Yêu thầm em suốt mười một năm - Chương 51: Hôn cô trước mặt Hoắc Tân
Cập nhật lúc: 2025-09-20 14:36:18
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trọng Hi Nhiên đang sấp bàn, giấc ngủ nông, Hoắc Tân chuyện cô lập tức tỉnh giấc.
Vừa mở mắt ngẩng đầu lên thì phát hiện tay đang cầm điện thoại của , cô đột ngột dậy.
Chiếc áo khoác rơi xuống, màn hình điện thoại vẫn đang hiển thị cuộc gọi với Kỳ Tư Niên, thời gian cuộc gọi 00:48 giây, kim giây từng giây từng giây nhảy lên.
Sắc mặt Trọng Hi Nhiên đổi, lập tức giật lấy điện thoại, khỏi cửa studio, giọng kìm sự hoảng loạn: "Kỳ Tư Niên?"
Đầu dây bên đợi hai giây: "Là ."
Trọng Hi Nhiên vội vàng : "Em cảm nhẹ, nãy lỡ ngủ quên trong văn phòng, điện thoại để chế độ im lặng, em..."
Kỳ Tư Niên đoán tám chín phần, kiềm nén sự tức giận trong lòng, giọng bình tĩnh: "Em cảm ? Anh còn năm phút nữa là đến."
Trọng Hi Nhiên mừng thầm vì tức giận: "Vâng, lát nữa gặp mặt em sẽ giải thích chi tiết cho ."
Cô tức giận về studio, Doãn Thái vẫn đang đeo tai xem bản nháp phim như ai bên cạnh, như thể hề thứ xung quanh.
Hoắc Tân ở góc, tay xách chiếc áo khoác vắt lên cánh tay, cô.
Trọng Hi Nhiên tức giận tới, chất vấn: "Anh lấy quyền gì mà điện thoại của ? tưởng ít nhất cũng tôn trọng khác chứ."
Tôn trọng?
Hoắc Tân khẩy một tiếng, : "Sao? Mới chơi đêm xong mà Kỳ Tư Niên còn tin tưởng cô ? Biết cô từng đèo vui ? Biết từng dẫn cô ăn bọ cạp cũng vui ?"
Trọng Hi Nhiên sững — thảo nào hôm qua Kỳ Tư Niên hỏi chắc chắn ăn ?
Ngay cả còn nhớ bọ cạp liên quan đến Hoắc Tân, mà tối qua cô nhớ .
Hoắc Tân ghen tỵ đến mức gần như mất lý trí.
Thấy Trọng Hi Nhiên sững sờ, tưởng cô đuối lý, giọng càng thêm trầm: "Có cần cho Kỳ Tư Niên và cô còn những chuyện gì nữa ? Những chuyện mật đến mức chỉ yêu mới , hình xăm cánh tay cô —"
"Hoắc Tân —" Trọng Hi Nhiên ngắt lời , ánh mắt tràn ngập sự thể tin và... thất vọng.
Như đang một xa lạ.
Hoắc Tân chợt nhận quá mất bình tĩnh.
"Thật xin ," siết chặt áo khoác, nhỏ, "bộ phim quá cuốn hút, khiến nhớ chuyện cũ."
Trọng Hi Nhiên chỉ cảm thấy bất lực.
Lúc , điện thoại cô sáng lên, Kỳ Tư Niên gọi đến.
Cô máy, giọng lạnh nhạt: "Anh đến ."
Kỳ Tư Niên trực tiếp , cho cô sự tin tưởng và gian tuyệt đối, đồng thời giữ thái độ lịch thiệp cơ bản nhất.
Trọng Hi Nhiên trong lòng xúc động, : "Em ngay đây."
Cúp điện thoại, Doãn Thái tháo tai , họ giả vờ ngạc nhiên: "Hai vị thế?"
Hoắc Tân gì.
Trọng Hi Nhiên lạnh lùng : "Xin , việc cần , hai vị ý kiến gì về bộ phim thì thể họp bàn ."
Nói xong, cô cầm túi và áo khoác, rời hề ngoảnh đầu .
Hoắc Tân vô cùng hối hận vì hành động điện thoại – cảm xúc dồn nén quá lâu đến nỗi biến dạng, đây vốn như .
Anh đuổi theo ngoài xin , nhưng vặn lỡ mất thang máy.
Hoắc Tân đuổi theo xuống tầng, khi khỏi thang máy, thấy Trọng Hi Nhiên bước khỏi cổng tòa nhà, nhanh chân bước chiếc Rolls-Royce màu đen đậu ở đó.
Vừa lên xe, Trọng Hi Nhiên liền vội vàng giải thích với Kỳ Tư Niên: "Em ngủ quên, quên điện thoại bàn, ngờ máy của , linh tinh gì với chứ?"
Trọng Hi Nhiên bất an Kỳ Tư Niên.
Kỳ Tư Niên nhạt giọng: "Không ."
Anh là sự thật, chỉ là trong tình huống đó, đặc biệt dễ khiến liên tưởng.
"Vậy thì ," Trọng Hi Nhiên thở phào nhẹ nhõm.
Cô thấy Kỳ Tư Niên đột nhiên ngoài cửa sổ, bèn theo ánh mắt – Hoắc Tân đang bậc thang ở cửa họ.
Cửa kính xe dán phim cách nhiệt một chiều, rõ ràng thấy gì, nhưng Trọng Hi Nhiên vẫn cảm thấy thoải mái.
