Kẻ bạc tình muốn hủy hôn? Ta trồng trọt phát tài, hắn hối hận điên cuồng - Chương 5: Phương Thanh Hòa phát điên
Cập nhật lúc: 2025-12-18 08:15:14
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phương Hưng Vượng lời lão cha, theo bản năng liền tiến lên ngăn cản con gái.
Ngô Hạnh Hoa nắm c.h.ặ.t t.a.y ông: “Đừng quên lời ngươi hứa với Thanh Hòa.”
Bước chân Phương Hưng Vượng khựng .
ông nhớ sự xa lánh lời xe la , nghĩ đến ánh mắt lạnh lùng của con gái khi nhà, trong lòng đột nhiên hoảng loạn.
ông lặng lẽ mặt Ngô Hạnh Hoa, che chở vợ đến mức thấy cả sợi tóc.
Còn về tiếng gầm giận dữ của lão cha, ông chọn cách cúi đầu tránh né…
Phương Thanh Hòa giơ chổi lên đ.á.n.h loạn xạ, quét cả chăn và quần áo đang phơi bên ngoài xuống đất.
Cảm thấy chổi đủ mạnh, nàng đổi sang cái cuốc.
Có vũ khí tay, thứ bày biện trong sân cái nào thoát khỏi, ngay cả cây quýt trồng ở góc cũng nàng giày vò chỉ còn vài cành lẻ tẻ.
Dưới chân tường sân chất đống mấy hòn đá, vốn dùng để xây tường rào nhà, Phương Thanh Hòa nhặt lên ném thẳng lên mái nhà, những viên ngói mới năm ngoái đều đập nát.
Phương Thanh Hòa càng đập càng hăng.
Cha nương nàng là hai góp sức cho gia đình nhiều nhất, phòng là mái tranh, những khác dựa cái gì mà ở nhà ngói?!
“Điên , Phương Thanh Hòa thật sự điên !”
Lý thị sân viện bừa bộn và từng lỗ hổng mái nhà, tức đến dậm chân: “Lão nhị, mau bắt đứa điên dìm xuống ao!”
Phương Thanh Hòa thấy Lý thị nhào tới, giơ cuốc lên múa mạnh mẽ như hổ báo: “Ta cho dù điên, cũng là cái lão tiện bà lòng độc ác ngươi bức cho phát điên.
Ngươi chỉ lòng độc ác, ngay cả gan tì phổi thận đều đen thui!
Ngươi lúc nhỏ ngược đãi cha , cho cha ăn no, bắt ông ngựa cho thằng nghiệt chủng Phương Hưng Phúc cưỡi, bắt ông giặt tã cho những đứa con ngươi đẻ , bắt ông việc nuôi cả nhà ngươi.
Cha cưới vợ , ngươi bắt con dâu cữ giặt quần áo lót cho ngươi, ngươi đúng là hổ!
Ngươi cha nối dõi, lúc nương m.a.n.g t.h.a.i đẩy nàng xuống nước, nên mới hỏng đầu óc.
Nương khó khăn lắm mới mang thai, ngươi cho nàng ăn no, cho nàng ngủ đủ giấc, chính là g.i.ế.c c.h.ế.t đứa bé trong bụng nàng, ngươi chỉ cha nương cả đời trâu ngựa trong cái nhà .
Bên ngoài ngươi còn miệng là một bà nội , tìm cho một mối hôn sự .
Ta khinh, hôn sự nhà Hạ nếu đến , ngươi để con gái gả ?
Bởi vì ngươi sớm Hạ gia là một hố lửa!
Ngươi chính là thầy bói Hạ Chí Cao sẽ tiền đồ, nỡ bỏ mối hôn sự , liền bắt khổ sai cho Hạ gia.
Trước tiên cứ xây cầu, chỉ chờ Hạ Chí Cao thành tựu , các ngươi liền giẫm lên m.á.u và nước mắt của để hưởng vinh quang.
Cha nương nuôi con trai cho ngươi, còn vì tương lai của cháu trai ngươi mà liều mạng.
Gặp tiện nhân tính toán như ngươi, ai mà phát điên?
Ta làng các ngươi hỏi cho rõ, xem rốt cuộc Lý gia các ngươi là một ngươi xa, phụ nữ Lý gia các ngươi đều là loại độc phụ như !”
Mắng xong Lý thị, Phương Thanh Hòa chỉ Phương Hữu Căn: “Ngươi để ngoại tộc cưỡi đầu Phương gia, ngươi căn bản coi tổ tông gì, với tộc trưởng, đuổi cái kẻ vô lương tâm khỏi Phương gia!”
Nói xong nàng cũng đợi hai gì, liền co chân chạy ngoài.
Những xem náo nhiệt ở cổng sợ nàng thương, thấy nàng liền vội vàng nhường đường.
Phương Thanh Hòa chạy khỏi nhà, tộc trưởng Phương thị là Phương Hoành Thịnh thấy động tĩnh mà vội vã chạy đến.
Phương Thanh Hòa thấy ông liền như thấy cứu tinh: “Tộc trưởng, Phương gia kẻ phản đồ!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ke-bac-tinh-muon-huy-hon-ta-trong-trot-phat-tai-han-hoi-han-dien-cuong/chuong-5-phuong-thanh-hoa-phat-dien.html.]
Có mang dòng m.á.u Phương gia, hưởng phúc Phương gia, một lòng con rể ở rể Lý gia, còn đem đồ của Phương gia cho Lý gia, chuyện quản cho!”
