Kẻ bạc tình muốn hủy hôn? Ta trồng trọt phát tài, hắn hối hận điên cuồng - Chương 152: Bán dược liệu

Cập nhật lúc: 2025-12-18 08:24:41
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Tam tẩu, chuẩn ngoài dạo một chút, cùng ?”

“Ta hết .”

Vương Mẫn Lệ tuy đang trả lời câu hỏi của Phương Thanh Hòa, nhưng ánh mắt căn bản sang.

Nàng mơ cũng dám nghĩ sẽ ngày tháng như .

Ba sân viện!

Lại còn vườn hoa!

Nàng một căn phòng riêng biệt, chăn trong phòng còn mềm mại hơn cả da thịt nàng !

Một ngày ba bữa đều hầu hạ!

So với đó, những cửa hàng bên ngoài chỉ thể thể chạm chẳng chút hấp dẫn nào.

Nàng rõ ràng, chỉ dựa bản nàng, kiếp cũng đừng hòng ở trong căn phòng như thế , cho nên nàng nhân dịp mà ở cho đáng giá!

Phương Thanh Hòa đang thiếu cơ hội hành động một , thấy Vương Mẫn Lệ ngoài, tự nhiên là mừng rỡ khôn xiết.

Nàng gọi sang một bên, nhẹ giọng dặn dò: “Tam tẩu, chúng đây là đang ở nhà khác, chủ nhà khách khí, coi chúng như khách quý để tiếp đãi, nhưng chúng thể kiêu căng, phách lối sai bảo khác, ?”

Vương Mẫn Lệ đang chuẩn lát nữa bảo tỳ nữ xoa bóp vai: “…”

Nàng chột cúi đầu, khe khẽ : “Ta , chắc chắn loạn , chỉ dạo quanh đây thôi, chứ?”

Hành lang trong viện đều điêu khắc hoa văn, còn tinh xảo hơn cả chiếc giường màn nàng ở nhà, nàng mở mang kiến thức thì chắc chắn sai.

Phương Thanh Hòa : “Dù cũng đừng gây phiền phức cho khác, nơi nên đến thì đừng đến, vật nên chạm thì đừng chạm. Lâm gia nể tình và Lâm công t.ử hợp tác ăn, nên mới chiếu cố chút đỉnh.

Vạn nhất chúng chuyện nên , Lâm thiếu gia chịu hợp tác với nữa...”

Vương Mẫn Lệ hai tay gần như vẫy tàn ảnh: “Không dám dám, chắc chắn loạn .”

Nam nhân của nàng giám công cho Thanh Hòa, thể diện nhàn nhã, một ngày thể kiếm ba mươi văn, công việc như tuyệt đối thể hủy hoại.

Phương Thanh Hòa dặn dò Vương Mẫn Lệ xong xuôi, tìm Triệu ma ma vài câu, đó mới khỏi phủ.

Kiếp nàng ở phủ thành vài năm, rõ ràng những y quán nào đáng tin cậy.

Tìm một nơi hẻo lánh tiến gian đổi một nam trang, dùng gùi đựng tám gốc thổ sâm và mười một gốc tam thất, thẳng tiến Từ Tâm Đường.

Từ Tâm Đường chia hai gian, bên trái khám bệnh, bên bốc thuốc.

Bước phòng thuốc, liền d.ư.ợ.c đồng hỏi: “Khách quan bốc t.h.u.ố.c ?”

Phương Thanh Hòa tháo gùi xuống cho d.ư.ợ.c đồng liếc một cái: “Chẳng nhà ngươi thu mua d.ư.ợ.c liệu tươi ?”

Dược đồng một cái, kinh ngạc lùi nửa bước, đó thò đầu tới, gần như vùi mắt trong giỏ: “Cô nương, đây là tam thất thật ư?”

“Cái còn thể giả ?”

đúng đúng, chắc chắn là thật! Vị khách quan mau theo tiểu nhân hậu viện.”

Giọng run rẩy và động tác gấp gáp của d.ư.ợ.c đồng khiến Phương Thanh Hòa xác nhận, những d.ư.ợ.c liệu tuyệt đối thể bán giá .

“Sư phụ, sư phụ! Mau qua đây xem d.ư.ợ.c liệu !”

Vừa đến hậu viện, d.ư.ợ.c đồng liền vội vàng hô to, dẫn đến một lão giả quở mắng: “Hoảng hốt vội vàng thể thống gì...”

Lão giả lời còn dứt, thấy d.ư.ợ.c đồng từ trong gùi lấy gốc tam thất lớn hơn cả nắm tay, lập tức đổi giọng.

“Cực phẩm thật! Lão phu cả đời từng thấy củ tam thất nào lớn đến , phẩm tướng hảo đến thế. Trước khi nhắm mắt xuôi tay thấy một củ, thật sự kiếp còn gì hối tiếc...”

Dược đồng từ trong gùi lấy ba củ, hì hì : “Sư phụ, ngài thấy chỉ một củ.”

