Yêu thầm em suốt mười một năm - Chương 90: Chồng

Cập nhật lúc: 2025-09-21 13:48:14
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Không khó để đoán khi nào Trọng Hi Nhiên cần dự tiệc rượu.

Đó là lúc mới nghề, cần gọi vốn đầu tư.

từng vì chuyện của mà cầu xin , nên cũng hỏi.

Thậm chí còn cố ý tránh né cô, vì cứ giữ cô bên như , sẽ cảm thấy áy náy.

Đặc biệt là khi cô buộc gần gũi với , luôn cảm thấy là một tên cầm thú.

Cô sẽ mượn danh tiếng của , nên khi đó cũng nhiều cô là vợ của Kỳ Tư Niên.

Một cô gái đơn độc một xông pha các buổi tiệc rượu, Kỳ Tư Niên chỉ cần nghĩ đến cảnh tượng đó thôi, lòng quặn thắt.

Anh hối hận .

Rất hối hận.

Trọng Hi Nhiên nắm chặt lấy tay , ngữ khí nhẹ nhàng : “Sao thể trách ? Lúc đó yêu em, hơn nữa giúp đỡ Trọng gia nhiều , với em cũng tự gọi đầu tư.”

Kỳ Tư Niên cô, đột nhiên lặp một câu: “Lúc đó.”

Lời ý ám chỉ.

“…” Mặt Trọng Hi Nhiên đỏ bừng.

Lời , cứ như thể bây giờ yêu cô .

Cô dùng khuỷu tay thúc Kỳ Tư Niên: “Anh đừng mà bắt bẻ.”

Kỳ Tư Niên khẽ một tiếng, cả trực tiếp dựa sát , nhẹ nhàng tựa đầu lên vai cô.

Anh : “Hi Hi, sẽ lo cho em thật .”

Như một lời hứa.

Trọng Hi Nhiên lỡ nhịp tim nửa khắc, khẽ ‘ừm’ một tiếng.

Dường như sự mệt mỏi tích tụ khi về Trọng gia trong khoảnh khắc bỗng tan biến.

Tối hôm đó, Trọng Hi Nhiên ngủ ngon.

Khi tỉnh dậy, bên cạnh trống .

Trọng Hi Nhiên nhận một tin nhắn WeChat trong điện thoại, là của Trọng Quảng Tài gửi đến: “Hi Hi, tiền con vất vả kiếm , cứ giữ lấy dùng , Tư Niên ở đó, bên ba vẫn gánh vác .”

Trong tin nhắn, dư tài khoản ngân hàng thêm một khoản tiền, đúng bằng tiền cô đưa cho Trọng Quảng Tài đó.

Cô mấp máy môi, đột nhiên nên trả lời thế nào.

Trong một vài khoảnh khắc, Trọng Quảng Tài vẫn thương cô.

Cô dường như nên vui, nhưng trong lòng dâng lên một nỗi buồn sâu sắc hơn.

·

Đầu tháng 12, bà nội Kỳ tổ chức sinh nhật.

Vừa là cuối tuần, Trọng Hi Nhiên và Kỳ Tư Niên ăn sáng xong thì đến biệt thự cổ.

Trên đường, Nhan Diệc Khả gửi cho cô một tin tức bát quái.

「Người khác lén chụp gửi cho tớ! Đây là em dâu ? Ghê thật! Lại cặp kè với trai trẻ [ảnh.jpg]」

Trong ảnh, Trịnh Nhã và một nam diễn viên trẻ khỏi thang máy khách sạn hôn say đắm – Trịnh Nhã ngoại tình ?

Không ngờ ngày cô ăn dưa của chính nhà .

Trọng Hi Nhiên phóng to ảnh xem hồi lâu, vẫn nhận nam diễn viên trẻ là ai.

Cô hỏi Nhan Diệc Khả: 「Ai ?」

Nhan Diệc Khả trả lời cô: 「Chắc là tiểu minh tinh bước từ một cuộc tuyển chọn nào đó thôi.」

Trọng Hi Nhiên ‘chậc’ một tiếng, cầm điện thoại đưa cho Kỳ Tư Niên xem, ngữ khí kích động: “Trịnh Nhã cặp kè trai trẻ.”