Phương Hữu Căn trong sân thấy lời , tức đến đỏ bừng cả mặt: “Phương Đại Nha, câm ngay cái miệng thối của ngươi , đừng ở đó mà bừa!”
Phương Hoành Thịnh tiên xua đám hiếu kỳ đang ở cửa tản , đó gọi Phương Thanh Hòa trở sân, đích đóng chặt cổng viện.
Quay đầu về phía nhà Phương Hữu Căn, ánh mắt Phương Hoành Thịnh đầy vẻ bất mãn.
lúc đang tranh cử lý trưởng quan trọng, tộc xảy chuyện thế , nhất định sẽ đối thủ lợi dụng.
Ông sắp đám ngu xuẩn hại c.h.ế.t !
“Nói xem, rốt cuộc là chuyện gì?”
Phương Thanh Hòa liền giơ tay: “Tộc trưởng, !”
Đằng Lý thị bệt xuống đất, vỗ đùi lóc giành : “Tộc trưởng, chủ cho ! Ta già cả , cháu gái đè xuống đất đánh, thực sự còn mặt mũi nào mà gặp…”
Phương Hoành Thịnh vốn phiền lòng, tiếng lanh lảnh của Lý thị, lập tức tai tê dại, ông quát lớn: “Câm miệng!”
Lý thị vẫn còn sợ hãi thị tộc, thấy giọng Phương Hoành Thịnh, lập tức im bặt. Bà há miệng nửa vời, nước mũi chảy đến khóe miệng cũng dám lau, trông vô cùng hài hước.
Phương Hoành Thịnh lười bà , chỉ tay về phía Phương Thanh Hòa : “Ngươi .”
Giọng Phương Thanh Hòa mang theo tiếng , vẻ đáng thương, nhưng từng lời vô cùng rõ ràng.
Từ lúc nhà thấy nàng xô ngã xuống đất, đến chuyện Lý thị cởi giày đ.á.n.h , nàng chảy máu, cùng với những lời đại phu , sót một chữ nào.
“Chúng từ trấn trở về, ngoài cửa đ.á.n.h bà nội, trời đất chứng giám, dám đ.á.n.h bà nội ruột thịt?
Vừa nhà định giải thích, kết quả nội tổ phụ giơ chổi lên đập tới. Mẹ ở ngay bên cạnh, nếu đỡ kịp, cây chổi đó chắc chắn sẽ đập bụng .
Tộc trưởng, lão tổ tông đều hổ dữ ăn thịt con, chúng chỉ sống sót, tại khó khăn đến ?”
Nghĩ đến những chuyện trải qua ở kiếp , Phương Thanh Hòa kìm nước mắt.
Khác với tiếng than của Lý thị, nàng nén giọng nức nở khe khẽ, nhưng bất cứ ai cũng thể sự đau buồn và thống khổ.
“Ngươi bậy, lão t.ử rõ ràng là đập ngươi!” Đó là Phương Hữu Căn.
“Ngươi bậy, ngươi chính là đ.á.n.h ! Ngươi đè xuống đất, bịt miệng , đ.á.n.h mấy chục cái, cả xương cốt già nua của sắp ngươi đ.á.n.h gãy .” Đó là Lý thị.
Phương Thanh Hòa thấy lời thì tiếng càng lớn hơn: “Tộc trưởng thấy chứ, bà thừa nhận là bà đ.á.n.h bụng , chính là cố ý sẩy thai.”
Lý thị đương nhiên thể gánh cái tiếng , vội vàng phủ nhận: “Tộc trưởng, đ.á.n.h bụng con dâu cả…”
“Ta Phương Thanh Hòa thề với trời, những lời với tộc trưởng đều là thật, nếu bịa đặt, cả nhà chúng sẽ trời đ.á.n.h ngũ lôi oanh, c.h.ế.t yên lành, c.h.ế.t xuống mười tám tầng địa ngục.”
Phương Thanh Hòa dùng lời thề nguyền cắt ngang lời Lý thị: “Đến , bà cũng phát một lời thề, lấy tính mạng con trai cháu trai của bà mà thề, rằng bà hề lợi dụng lúc m.a.n.g t.h.a.i mà cố ý ức h.i.ế.p nàng, sáng nay cũng hề xô đẩy nàng, dùng giày đập bụng nàng.”
Lý thị: “…”
Phương Thanh Hòa bắt lấy ánh mắt chột của bà , vội vàng kêu lên: “Tộc trưởng xem, bà dám, bà chính là đ.á.n.h !”
Lý thị sự lắt léo của Phương Thanh Hòa chọc tức đến đau dày.
Thấy chuyện đ.á.n.h con dâu thể che giấu , bà vội vàng sửa lời: “Tộc trưởng, là lỡ tay xô Ngô Hạnh Hoa, nhưng đó là vì Đại Nha đè xuống đất đánh, chịu nổi mới phản kháng.”
Phương Thanh Hòa lạnh: “Bà đ.á.n.h là đ.á.n.h , bà bằng chứng gì, ai thấy ?”
Lúc đó trong sân chỉ hai , đương nhiên ai thấy.
Thấy ánh mắt khiêu khích của Phương Thanh Hòa, Lý thị linh quang chợt lóe: “Tộc trưởng, nó đ.á.n.h nặng như , là vết hằn, tin thì tìm đến xem!”