Kỳ Tư Niên đột nhiên từ từ hạ cửa kính xe.
Gió buổi hoàng hôn mùa hè tràn trong xe, mang theo cái nóng hừng hực.
Hai cách gần mười mét đối phương.
Ánh mắt Hoắc Tân sắc bén, ánh mắt Kỳ Tư Niên lạnh băng, cả hai ai lời nào.
Trọng Hi Nhiên suýt chút nữa quên cả thở.
Xe bật đèn ưu tiên, nhấp nháy từng hồi như thúc giục, ngay khi cô định " thôi", Kỳ Tư Niên chợt cúi hôn lấy cô.
Trọng Hi Nhiên run lên bần bật.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/yeu-tham-em-suot-muoi-mot-nam/chuong-51-hon-co-truoc-mat-hoac-tan.html.]
Nhận Hoắc Tân đang , cô bản năng vùng vẫy đẩy : "Kỳ Tư Niên, đừng—"
Kỳ Tư Niên một tay chống cửa kính xe đang hạ xuống, tay giữ chặt cằm cô, môi dán môi cô, trầm giọng : "Em sợ thấy ? cố tình thấy đấy—"
Anh nữa hôn tới.
Nụ hôn của Kỳ Tư Niên rõ ràng mang theo sự giận dữ.
Họ yêu, từng hôn ở nơi nào khác ngoài giường.
ngay cả giường, nụ hôn của Kỳ Tư Niên cũng chỉ dừng đúng mực, điên cuồng như bây giờ, tràn đầy dục vọng chiếm hữu, gần như xé xác cô mà nuốt chửng.
Hoắc Tân lập tức giận dữ lao tới hét lớn: "Kỳ Tư Niên!"
Kỳ Tư Niên lệnh cho tài xế: "Lái xe!"
Xe khởi động, tay Hoắc Tân còn kịp chạm cửa xe bỏ phía xa.
Trong gương chiếu hậu, bất chấp nguy hiểm đuổi theo chiếc xe.
Kỳ Tư Niên nghiến răng cắn mạnh lên môi Trọng Hi Nhiên.
Cơn đau ập đến tức thì, trong miệng cũng thoang thoảng mùi m.á.u tanh.
Kỳ Tư Niên cố tình .
Xem Hoắc Tân thật sự gì đó với , nên mới tức giận đến thế.
Đơn giản là mất kiểm soát.
Trọng Hi Nhiên từng thấy như .
Cô nhắm mắt , còn giãy giụa nữa, mặc kệ hôn.
Nếu thể thoải mái hơn một chút, cô bận tâm.
Thậm chí, cô còn nhẹ nhàng đáp nụ hôn của như một cách an ủi.
Nhận thấy sự ngoan ngoãn của cô, Kỳ Tư Niên dần lấy lý trí, ngừng nụ hôn.
Anh khàn giọng: "Anh xin , ..."
Cửa kính xe vẫn mở, tiếng gió lớn, khiến giọng vẻ xa xăm.
"Không ," Trọng Hi Nhiên suy nghĩ một chút, nhẹ nhàng vòng tay ôm lấy cổ , " cả."
Như cũng .
Hoắc Tân chắc là nên từ bỏ chứ.
Kỳ Tư Niên tựa vai cô một lát, hít một thật sâu, đóng cửa kính xe, buông Trọng Hi Nhiên , trở về chỗ của .
Trong xe yên tĩnh.
Kỳ Tư Niên khẽ co ngón tay, chút tự nhiên rút một tờ khăn giấy ướt đưa cho Trọng Hi Nhiên.
Trọng Hi Nhiên nhận lấy, lau vết m.á.u ở khóe môi, Kỳ Tư Niên, cố ý với vẻ thoải mái: "Rốt cuộc gì mà thể khiến Tổng giám đốc Kỳ vốn độ lượng của chúng tức giận đến thế?"
Kỳ Tư Niên cũng giấu cô nữa, bình thản : "Anh em ngủ ."
"..."
Hèn chi.
Trọng Hi Nhiên im lặng vài giây, cảm thấy lúc giải thích thì hơn, dứt khoát gì.
Chẳng mấy chốc, cô nhịn hít hít mũi.
Kỳ Tư Niên rút một tờ giấy đưa cho cô.
"Sao đột nhiên cảm ?"
Lúc giọng trở bình thường.
Trọng Hi Nhiên nghĩ đến là tức giận: "Không tại tối qua cứ nhất quyết—"
Cô tiếp nữa.
Gara xe lạnh lẽo như , cảm mới lạ.
Kỳ Tư Niên một tiếng: " là trách , về nhà sẽ đút thuốc cho em uống."
Trọng Hi Nhiên hừ một tiếng, thấy tâm trạng hồi phục, lúc mới nhịn hỏi: "Vừa đột nhiên hôn em, là để chứng minh điều gì với ?"
Kỳ Tư Niên trả lời.
Trọng Hi Nhiên : "Thật chúng cần chứng minh gì với cả, cứ sống cuộc sống của , đừng để ảnh hưởng đến tâm trạng của chúng ."
Câu "sống cuộc sống của " khiến Kỳ Tư Niên vô cùng hài lòng.
Anh nhạt giọng: "Cứ mãi trốn tránh cũng cách, chính là tỉnh ngộ, rốt cuộc em là vợ của ai."