Kỳ Tư Niên cau mày cô: “ tại em phấn khích như , cũng cặp kè trai trẻ ?”

Chủ đề lạc sang chuyện ?

Trọng Hi Nhiên lườm một cái, lời kịp qua não bật : “Em cặp kè với .”

“…”

Trong xe đột nhiên yên lặng.

Trọng Hi Nhiên vội vàng lấy một chai nước khoáng từ ngăn chứa đồ giữa xe, vặn nắp: “Khát quá.”

Uống ừng ực mấy ngụm, mới dịu phần nào sự ngượng ngùng.

Cô đưa nước cho Kỳ Tư Niên, giả vờ như chuyện gì xảy : “Anh khát ?”

Kỳ Tư Niên liếc chai nước khoáng thủy tinh trong tay cô: “Không khát.”

Tốt, chủ đề kết thúc, chuyện cứ thế mà cho qua.

Trọng Hi Nhiên thở phào nhẹ nhõm, liền thấy Kỳ Tư Niên bình thản : “Chỉ với một chai nước thì cặp kè với .”

“…”

Anh độc đúng .

Cuối cùng cũng đến biệt thự cổ, Trọng Hi Nhiên khoác tay Kỳ Tư Niên bước , chỉ Kỳ Quảng Viễn và Chu Vân ở đó, mà Chu Tuấn và Trịnh Nhã cũng bất ngờ mặt.

Rõ ràng thông báo là bữa tiệc gia đình.

Trọng Hi Nhiên lập tức Kỳ Tư Niên, biểu cảm của lập tức lạnh .

Không nghi ngờ gì nữa, Chu Tuấn và Trịnh Nhã là do Chu Vân mời đến.

Chu Vân đang chuyện với hai vợ chồng họ, cô bao giờ thấy Chu Vân thiết như , đến cong mắt, nếp nhăn ở khóe mắt dường như cũng bớt nhiều.

Nụ đó vẻ chói mắt.

Thấy họ, Chu Vân chỉ gật đầu một cái, tiếp tục chuyện với Chu Tuấn: “Con đó, đúng là quá thật thà…”

Trọng Hi Nhiên nắm lấy tay Kỳ Tư Niên, nhẹ giọng : “Đi thôi, chúng thăm bà nội.”

Giọng cô vốn dĩ , cố ý nhỏ nhẹ, mang theo một vẻ dịu dàng an ủi.

Kỳ Tư Niên chỉ cảm thấy lòng như một chiếc lông vũ nhẹ nhàng lướ qua.

Anh gật đầu, đặt quà xuống, cùng cô sân.

Trong sân một phòng kính đón nắng khép kín, hôm nay trời , bà nội Kỳ đang phơi nắng trong đó.

Vừa thấy họ, bà liền vội vàng dậy, đến hớn hở: “Hi Hi đến đấy , mau đây chúng trò chuyện một lát nào.”

Bà nội Kỳ cũng chịu nổi cái vẻ sốt sắng của Chu Vân đối với cháu trai , nên dứt khoát trốn đây.

Ba phơi nắng trò chuyện.

Bà nội Kỳ bỗng nhiên hỏi: “Tư Niên , cháu hỏi bà về cái bạn say rượu ‘tình một đêm’ , với cô gái thế nào ?”

Trọng Hi Nhiên suýt nữa thì ngã nhào khỏi ghế.

Kỳ Tư Niên đỡ lấy cô, từ tốn : “Cũng ạ, đó ngủ thêm mấy nữa.”

Trọng Hi Nhiên: “…”

Cô cấu mạnh Kỳ Tư Niên một cái, vẫn đổi sắc mặt.

Bà nội Kỳ: “Không nghiêm túc chút nào, thảo nào thèm để ý đến nó.”

Kỳ Tư Niên nheo mắt : “Ngủ ngủ nữa, lẽ cũng sẽ nghiêm túc thôi ạ.”

Trọng Hi Nhiên: “…”

Lúc , dì giúp việc trong nhà gọi ăn cơm, Trọng Hi Nhiên vội vàng đỡ bà nội Kỳ , lườm Kỳ Tư Niên, hiệu cho một ánh mắt “ linh tinh”.

Kỳ Tư Niên bật .

