Yêu thầm em suốt mười một năm - Chương 91: Em đang tán tỉnh anh đấy à?

Cập nhật lúc: 2025-09-21 14:12:41
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trọng Hi Nhiên cắn môi, đôi môi lạnh của lướt dọc sống mũi cô xuống , như thể giây tiếp theo sẽ hôn cô.

Cô ngước mắt lên, đôi mắt hẹp dài của Kỳ Tư Niên ở gần.

Đồng tử đen láy, khóe mắt luôn cong lên một cách vô tình, bình thường luôn khiến cảm thấy lạnh nhạt, nhưng giờ phút khiến thấy sâu đậm.

ý nghĩ trong lòng giật – cô cảm thấy Kỳ Tư Niên thâm tình.

Môi Kỳ Tư Niên lướt qua chóp mũi cô, đang định chạm xuống thì bên ngoài chợt vang lên tiếng gõ cửa của dì giúp việc.

“Dùng bữa thôi ạ.”

“…”

Dì giúp việc chừng mực, sẽ tự tiện đẩy cửa , nhưng cả hai vẫn lập tức tách như chạm điện.

Kỳ Tư Niên thì mặt biểu cảm, như thể từng chuyện gì xảy , dậy ngoài.

Trọng Hi Nhiên dùng tay quạt mặt mấy chục giây mới bước .

Cả hai trở bàn ăn, sự mờ ám xảy trong phòng vẫn tan biến.

Mỗi hành động của Kỳ Tư Niên bên cạnh cô đều như phóng đại, khiến cô căng thẳng.

Để che giấu, cô bắt đầu theo thói quen đóng vai một vợ đạt chuẩn, múc cho Kỳ Tư Niên một muỗng sườn hầm đậu cô ve.

Bà nội Kỳ thấy, định Kỳ Tư Niên ăn đậu cô ve, giây tiếp theo thấy Kỳ Tư Niên chớp mắt mà nuốt hết đậu cô ve trong đĩa, bà đành nuốt ngược những lời định trong.

Một lát , bà nhịn : “Tư Niên cưới vợ xong đúng là dễ nuôi hơn nhiều, hồi ăn đậu cô ve cứ như lấy mạng nó .”

Kỳ Tư Niên bà nội Kỳ một cái, bà nội Kỳ liền gì nữa.

Trọng Hi Nhiên khựng , Kỳ Tư Niên, đầu cô, dùng ánh mắt hiệu cô cứ ăn cơm .

Ăn xong bữa, Kỳ Quang Viễn và Chu Vân rời , còn hai vợ chồng cô thì định ở với bà nội một đêm.

Sau bữa tối, hai vợ chồng trẻ trò chuyện với bà nội Kỳ ở phòng khách.

Kỳ Tư Niên mấy đưa Trọng Hi Nhiên về phòng ngủ, nhưng hôm nay bà nội đặc biệt hứng thú, nỡ ngắt lời, cứ thế trò chuyện đến 12 giờ, cụ bà mới ngáp một cái về phòng.

muộn như , Kỳ Tư Niên cũng nỡ hành hạ Trọng Hi Nhiên thêm, đành dẹp bỏ những suy nghĩ mập mờ trong lòng.

Khuôn viên nhà cũ quá rộng, là nhà cấp bốn, lò sưởi nóng bằng nhà lầu.

Trọng Hi Nhiên mặc bộ đồ ngủ dài tay dài quần.

Ở nhà cô quen dựa cửa mà ngủ, nhưng cửa nhà cũ sát cạnh cửa sổ, luôn cảm thấy lạnh thấm .

Kỳ Tư Niên tắm xong cô một cái: “Lạnh ?”

“Cũng…” Trọng Hi Nhiên bản năng phủ nhận, nhưng nhanh thành thật , “Hơi lạnh một chút.”

Kỳ Tư Niên vòng từ cuối giường qua, dùng cằm nhọn chỉ phía bên giường: “Ngủ bên đó .”

Trọng Hi Nhiên cong môi di chuyển qua, tận hưởng sự quan tâm của .

Hai xuống, Trọng Hi Nhiên chợt nhớ gì đó, đầu hỏi : “Anh ăn đậu cô ve ?”

Tay Kỳ Tư Niên đang tháo kính khựng một chút, khẽ “ừm” một tiếng.

“Không ăn đậu cô ve, ăn rau mùi.” Trọng Hi Nhiên bẻ ngón tay đếm, “Còn món nào thích ? Em sẽ nhớ hết.”

Kỳ Tư Niên cô.

Ánh đèn dịu nhẹ dung hòa gương mặt xinh phần sắc sảo của cô, gương mặt cô toát lên vẻ điềm tĩnh, như thể thật sự ý một vợ cho .

Ban ngày cũng , ngờ cô mặt giúp .

Càng ngờ cô gọi là chồng mặt bao nhiêu như .

