Yêu thầm em suốt mười một năm - Chương 420: Kỳ Quang Viễn vs Chu Vân 25
Cập nhật lúc: 2025-09-26 08:39:31
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chu Vân sống lưng cứng đờ, lông tơ dựng .
Kỳ Quang Viễn rõ với cô, từ khoảnh khắc cô trốn khỏi cửa phòng, cô trong sự giám sát của .
Anh thậm chí thể đưa cô đến mặt .
Chu Vân bao giờ Kỳ Quang Viễn năng lực lớn đến , trong lòng cô dâng lên một cảm giác tuyệt vọng nên lời, dường như cả đời cũng thể thoát khỏi lòng bàn tay .
Kỳ Quang Viễn dậy về phía cô.
Cô liên tục lùi , còn đường lùi, lưng dựa cửa phòng khách sạn.
Kỳ Quang Viễn dừng mặt cô, đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve bụng của cô.
Rõ ràng là một hành động cực kỳ dịu dàng, nhưng khiến cô rùng .
Kỳ Quang Viễn giọng cực kỳ dịu dàng: “Mang theo đứa bé chạy xa như , mệt ?”
cơ thể cô ngừng khẽ run rẩy.
Tay Kỳ Quang Viễn cách lớp áo vuốt ve bụng cô từng chút một: “Con với , bảo ngoan một chút, ?”
Chu Vân gần như bật .
Kỳ Quang Viễn bình thản : “Sợ gì chứ, chuyện gì tổn thương em ?”
Chu Vân giọng nghẹn : “Anh bây giờ đang tổn thương .”
Kỳ Quang Viễn khẽ một tiếng.
Anh : “Nếu thật sự tổn thương em, thì nên c.h.ặ.t t.a.y Trần Quốc Hoa mang đến mặt em .”
Anh nắm cằm Chu Vân, chậm rãi : “Cả Trung Quốc bao nhiêu nơi em thể chạy trốn, em khác mà cứ chạy đến Đông Thành, là định mang theo con của cao chạy xa bay với ?”
Chu Vân: “ ! Chuyện liên quan đến !”
Kỳ Quang Viễn im lặng cô một lát: “Vậy thì , tin em.”
Anh đưa tay ôm lấy Chu Vân, Chu Vân gần như cứng đờ đỡ đến bên giường.
Anh ân cần vuốt ve mái tóc dài mềm mại của cô, : “Anh và Triệu Tuyết Nghiên như em nghĩ , gia đình cô chút chuyện, nhờ diễn cùng cô một vở kịch, đợi qua giai đoạn là thôi.”
Chu Vân sắc mặt tái nhợt, gì.
Kỳ Quang Viễn: “Nếu tin, thể đăng ký kết hôn với em , đám cưới tổ chức .”
Chu Vân cắn chặt môi, một lời.
Kỳ Quang Viễn đưa ngón trỏ , nhẹ nhàng chạm môi của cô: “Đừng thương.”
Trong miệng mùi tanh của sắt, Chu Vân lập tức buông .
“Ngoan.” Kỳ Quang Viễn ôm cô lòng: “Em đói ? Trên đường em chẳng ăn gì cả, sẽ gọi mang đồ ăn đến.”
Chu Vân đáp , Kỳ Quang Viễn gọi điện thoại, nhanh gõ cửa, mang đến bốn món ăn và một món canh.
Kỳ Quang Viễn mỉm cô: “Ăn hết nhé, cho về quê đón bố em đến đây .”
Chu Vân giật : “Anh gì?”
“Anh thể gì chứ?” Kỳ Quang Viễn cúi đầu hôn lên má cô: “Em mang thai , còn cảm xúc định, nhà đến chăm sóc em thì yên tâm hơn.”
Đó là thời gian Chu Vân sợ Kỳ Quang Viễn nhất.