Mọi bàn.

Chu Vân bàn ăn luôn kiệm lời, nhưng đặc biệt nhiệt tình, chỉ món cua lông bàn với Chu Tuấn: “Cháu ăn thử món , sáng nay vận chuyển bằng đường hàng tới đấy.”

Khi bà câu đó, Kỳ Tư Niên đưa con cua lông lớn nhất cho bà nội Kỳ.

Anh cầm con cua lớn thứ hai, định đưa cho Kỳ Quang Viễn, nhưng Kỳ Quang Viễn cau mày : “ thích ăn món .”

Kỳ Tư Niên bèn đưa cho Chu Vân, Chu Vân chỉ Chu Tuấn, giọng điệu bất mãn: “Con ưu tiên khách chứ.”

Chu Tuấn khiêu khích Kỳ Tư Niên .

Tay Kỳ Tư Niên dừng giữa trung hai giây, đó mặt biểu cảm đưa con cua lông qua.

Trọng Hi Nhiên lập tức cảm thấy khó chịu.

Mời khách thì sai, nhưng cũng là mời theo kiểu .

Tấm lòng của Kỳ Tư Niên dành cho Chu Vân cứ thế dễ dàng nhường .

Trọng Hi Nhiên khẽ mỉm , trực tiếp chọn một con cua lớn nhất từ đĩa, đặt đĩa của Chu Vân, giọng trong trẻo: “Mẹ đừng giận, Tư Niên chỉ là quá giữ quy tắc thôi, lúc nào cũng nghĩ đồ ngon ưu tiên lớn tuổi mới đến lượt con cháu, lát nữa con sẽ chuyện tử tế với .”

Lời thoạt như chê bai nhưng thực chất là lời khen.

Không chỉ giúp Kỳ Tư Niên, mà còn ngầm ám chỉ Chu Vân mới là giữ quy tắc.

Bà nội Kỳ nhịn phụ họa: “ .”

Kỳ Quang Viễn cũng Trọng Hi Nhiên một cái, trong mắt dường như vẻ tán thưởng.

Chu Vân nghẹn lời, sắc mặt Chu Tuấn và Trịnh Nhã cũng lắm.

Kỳ Tư Niên nhướng mắt, nghiêng đầu Trọng Hi Nhiên.

Anh thể cảm nhận , mỗi cô đến nhà họ Kỳ đều chút sợ hãi.

Cô ở nhà họ Kỳ luôn ngoan ngoãn, hôm nay dám buột miệng châm chọc Chu Vân.

Chu Vân phản bác, nhưng Trọng Hi Nhiên cứ, khiến bà tìm kẽ hở.

đành gượng , chỉ một hũ rượu nhỏ bằng sứ trắng bàn, đầu với bà nội Kỳ: “Mẹ nếm thử rượu hoa quế ạ, tươi mới, con nhớ thích rượu hoa quế nhất, đây là Chu Tuấn đặc biệt sai ủ đấy ạ.”

Bà nội Kỳ nhạt, đáp lời.

Kỳ Tư Niên động đến con cua lông trong đĩa, cầm đũa lên định gắp tôm hùm, Chu Vân cắt ngang.

Chu Vân một cái: “Đã bảo nhường khách .”

gắp một miếng thịt tôm hùm cho Chu Tuấn, giọng điệu thiết: “Ăn nhiều chút cháu, cháu gầy quá đấy.”

Thật sự là quá đáng.

Trọng Hi Nhiên Kỳ Tư Niên, rũ mắt, khóe môi nhếch lên, khẩy một tiếng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/yeu-tham-em-suot-muoi-mot-nam/chuong-90-chong.html.]

Đã ăn nhiều bữa cơm ở nhà họ Kỳ như , cô từng thấy Chu Vân gắp thức ăn cho Kỳ Tư Niên nào.

Hơn nữa, bà , rõ ràng Kỳ Tư Niên gầy hơn Chu Tuấn một vòng.

“Đây là đầu tiên thấy giật đồ ăn từ đũa của khác đấy.” Trọng Hi Nhiên với giọng điệu phóng khoáng, “Thôi , lẽ em họ bình thường ăn những món , chúng cứ nhường .”