Kỳ Tư Niên từ từ đặt chiếc kính trong tay lên tủ đầu giường, : “Hành tây nấu chín thì ăn, trộn salad thì ; ngô nếp thì ăn, ngô ngọt thì ; cần tây nhân bánh sủi cảo thì , rau thì ăn; hải sản tươi sống thì ăn, đồ quá ngọt thích ăn, tất cả các loại củ cải đều thích ăn.”

Trọng Hi Nhiên: “…”

Anh lớn đến ngần kiểu gì ???

Trọng Hi Nhiên lấy điện thoại , bật chế độ ghi âm: “Anh một nữa.”

Kỳ Tư Niên: “…”

Anh bật khẽ, như phát bằng thở.

“Không cần nhớ, chỉ cần là em cho, cái gì cũng ăn.”

Mặt Trọng Hi Nhiên tự chủ bắt đầu nóng lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/yeu-tham-em-suot-muoi-mot-nam/chuong-91-em-dang-tan-tinh-anh-day-a.html.]

Kỳ Tư Niên “tách” một tiếng tắt đèn, xuống.

Tim Trọng Hi Nhiên bắt đầu đập loạn nhịp.

Cái ý nghĩ mập mờ kìm nén từ trưa dường như bắt đầu trỗi dậy trong bóng tối.

đầu Kỳ Tư Niên, thở đều đều, dường như ý định hành động.

chắc chắn, đợi một lúc, xác định quả thật ý đó, trong lòng chút thất vọng, nhưng cũng mơ màng ngủ .

Ngủ bao lâu, Trọng Hi Nhiên tỉnh dậy.

Buổi tối trò chuyện quá lâu, uống nhiều nước quá.

Cô mơ màng thức dậy dép toilet.

Hơi lạnh.

Đi vệ sinh xong, cô vội vàng ôm vai chạy nhanh về, theo thói quen phịch xuống giường, đập mạnh Kỳ Tư Niên.

Kỳ Tư Niên "sì" một tiếng.

Cô giật , đột nhiên tỉnh táo , lúc mới nhớ hai đổi chỗ khi ngủ.

Kỳ Tư Niên trong giấc mơ cô đập tỉnh, đau lắm, chỉ là giật .

Anh lập tức đưa tay bật đèn đầu giường.

Trọng Hi Nhiên ngượng ngùng sấp , định giải thích thì thấy Kỳ Tư Niên dùng giọng điệu nhàn nhạt hỏi: “Em đang tán tỉnh đấy ?”

“…”

Trọng Hi Nhiên giật bởi câu , để thể hiện sự trong sạch, cô lập tức bật dậy khỏi .

Bật dậy quá nhanh, khi xuống giường vô tình va góc bàn học cạnh giường bằng thắt lưng, cô nhịn hít một lạnh, cúi xoa xoa.

Kỳ Tư Niên lúc cũng xuống giường.

Anh với giọng bình thản: “Cần gì sợ hãi đến ?”

Vừa đưa tay, vén áo ngủ của cô lên, tay luồn từ phía thắt lưng cô: “Va ?”

Trọng Hi Nhiên rùng , lòng bàn tay ấm nóng của áp làn da cô.

Cô nhất thời quên mất gì, Kỳ Tư Niên cau mày, dứt khoát kéo cô lên giường: “Nằm sấp xuống xem nào.”

Đến khi cô phản ứng thì cô sấp xuống .

Kỳ Tư Niên điều chỉnh độ sáng của đèn, vén áo ngủ của cô lên, phía lưng bên một mảng hồng nhạt nhỏ, vẻ nghiêm trọng lắm.

Anh thực lâu, nhưng Trọng Hi Nhiên cảm thấy thắt lưng như lọt gió, lành lạnh.

Cái lạnh khiến cô nổi da gà.

Bị như cảm giác an , cô kìm hỏi: “Được chứ?”

Cô định dậy, nhưng một bàn tay ấn xương bả vai cô.

Cô khẽ run lên.

Kỳ Tư Niên cúi xuống, ghé tai cô hỏi: “Em định tán tỉnh thế nào đây?”

Hơi thở của khi chuyện như thể dòng điện quấn quanh, rơi tai cô, ngứa tê dại.

Cô khẽ cắn môi , nhớ đến ngón tay thon dài và rõ ràng của ban ngày, đến .

Ánh sáng trời ló rạng một chút màu xám, là mấy giờ .

Có lẽ sợ cô lạnh, Kỳ Tư Niên kéo chăn, trùm kín cả hai .

Anh từng chút một hôn lên gáy cô, khàn giọng : “Gọi là chồng thêm một nữa.”

Mặt cô đỏ bừng, chịu.

Trong gian chăn cách ly, ngay cả thở cũng như phóng đại, rõ ràng đến lạ thường.

Toàn cô túa một lớp mồ hôi li ti, Kỳ Tư Niên nhận thấy, kéo chăn xuống một chút, để lộ đầu của hai .

Không khí trong lành tràn phổi, nhưng cũng chỉ là thoáng chốc.

đầu, cái bóng đen mật ánh đèn đầu giường, hai tay túm chặt ga gối.

Cuối cùng, cô chỉ thể vô thức gọi là chồng hết đến khác, cầu xin nương tay.

 

Loading...