Anh thể hiện mặt tối mà đây từng cho cô thấy, dường như sinh tử của cô và gia đình đều trong lòng bàn tay .
Cô hề , những lời là Kỳ Quang Viễn cố ý dọa cô để cô yên tâm sinh con.
Anh là giới hạn.
Sau đó, Kỳ Quang Viễn đưa cô bay về Bắc Thành.
Sau khi hạ cánh, bố đợi cô ở căn nhà do Kỳ Quang Viễn sắp xếp, biểu cảm mặt hai còn vui hơn cả Tết, trong giọng dường như cho rằng cô rạng danh gia đình.
Cha Chu : “Con rể tặng em trai con một căn nhà ở Bắc Thành, còn một gian cửa hàng nữa.”
Mẹ Chu cũng hớn hở : “Con rể còn giúp em trai con giải quyết vấn đề hộ khẩu nữa.”
Chu Vân cứng .
Kỳ Quang Viễn mỉm : “Đây đều là những gì con nên , chuyện mang thai là của con, con cô chịu tủi .”
Mẹ Chu: “Không , đăng ký kết hôn cũng thôi.”
Kỳ Quang Viễn mềm rắn, cô gần như còn cách nào khác.
Dù cũng thể thật sự sinh con khi kết hôn.
Dưới sự khuyên nhủ của bố , Chu Vân cuối cùng vẫn cùng Kỳ Quang Viễn đăng ký kết hôn.
Cô cảm thấy như xé toạc.
Vì bố ở cùng cô ở đây, cô buộc đóng vai một cặp vợ chồng ân ái bề mặt với Kỳ Quang Viễn, nhưng mỗi đêm khi phòng, cô đều cảm thấy đau khổ giày vò.
May mắn là vì đứa bé, chỉ cần lấy cớ cơ thể thoải mái, Kỳ Quang Viễn vẫn đến mức ép cô lên giường cùng .
Cảm giác xé toạc đạt đến đỉnh điểm ngày cô sinh con.
Sau khi sinh con cô thèm một cái, trực tiếp để bảo mẫu bế , chỉ là ngừng .
Bác sĩ chẩn đoán cô trầm cảm sinh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/yeu-tham-em-suot-muoi-mot-nam/chuong-420-ky-quang-vien-vs-chu-van-25.html.]
Kỳ Quang Viễn ép buộc cô nữa, tìm bốn bảo mẫu phiên chăm sóc đứa bé.
Chỉ là khi đứa bé tròn tháng, Kỳ Quang Viễn bên cạnh cô, dịu dàng : “Con của chúng đặt tên , tên là ‘Tư Niên’, tương lai nó nhất định sẽ .”
Chu Vân đầu , để nước mắt rơi.
Kỳ Quang Viễn đưa tay lau nước mắt cho cô, hỏi: “Làm thế nào em mới thể thoải mái hơn một chút?”
Chu Vân: “ tạm thời gặp .”
Kỳ Quang Viễn im lặng lâu, : “Được.”
Từ ngày hôm đó, còn cưỡng ép ngủ trong phòng cô nữa, mỗi tối đều ngủ cùng bé con.
Không còn áp lực khi bên cạnh, tình trạng của Chu Vân dường như hơn từng chút một.
Cô còn dễ dàng bật kiểm soát nữa.
Để cải thiện tình trạng của cô, Kỳ Quang Viễn đưa cho cô điện thoại di động, cho phép cô liên lạc với thế giới bên ngoài.
Cô gọi Châu Văn đến bầu bạn với cô, lén lút hỏi thăm tình hình của Trần Quốc Hoa.
Không là vẫn còn vương vấn tình cảm với , chỉ là lo lắng và áy náy, sợ Kỳ Quang Viễn tay với .
Châu Văn : “Trần Quốc Hoa bạn gái , ở Đông Thành công việc cũng , ở một công ty chứng khoán.”
Chu Vân ngẩn một lát, thở phào nhẹ nhõm, thật lòng mừng cho : “Tốt quá .”