đầu đưa cho Kỳ Tư Niên một con cua lớn, giọng điệu đầy vẻ xanh: “Chồng ơi, em bóc cua cho ăn nhé?”

Kỳ Tư Niên khựng , đầu cô: “Em gọi là gì?”

Cách xưng hô quá bất ngờ.

Anh thậm chí quên mất bàn ăn còn những khác, cứ thế hỏi thẳng .

Mặt Trọng Hi Nhiên nóng lên, cô mỉm , đưa con cua bóc sẵn đến miệng : “Chồng ơi chứ gì nữa, ở nhà em chẳng vẫn gọi thế ? Vừa nãy còn với đừng quá giữ quy tắc, bà và bố đều sẽ chê chúng , em họ bọn họ cũng ngoài.”

Yết hầu Kỳ Tư Niên khẽ chuyển động, nhận lấy con cua lông từ tay cô, ánh mắt khỏi sâu hơn.

Dường như tất cả sự ấm ức đều xoa dịu bởi cách xưng hô .

quan tâm đến .

Điều kiện gia đình của Chu Tuấn quả thực .

Chu Vân năm xưa gia cảnh bần hàn, khi kết với Kỳ Quang Viễn thì gia đình họ Chu mới khá hơn một chút, nhưng cũng chỉ là khá giả, thể so với nhà họ Kỳ.

Chu Tuấn mới thỉnh thoảng qua , để vớ ít lợi lộc.

Cậu ghét nhất là khác nhắc đến gia cảnh của , khinh thường .

Trọng Hi Nhiên mấy ngầm mỉa mai, Chu Vân thể nhịn, nhưng thì thể.

Cậu đặt đũa xuống: “Chị dâu quả nhiên sắc sảo, thảo nào họ đội cái sừng to đùng đầu cũng nỡ ly hôn với chị.”

Sắc mặt Kỳ Tư Niên trầm xuống.

Anh định mở miệng, Trọng Hi Nhiên “cộp” một tiếng đặt đũa xuống.

“Ý ngoại tình ?” Giọng cô lạnh lùng, là ảo giác , thậm chí cảm thấy cái lạnh chút giống .

“Chẳng lẽ ?” Chu Tuấn chằm chằm cô, “Chị dâu ngoại tình, ai cũng .”

Không khí lập tức trở nên căng thẳng.

Lúc , bà nội Kỳ cau mày: “Ngoại tình gì cơ? Cháu linh tinh cái gì đấy?”

Kỳ Tư Niên nhỏ giọng an ủi: “Bà nội đừng tin, chuyện đó ạ.”

Trọng Hi Nhiên lạnh: “Thảo nào em họ những năm lấy của nhà họ Kỳ nhiều tiền như mà chẳng nên trò trống gì, hóa trí thông minh, tin tức do phóng viên bịa đặt mà cũng tin .”

Chu Tuấn giận dữ hổ, tối nay Trọng Hi Nhiên quả thực cứ nhắm điểm yếu của .

Cậu lớn tiếng: “Cô ai trí thông minh?”

Trọng Hi Nhiên , thong thả : “Đương nhiên là em họ , hậu viện nhà cháy rụi mà còn , ở đây vu khống khác.”

Trịnh Nhã lập tức hoảng hốt.

Chu Tuấn đập bàn, tức giận về phía cô: “Cô còn dám sỉ nhục Nhã Nhã một câu nữa thử xem?”

Cậu giơ tay định tát Trọng Hi Nhiên một cái.

Trọng Hi Nhiên từ lúc dậy bắt đầu đề phòng, thấy vẻ mất kiểm soát, cô liền dậy cầm hũ rượu hoa quế bàn hắt thẳng mặt .

“Mẹ kiếp nhà cô—” Chu Tuấn lao tới định túm lấy cánh tay Trọng Hi Nhiên, Kỳ Tư Niên sớm chuẩn , lập tức đưa tay khống chế , ấn ngược tường.

Giọng lạnh lùng, “Dám động tay động chân ở nhà , ai cho cái gan đó?”

Trịnh Nhã vội vàng chạy tới can ngăn: “Thôi thôi .”

