Yêu thầm em suốt mười một năm - Chương 416: Kỳ Quang Viễn vs Chu Vân 21
Cập nhật lúc: 2025-09-26 08:39:27
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kỳ Quang Viễn ôm cô nhanh ngủ .
Đây là đầu tiên Chu Vân dám quang minh chính đại tỉ mỉ ngắm .
Khi ngủ, gương mặt tĩnh lặng, lông mi dài, từng sợi rõ ràng, phần đuôi độ cong nhẹ, .
Chu Vân nhớ lời , ánh trăng lọt qua khe hở rèm cửa, trong lòng dâng lên một chút ngọt ngào đồng thời cũng nổi lên một cảm giác tội khó tả.
Từ lâu đây cô , cô tình cảm với Kỳ Quang Viễn.
Cô để ý từng cử chỉ hành động của đối với , suy tính , khi nghi ngờ dùng đủ lý do để tự thuyết phục bản .
Cô thích Trần Quốc Hoa.
Cô sẽ kết hôn với Trần Quốc Hoa.
Cô và Kỳ Quang Viễn khả năng.
Dù thật sự ở bên , và cô cũng sẽ kết quả .
…
Cô chỉ là một bình thường, dũng khí thoát ly khỏi con đường sắp đặt sẵn để mạo hiểm.
Huống hồ còn sự ràng buộc của đạo đức.
Cô tự nhủ , bởi vì thích một , đôi khi ngay cả bản cũng thể kiểm soát.
Điều cô thể kiểm soát chính là để bản vượt quá giới hạn, giấu kín tình cảm trong lòng.
Cô ngờ, xem như món quà để tặng cho Kỳ Quang Viễn.
Càng ngờ, mối quan hệ giữa cô và Trần Quốc Hoa yếu ớt đến thế.
Họ ở bên hơn bảy năm, một thời gian dài như , mà đối với cô chút tin tưởng nào.
Cô cũng chợt cảm thấy, đoạn tình cảm đó còn ý nghĩa để níu kéo.
Tình cảm thể dùng thời gian dài ngắn để đo lường.
Nếu thì cô rõ ràng nên từ chối Kỳ Quang Viễn, nhưng ngay từ khoảnh khắc chạm đầu hàng, thậm chí nhanh chóng như cùng một chiếc giường với .
Thật thể tin nổi.
Gặp quá đỗi xuất sắc sẽ khiến mất lý trí.
Trong cuộc đời cô từng lúc nào mất kiểm soát như thế .
Cô Kỳ Quang Viễn đang ngủ, những cảm xúc phức tạp trong lòng cuối cùng đều hóa thành một cảm giác bất an chân thực.
thật sự bên cạnh cô.
Cô đưa tay tắt đèn trong phòng, cuối cùng quyết định theo bản năng.
Sáng hôm , ánh nắng vàng óng lọt qua khe rèm cửa chiếu xuống đầu giường.
Chu Vân mở mắt, thấy Kỳ Quang Viễn đang chăm chú cô, cũng bao lâu.
Thấy cô tỉnh, nở một nụ , đưa tay vuốt tóc cô: “Anh tưởng tượng nhiều dáng vẻ em khi ngủ, giống hệt bây giờ.”
Rõ ràng là một câu bình thường, nhưng từ miệng thốt dịu dàng như nước.
Chu Vân đưa tay ôm lấy .
Anh khẽ một tiếng, ôm cô, : “Cuối cùng cũng ở bên em .”
Cứ như thể họ trải qua bao nhiêu gian nan .
Chu Vân khẽ “ừm” một tiếng.
Trong lòng cô luôn một cảm giác lo lo mất, đây từng , bởi vì cô luôn cảm thấy sẽ kết quả với Kỳ Quang Viễn.
Thế nhưng cũng một cảm giác ngọt ngào trào dâng từ sâu thẳm trong tim, kéo dài dứt.
Cô cảm thấy dù kết quả, cô cũng chấp nhận.