Liên tiếp thấy bốn củ tam thất cực phẩm, lão giả kích động đến râu cũng run rẩy: “Tốt! Tốt lắm, lắm! Hôm nay thật sự mở mang tầm mắt.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ke-bac-tinh-muon-huy-hon-ta-trong-trot-phat-tai-han-hoi-han-dien-cuong/chuong-152-ban-duoc-lieu.html.]

Phương Thanh Hòa bày tam thất và thổ sâm còn xuống đất: “Lão thích đến , chúng cũng chẳng cần vòng vo. Ta thật lòng bán, Từ Tâm Đường thể giá bao nhiêu?”

“Cái , cái ...”

Lão giả chằm chằm tam thất và thổ sâm một lúc lâu mới hỏi: “Tiểu , d.ư.ợ.c liệu hái từ ?”

Phương Thanh Hòa cố vẻ thần bí lắc đầu: “Thiên cơ bất khả tiết lộ.”

Lão giả mỉm , cũng truy hỏi thêm: “Tiểu Ngũ Tử, mời Trang đại phu tới đây.”

Chẳng mấy chốc, Trang đại phu mời đến, hai cầm d.ư.ợ.c liệu lên xem ngửi, ngửi xem, ước chừng mất một khắc đồng hồ mới mở lời.

“Tiểu , tám củ thổ sâm và mười một củ tam thất, chúng giá hai trăm lượng.”

Phương Thanh Hòa gì, chỉ chằm chằm hai .

Đây là điều Lâm nãi nãi dạy nàng. Khi nàng nắm chắc một việc gì đó, hãy mỉm đối phương.

Lúc là so đấu sức chịu đựng, ai nhịn , đó sẽ thua.

Quả nhiên, Trang đại phu là mở lời : “Tiểu , d.ư.ợ.c liệu ngươi mang tới quả thực , nhưng lượng giới hạn.

Mười một củ tam thất, khi bào chế xong sẽ còn bao nhiêu, ước chừng đến ba cân.

Ngươi cứ cửa hàng phía mà hỏi, một cân tam thất cũng chỉ bán hai ba lượng bạc, loại rẻ hơn thì một lượng hơn cũng thể mua .

Ta thể một trăm lượng bạc, là giá trời .

Thổ sâm tuy cũng gọi là sâm, nhưng cùng loại với nhân sâm, bán giá cao.

Chỉ vì củ sâm của ngươi to lớn, phẩm tướng , mới thể đưa cái giá .

Đương nhiên, nếu củ sâm của ngươi là nhân sâm, giá cả sẽ khác, cho dù là ngàn lượng cũng bán .”

Phương Thanh Hòa nhặt tam thất bỏ gùi: “Ta sẽ hỏi những nơi khác xem .”

“Đừng mà!”

Lão giả lúc vội vàng giữ chặt gùi: “Làm ăn buôn bán, là mặc cả thì còn là gì nữa.

Nếu ngươi thấy giá chúng đưa hợp lý, thì ngươi cứ giá, chúng từ từ bàn bạc.”

“Ta gọi giá bao nhiêu thì hợp lý.”

Dưới ánh mắt đầy ý vị của hai đối diện, nàng : “ rõ, giá của hai vị hợp lý.

Tính thích cò kè mặc cả, càng thích ngay từ đầu giá thật. Ta chỉ tìm một y quán đáng tin cậy, d.ư.ợ.c liệu , cũng sẽ tiếp tục đưa tới đây.”

Hai lão già một cái, với Phương Thanh Hòa “xin đợi một lát” sang một bên nhỏ giọng bàn bạc.

Ý kiến của hai dường như thống nhất, thậm chí còn chút tranh cãi.

Lại một nén nhang trôi qua, hai cuối cùng cũng bàn bạc kết quả: “Tiểu , tất cả đồ của ngươi, một giá duy nhất, ba trăm lượng, thì , thì thôi.”

Phương Thanh Hòa cũng do dự nữa, bán tất cả d.ư.ợ.c liệu với giá ba trăm lượng.

Trang đại phu vui mừng: “Tiểu , d.ư.ợ.c liệu , nhất định đưa tới Từ Tâm Đường nhé!”

Phương Thanh Hòa đáp lời chút do dự: “Đó là điều chắc chắn.”

Xoay , nàng từ trong gian quần áo bước , vác d.ư.ợ.c liệu tới y quán tiếp theo...

Suốt một buổi sáng, nàng ba y quán, bán hết tam thất và thổ sâm trong gian, tổng cộng thu một ngàn trăm năm mươi lượng bạc.

tiền , cần lo lắng ngừng thi công nữa. Các công trình ở núi thể tiếp tục, đường lát đá , đình nghỉ mát chạm khắc cũng sắp xếp.

Còn sáu mươi mẫu đất hoang mua đó, cũng thể khai khẩn .

Việc kinh doanh hoa nhanh chóng tiến hành. Đợi đến khi việc ăn lan rộng đến kinh thành, nàng sẽ tìm Lâm nãi nãi...

 

Loading...