Trọng Hi Nhiên núp lưng Kỳ Tư Niên, sức cấu cánh tay mấy cái, nước mắt lưng tròng, giọng điệu đáng thương: “Em họ dám cấu ư? Cho dù sai chăng nữa, thì ít cũng là chị dâu , mắng cũng , thể động thủ với ?”

Cô kéo ống tay áo len cashmere lên, hai vết bầm xanh tím cánh tay nhỏ nhắn trắng nõn hiện rõ mồn một.

Kỳ Tư Niên đầu một cái, lửa giận lập tức bốc lên.

Anh giơ tay giáng một cú đ.ấ.m mạnh eo Chu Tuấn.

Chu Tuấn “ái da” một tiếng, vịn tường xổm xuống đất.

Chu Vân vội vàng chạy tới, giọng điệu hoảng hốt: “Sao con thể đánh em họ con như ?”

Kỳ Tư Niên một cái, ánh mắt lạnh lẽo, tỏa khí thế đáng sợ.

Chu Vân dọa sợ đến mức lập tức dám gì.

Chu Tuấn vịn eo, đau đến mức năng lắp bắp, đầu chỉ Trọng Hi Nhiên: “Xì, đồ bậy, rõ ràng ông đây chạm cô!”

Kỳ Tư Niên vì lo lắng nên mới rối trí, lúc mới nhớ tình hình quả thật kịp thời ngăn Chu Tuấn .

Trọng Hi Nhiên chớp mắt với Kỳ Tư Niên.

Kỳ Tư Niên: “…”

bĩu môi tủi : “Rõ ràng là cấu , còn đau nữa chứ.”

Cổ tay thon thả trắng nõn của cô lắc lư mặt bà nội Kỳ, những vết bầm xanh tím đó hiện rõ mồn một.

Bà nội Kỳ lập tức đau lòng: “Cánh tay nhỏ xíu tím bầm , đau con?”

“Đau lắm ạ.” Trọng Hi Nhiên hít hít mũi, “Thôi , dù cũng là một nhà, con chấp nhặt với em họ gì.”

Chu Tuấn: “Cô đúng là đồ kỹ—”

Chưa hết lời, Kỳ Tư Niên bỗng nhiên giơ tay bóp chặt cổ .

Ánh mắt lạnh như băng: “Cậu còn dám năng bẩn thỉu như nữa thử xem?”

Mắt Chu Tuấn trợn tròn, trong một giây phút nào đó, nghi ngờ Kỳ Tư Niên thật sự sẽ bóp c.h.ế.t .

Cậu thở hổn hển, Chu Vân và Trịnh Nhã ở bên cạnh liên tục phiên cầu xin, Kỳ Tư Niên mới từ từ buông tay, ném xuống đất, hệt như vứt bỏ một món rác rưởi.

Chu Vân xoa lưng cho Chu Tuấn : “Kỳ Tư Niên, nó dù cũng là em họ con, con xuống tay nặng như ?”

“Thôi .” Kỳ Quang Viễn từ tốn mở miệng, “Cũng chẳng gì to tát, đừng quá lên.”

Chu Vân cắn răng, gì.

Chu Tuấn tức giận : “Xem nhà họ Kỳ chào đón , Nhã Nhã, chúng .”

Chu Vân vội vàng khuyên nhủ: “Sao chào đón chứ, lát nữa sẽ bảo Tư Niên xin con, hôm nay là nó nóng vội quá. Lại đây, đây, xuống , chúng ăn hết bữa cơm .”

Sắc mặt Kỳ Tư Niên lạnh như băng.

Kỳ Quang Viễn đều đều: “Được thôi, sẽ sai đưa .”

Trong phòng nhất thời im lặng như tờ.

Chu Tuấn khỏi khẽ biến sắc.

Chỉ cần Chu Vân ở đó, Kỳ Quang Viễn đối xử với luôn , đây là đầu tiên những lời khiến mất mặt như .

Chu Tuấn cảm thấy thể chịu nổi.

Không ngờ bà nội Kỳ cũng mở miệng: “Đưa đón gì mà đưa đón, hôm nay bà tổ chức sinh nhật nên cho tài xế nghỉ phép , về nhà hết .”

Chu Tuấn càng cảm thấy mất mặt hơn, gật đầu lớn tiếng : “Được, , nhà họ Kỳ các dám trèo cao, sẽ bao giờ đến nữa.”