Đời mà, điên một cũng chẳng gì to tát.
Kỳ Quang Viễn vuốt tóc cô, tay trượt xuống, chạm vành tai cô.
Cô khẽ run lên một chút, Kỳ Quang Viễn cúi xuống hôn cô.
Hình như cũng chẳng gì để từ chối.
Cô vòng tay ôm lấy cổ .
Hơi thở hai dần trở nên gấp gáp, chút thể kiểm soát.
Kỳ Quang Viễn đè lên cô, đôi mắt đen sâu thẳm cô, lộ rõ vẻ thâm tình.
Cô thể cảm nhận , Kỳ Quang Viễn đang kiềm chế, cô cũng đang kiềm chế.
điều gì đó mất kiểm soát trong sự kiềm chế đó.
Đây là tình yêu đích thực?
Mãnh liệt, nguy hiểm, quyến rũ, chuyển dời theo ý chí bản .
Kỳ Quang Viễn cởi bỏ đồ ngủ của cô, cởi chiếc áo sơ mi của ném xuống đất, hôn cô hỏi: “Trong nhà đồ dùng ?”
Chu Vân khỏi đỏ mặt, nhưng vẫn gật đầu.
Đến mức , còn cần thiết từ chối nữa.
Kỳ Quang Viễn: “Ở ?”
Chu Vân liếc tủ đầu giường.
Kỳ Quang Viễn mở , tìm thấy thứ đó, hôn cổ cô khẽ hỏi: “Em thích tư thế nào?”
“…”
Cô đầu , cảm thấy nóng ran, gì.
Kỳ Quang Viễn: “Vậy tự thử nhé?”
Chu Vân khẽ nhắm mắt , ôm lấy bờ vai rộng của .
Thật sự quá khác biệt.
Cô nhận một sự tôn trọng và thỏa mãn từng .
Kỳ Quang Viễn dịu dàng và kiên nhẫn, luôn thăm dò phản ứng của cô, lấy cảm nhận của cô chủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/yeu-tham-em-suot-muoi-mot-nam/chuong-416-ky-quang-vien-vs-chu-van-21.html.]
Cô thậm chí còn cảm thấy, trong nhiều khoảnh khắc, đang cố gắng cô hài lòng.
Phụ nữ xưa nay là động vật cảm tính, cô cũng luôn nghĩ coi trọng tình cảm hơn.
thật kỳ lạ, cô cảm nhận tình yêu của Kỳ Quang Viễn dành cho lúc .
Tim đập nhanh hơn, thở dồn dập, cô thậm chí còn cảm thấy linh hồn cũng như đang run rẩy.
Kỳ Quang Viễn cúi đầu hôn nhẹ lên tai cô, thì thầm: “Kiểm nghiệm , thích nhất kiểu đó.”
Chân cô mềm nhũn, suýt chút nữa vững.
Kỳ Quang Viễn bế cô lên giường, ôm chặt lòng.
Da thịt kề sát, một cảm giác thỏa mãn khó tả.
Chu Vân bình tĩnh một lát, đợi não bộ khôi phục sự tỉnh táo mới : “Kỳ tổng giỏi thật.”
Trong giọng mang theo chút chua xót mà chính cô cũng nhận .
“Ghen ?” Kỳ Quang Viễn bật , suy nghĩ một lát chậm rãi , “Anh kiên nhẫn thế với khác , nhưng với em thì—”
Đôi mắt dài hẹp của như tràn đầy tình cảm sâu sắc, “Anh coi em như bảo bối, chỉ nâng niu trong lòng bàn tay.”
Chu Vân cảm thấy như bao bọc trong hạnh phúc đong đầy.
Có một cảm giác chân thực.
Trong lúc mơ màng, cô thấy Kỳ Quang Viễn hỏi: “Chỗ xa công ty, chuyển đến chỗ ở nhé?”
Chu Vân giật : “Có quá nhanh ?”
Kỳ Quang Viễn nhướng mày.