Châu Văn: “Cậu đừng lo cho nữa, hết hãy lo cho bản .”
Chu Vân yên lặng cúi mắt một lát, : “ ly hôn.”
Châu Văn sững .
Chu Vân tự giễu một tiếng: “ đây là chuyện viển vông, nhưng mà...”
Lời cô Châu Văn ngắt ngang.
“Không viển vông , cuộc sống như mà hưởng, ly hôn ? Cuộc sống hiện tại của đừng mười đời, một trăm đời cũng kiếm .” Cô ngưỡng mộ : “Kỳ Quang Viễn đối với đủ .”
Chu Vân là một nhạy bén, chỉ là đây quá ngây thơ.
Cô ngẩng mắt lên, về phía Châu Văn: “Cậu thích Kỳ Quang Viễn ?”
Châu Văn sững một chút: “Không, linh tinh gì , thể chứ?”
Chu Vân nắm chặt hai tay, cầu khẩn cô : “Nếu thật sự thích Kỳ Quang Viễn, sẽ tác thành cho , còn cảm ơn cứu thoát khỏi bể khổ.”
Châu Văn: “Không ... tớ...”
Chu Vân: “ nghiêm túc đấy.”
Châu Văn cô một lát, tự giễu một tiếng: “Cậu yên tâm, hề chút ý gì với tớ .”
trong lòng Chu Vân vẫn kìm dấy lên vài phần hy vọng: “Cô cứ thường xuyên đến đây, sẽ tạo cơ hội cho hai .”
Châu Văn cô với vẻ mặt phức tạp, nhất thời nên gì.
Thế nhưng cô vẫn thể cưỡng cám dỗ , đến nhà họ Kỳ ngày càng nhiều, Kỳ Quang Viễn bắt gặp cũng ngày càng tăng.
Kỳ Quang Viễn hẳn là nhận , bởi ánh mắt cô mang theo vài phần sắc lạnh, nhưng vẫn chịu đựng thủ đoạn vụng về của Chu Vân.
Hai bất cứ chuyện gì xảy .
Một ngày sinh nhật một tuổi của Kỳ Tư Niên, Chu Vân nhận một cuộc điện thoại, là của Trần Quốc Hoa gọi đến.
Cô bất ngờ.
Cứ nghĩ với tính cách của Trần Quốc Hoa, cả đời sẽ bao giờ liên lạc với cô nữa.
Anh : “Chu Vân, vẫn gọi cho em một cuộc điện thoại, một tháng nữa sẽ kết hôn.”
Nước mắt Chu Vân trào : “Chúc mừng .”
Đầu dây bên là một lặng dài.
Anh câu mà cả hai đều thầm hiểu – rằng đáng lẽ họ kết hôn.
Chu Vân hối tiếc, chỉ kìm mà thở dài cảm thán.
Trần Quốc Hoa hỏi: “Nghe em sinh con trai, đối xử với em chứ?”
Chu Vân: “Cũng khá .”
Trần Quốc Hoa: “Anh cũng khá , lương hơn mười ngàn , gia đình bạn gái cũng tệ.”
Chu Vân: “Vậy thì .”
Trần Quốc Hoa thêm gì nữa.
Cúp điện thoại, cô lệ rơi đầy mặt.
Trần Quốc Hoa bắt đầu cuộc đời mới của .
Cuộc đời cô đến bao giờ mới thể bắt đầu.
Kỳ Quang Viễn đúng lúc đẩy cửa bước : “Tiệc sinh nhật một tuổi ngày mai…”
Anh khựng , bước đến ôm lấy cô đầy đau xót: “Sao em nữa ? Em…”
Chu Vân gào lên một cách điên cuồng: “Em hận – Kỳ Quang Viễn, em hận c.h.ế.t !”
Kỳ Quang Viễn ôm cô, cảm thấy tim đau nhói.