Bà nội Kỳ: “Ôi chao, thì bà đốt pháo ăn mừng một phen .”

Vai Chu Vân khẽ run lên, bà bà nội Kỳ: “Không cái lý nào đối xử với khách như .”

Bà nội Kỳ từ tốn : “Cũng cái lý nào khách động thủ ở nhà chủ cả.”

Chu Vân gì nữa.

Chu Tuấn dắt Trịnh Nhã tức giận bỏ , đóng sầm cửa , tạo tiếng động lớn.

Một lúc lâu ai chuyện.

Một lát , Trọng Hi Nhiên ngoan ngoãn bên cạnh Kỳ Tư Niên, tủi : “Bà nội, bố, , đều là của con, con năng cẩn thận.”

Kỳ Tư Niên tò mò cô đang biểu cảm như thế nào.

Anh cúi đầu cô, cô khẽ cúi đầu, vẻ mặt nhưng , trông như một đóa bạch liên yếu ớt, đặc biệt đáng yêu.

Chu Vân định mắng cô, kết quả thấy giọng hiền từ của bà nội Kỳ: “Cái thể trách cháu ? Cháu mới là chịu ấm ức đấy chứ.”

Kỳ Quang Viễn cũng ôn hòa : “ , con mau xuống , đừng bận tâm đến nó.”

Trọng Hi Nhiên gật đầu, giơ cánh tay lên: “ mà biểu cũng quá đáng , còn véo tím cả cánh tay của em.”

Chu Vân: “…”

Trước đây cô Trọng Hi Nhiên “ xanh” đến ?

Rượu quế đổ hết xuống sàn, dì giúp việc dọn dẹp xong nhưng mùi rượu nồng nặc vẫn khó mà tan .

Trọng Hi Nhiên bà nội Kỳ xin : “Cháu xin ạ, bà nội, hỏng bình rượu quế yêu thích nhất của bà.”

“Không .” Bà nội Kỳ cô đầy trìu mến, “Mấy năm nay bà đường huyết cao, sớm còn thích uống nữa .”

Sắc mặt Chu Vân tái .

Kỳ Tư Niên xin dì giúp việc chút rượu thuốc, kéo cô phòng ngủ.

“Đưa xem nào.” Anh rũ mắt xuống.

“Không mà.”

“Đừng động đậy.” Anh một tay nắm lấy cổ tay cô, tay từ từ vén ống tay áo len của cô lên.

“Sau như nữa.” Giọng Kỳ Tư Niên trầm xuống, “Nghe thấy ?”

Trọng Hi Nhiên “ừm” một tiếng.

Kỳ Tư Niên bảo cô xuống, mở chai rượu thuốc, nhỏ vài giọt lòng bàn tay, ấm bằng lòng bàn tay mới xoa lên cánh tay cô.

Nhịp thở của Trọng Hi Nhiên chậm .

Da thịt kề , ma sát lướt qua, chậm rãi, từng chút một.

Cô chỉ cảm thấy khó chịu, tìm gì đó để phân tán sự chú ý, chợt thấy ngón tay Kỳ Tư Niên một vết máu, hình như là do Chu Tuấn cào xước khi giằng co.

Trọng Hi Nhiên nắm lấy cổ tay : “Anh thương ? Sao ?”

Kỳ Tư Niên thờ ơ liếc mắt: “Vết thương nhỏ thế gì đáng .”

“Cũng sát trùng chứ.” Trọng Hi Nhiên đẩy dậy, tìm dì giúp việc xin tăm bông tẩm cồn i-ốt, cúi đầu từ từ giúp lau sạch vết m.á.u ngón trỏ.

Ngón tay sạch sẽ, móng tay cắt tỉa gọn gàng với đầu tròn, ở gốc móng một vầng trăng khuyết nông nhạt, các khớp ngón tay thon dài rõ ràng.

Trọng Hi Nhiên nghĩ đến điều gì, má cô bỗng ửng lên một tầng phấn hồng nhạt.

Kỳ Tư Niên cúi đầu, lấy trán chạm trán cô: “Đang nghĩ gì mà mặt đỏ thế ?”

Loading...