Chu Vân : “Lần đầu em yêu, ngay ngày đầu tiên …”
“Anh cũng .” Kỳ Quang Viễn chậm rãi , “Có thể thấy chuyện tình cảm thể tính bằng thời gian, với Triệu Tuyết Nghiên chẳng cũng yêu hơn ba năm ? gặp em , thứ đều đổi.”
Khi đối diện , Chu Vân luôn cảm thấy đang bờ vực mất kiểm soát.
Hóa cũng .
Chu Vân liền gật đầu.
Kỳ Quang Viễn quả nhiên nhanh như chớp, ngay trong ngày đưa cô chuyển đến.
Sáng hôm , hai cùng , Chu Vân vẫn còn thoải mái.
Kỳ Quang Viễn mỉm cô một cái, bước văn phòng.
Mọi trong công ty nhanh chóng chuyện hai đang yêu , vì căn bản thể giấu .
Ánh mắt Kỳ Quang Viễn cô, ai cũng thể nhận là vấn đề.
Chu Vân cũng dần dần từ bất an trở thành quen thuộc.
Cô cảm thấy hình như từng yêu nồng nhiệt đến thế.
Cô vẫn như , theo công tác khắp nơi, điểm khác biệt là buổi tối hai cũng ở bên .
Kỳ Quang Viễn ở nơi đều hề né tránh sự hiện diện của cô, điều khiến cô cảm giác an , cảm thấy thật sự nghiêm túc với cô.
Tan ngày hôm đó là đêm khuya, hai cùng xe về nhà, Chu Vân nửa đường dựa lòng Kỳ Quang Viễn mà ngủ .
Khi xe dừng lầu nhà, cô vẫn còn mơ màng.
Kỳ Quang Viễn liền dứt khoát bế cô ngoài.
Anh chạm tay bế cô, cô tỉnh giấc, : “Em tự .”
Kỳ Quang Viễn dịu dàng : “Anh thích bế em.”
Chu Vân liền vươn tay vòng qua cổ .
Anh bế ngang cô lên, xoay hai bước, đột nhiên dừng .
Dưới chân tòa nhà Triệu Tuyết Nghiên đang .
Cô cảnh tượng mắt, nước mắt đột nhiên lăn dài.
Chu Vân giật , vội vàng bước xuống.
Cô thể rõ lòng tư vị gì, hình như một loại cảm giác tội .
Kỳ Quang Viễn trầm giọng: “Sao cô đến đây?”
Triệu Tuyết Nghiên cắn môi : “Anh quả nhiên thích cô .”
Kỳ Quang Viễn gì, như ngầm thừa nhận.
Một giọt nước mắt của Triệu Tuyết Nghiên rơi xuống: “Hai ở chung ?”
Kỳ Quang Viễn: “ .”
“Em đính hôn với lâu như còn chịu ở chung với em, với cô —” Triệu Tuyết Nghiên nghiến răng , “Em sẽ để yên !”
Cô rời .
Chu Vân ngây tại chỗ.
Kỳ Quang Viễn vươn tay ôm lấy eo cô: “Lên lầu .”
Chu Vân hỏi: “Anh chia tay cô là vì em ?”
Trong giọng cô một loại cảm giác tội .
Kỳ Quang Viễn bình thản : “Không , vì còn yêu cô nữa .”
Chu Vân .
Anh từ từ : “Đâu nhất thiết yêu một là trói buộc cả đời.”
Chu Vân hỏi: “Sẽ ngày yêu em nữa ?”
Kỳ Quang Viễn nhướng mày: “Anh nghĩ .”
Anh nắm lấy tay cô, mười ngón tay đan chặt , “Anh em cảm giác , nhưng ở bên em thật sự khác biệt so với ở bên khác.”
Chu Vân: “Em cũng .”
Lúc đó cô , tình yêu nồng cháy quá mức thường ngắn ngủi lạ thường.
Giống như pháo hoa, chỉ rực rỡ một khoảnh khắc đó chỉ còn tro tàn.