi nồng, cô đều làm sẵn trong siêu thị rồi mới mang ra.
Vì dịp Tết này, cô đã bắt đầu chuẩn bị từ một tháng trước.
Chỉ riêng đồ nguội thôi cô đã chuẩn bị rất nhiều. Đầu lợn kho 5 cái, lòng của 10 con lợn kho, chân giò thì kho hẳn một thùng 50 cái, còn có gan lợn cũng kho một ít.
Đùi gà cũng kho 50 cái, tất nhiên, kho nhiều như vậy không phải chỉ để ăn Tết. Bây giờ Diệp Thư mang thai đã được gần 4 tháng, bụng đã hơi lộ rõ.
Sau này tháng càng lớn, bụng cô sẽ càng lớn. Việc đi lại chắc chắn sẽ không còn thuận tiện như bây giờ.
Hiện tại làm nhiều một chút, sau này tháng lớn, lúc nào muốn ăn thì không cần phải làm nữa, chỉ cần lấy ra là có thể ăn ngay.
Không chỉ đồ nguội, thịt cô cũng hầm rất nhiều. Thịt kho tàu hầm hẳn một nồi lớn, múc ra bát cũng được hẳn 2 bát đầy.
8 cái chân giò của 2 con lợn mua về cũng được đem hầm hết. Thịt kho tiêu hầm được mười mấy bát, thịt viên cũng hấp được mười mấy bát.
Cá ở siêu thị không nhiều loại phù hợp để kho, thế là Diệp Thư hấp luôn vài loại cá biển.
Như cá chép hấp, cá chim hấp, đặc biệt là cá bơn thì hấp những mấy con.
Trưa ngày mùng một tết là đến phiên Diệp Thư trổ tài đầu bếp. Diệp Thư thích nấu nướng, tuy rằng chỉ toàn những món làng quê, món cầu kỳ nhất cũng chỉ là mấy món vẫn thường ăn. Nhưng mà hương vị thì thật sự rất ngon.